Vô Thượng Thần Đế

Chương 1715: Quy củ của Nhất Diệp kiếm phái

Mục Vân thiết trí trận pháp một tháng, tựa hồ lúc này đang biến hóa phát sinh quỷ dị.
Mục Vân đứng ở phía trên không, nhìn hết thảy biến hóa, hơi hơi cười một tiếng.
- Quả nhiên... Có biến hóa.
Mục Vân vui mừng, giờ phút này, Cửu Thiên Du Long Trận cùng Thiên Biến Vạn Hư Trận trước mắt, giống như đang ngưng kết thành hình, hóa thành một phần của thân thể hắn, loại cảm giác này rất quái dị.
Nhưng Mục Vân lại thật sự rõ ràng cảm thấy.
Tính đặc biệt của trận pháp khiến cho bản thân hắn có lực khống chế rất cường đại đối với trận pháp, thế nhưng khi máu tươi của mình dung nhập vào trong trận pháp, loại lực khống chế cường hoành kia trở nên càng thêm cường hoành.
Loại cảm giác này, rất khó kể rõ cho người khác.
Chỉ là giờ khắc này, Cửu Thiên Du Long Trận cùng Thiên Biến Vạn Hư Trận triệt để vận chuyển.
Trong chốc lát, trên không Nhất Diệp kiếm phái, từng tiếng xé gió phá toái hư không.
Ngàn thanh phi kiếm lúc này bay múa, lượn vòng, xa xa nhìn qua, giống như rồng bay phượng múa, phấn khích tuyệt luân.
Mà ở bên dưới ngàn thanh phi kiếm lao vùn vụt, phía trên Nhất Diệp kiếm phái, nhìn hư vô mờ mịt, vạn tượng biến hóa, khiến người căn bản không nghĩ ra.
- Xong rồi!
Thấy cảnh này, đám người Lâm Chi Tu cùng Chiến Thiên Linh chờ đợi một tháng, cũng thở dài một hơi.
Xong rồi.
Rốt cục xong rồi.
Mục Vân bay thấp xuống, mấy người Lâm Chi Tu cũng đều thở ra một hơi.
- Cuối cùng là thành.
Lâm Chi Tu cười nói:
- Nếu ngươi bố trí thêm một đoạn thời gian, chúng ta thật không biết làm sao bây giờ.
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Nghe được Lâm Chi Tu nói lời này, Mục Vân khó hiểu hỏi.
- Còn không phải gần đây Thông Thiên kiếm tông, Tẩy Kiếm các, Tinh Nguyệt kiếm phủ cùng Cửu Trọng môn gấp gáp đến hỏng!
Chiến Thiên Linh cười khổ nói:
- Gần đây bốn phía Nhất Diệp kiếm phái tụ tập không ít thám tử, chỉ đợi đệ tử chúng ta đi ra ngoài, bắt mấy tên hỏi một chút tình huống.
- Bất quá ngươi đang tạo dựng đại trận, đã bắt chuyện qua, cho nên chúng ta gần đây nghiêm cấm đệ tử ra ngoài, hiện tại, bọn hắn tựa hồ còn không biết... Mấy vị đệ tử hạch tâm đỉnh tiêm môn hạ bọn hắn đều bị bắt.
Nghe đến lời này, Mục Vân cười nói:
- Thật đúng là để người nhìn không thấu...
- Hảo, hiện tại, có thể thông tri bốn đại tông môn, để cho bọn họ tới giao tiền chuộc người, mấy tên này đặt ở Nhất Diệp kiếm phái, cũng không có tác dụng gì.
Mục Vân nhìn mấy người nói:
- Đừng quên, không trả tiền, không giao người, không được thì giết, đệ tử Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, cứ núp ở bên trong đại trận không đi ra, xem bọn hắn có thể như thế nào.
- Hiểu rõ!
Hưu hưu hưu...
ngay lúc này, từng tiếng xé gió lại đột nhiên vang lên.
- Cố Vũ! Trần Phong.
Nhìn thấy hai thân ảnh cầm đầu, Lâm Chi Tu quát:
- Vội vàng hấp tấp giống kiểu gì?
Hai người này chính là hai người trước đó Lâm Chi Tu tiến cử cho Mục Vân quản lý đệ tử Diệp hệ.
- Lâm sư huynh! Việc lớn không tốt.
- Chuyện gì, bình tĩnh một chút nói.
Cố Vũ nuốt nước miếng một cái, vội vàng nói:
- Người bốn đại tông môn đến.
- Ừm?
Nghe đến lời này, Lâm Chi Tu cũng biến sắc.
Người bốn đại tông môn đến?
Tới làm cái gì?
Lâm Chi Tu nhìn về phía Mục Vân.
Giờ phút này, lại không thấy bóng dáng Mục Vân...
Không thấy rồi? Mới vừa rồi còn ở chỗ này mà?
- Tới thì tới thôi, mọi người nên làm cái gì làm đó gì, chỉ là không nên đi ra ngoài là được.
Bóng dáng Mục Vân biến mất, thế nhưng lời nói lại vang lên.
Nghe đến lời này, tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Cái gì gọi là tới thì tới đi, không nên đi ra ngoài là có thể?
Thế nhưng võ giả bốn đại tông môn.
Chiến Thiên Linh nhìn Cố Vũ nói:
- Ngươi lại nói xem người đến là ai?
- Người đứng thứ hai bốn đại tông môn, trên cơ bản đều trình diện.
Cố Vũ vội vàng nói.
Nghe đến lời này, mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều nhíu mày.
Người đứng thứ hai bốn đại tông môn, đó chính là Phó tông chủ, mấy phó tông chủ này, ít nhất đều là cảnh giới cửu phẩm Địa Tiên, thậm chí là cảnh giới Thiên Tiên.
Nhất Diệp kiếm phái, hiện tại chỉ có ba thái thượng trưởng lão cùng Cốc Phong tiên sinh một người.
Phải làm sao mới ổn đây?
Mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, từng người bắt đầu cào má.
- Ta nói...
Ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Chính là Cốc Phong.
- Cốc Phong tiên sinh, ngài có lời gì muốn nói không?
Mấy người nhìn về phía Cốc Phong.
- Ta nói các ngươi, làm sao đi theo Mục Vân lâu như vậy lại không thể hảo hảo học một ít thái độ của hắn?
Cốc Phong nhịn không được mắng:
- Người khác còn chưa tới đã loạn trận cước, Mục Vân nói, nên làm cái gì thì làm cái đó, chia ra sơn môn là được.
- Các ngươi có phải nghe không hiểu hắn nói hay không?
Nhìn mấy người, Cốc Phong một bộ dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Thế nhưng...
- Nhưng mà cái gì thế nhưng? Ta nói đầu óc các ngươi có phải bị lú hết rồi? Mục Vân tốn hao thời gian một tháng, đang làm gì, các ngươi đều quên?
Tốn hao thời gian một tháng đang làm gì?.
Cô đọng đại trận.
Đại trận.
Mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, rộng rãi sáng sủa.
- Nhưng mà...
- Nhưng mà cái gì nhưng mà?
Cốc Phong phất phất tay, rời đi, chậm rãi nói:
- Từng người thật sự là ngu ngốc.
Thấy cảnh này, mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Bọn hắn đương nhiên biết Mục Vân đang ngưng kết đại trận.
Nhưng đại trận kia có thể làm sao?
Không phải bọn hắn xem thường Mục Vân, mà đối thủ lần này là bốn đại tông môn.
Mà người đến đều là cao tầng, bọn hắn không nhất định là đối thủ.
Mà lúc này, dãy núi bên ngoài Nhất Diệp kiếm phái có từng thân ảnh lần lượt từ từ tới gần, cơ hồ bao vậy toàn bộ Nhất Diệp kiếm đến con ruồi cũng không lọt.
Ngay phía trước sơn môn, lần lượt từng thân ảnh lại cao ngạo đứng đó.
Cũng không phải tông chủ bốn đại tông môn.
- Thông Thiên, lần này chúng ta tới Nhất Diệp kiếm phái, chỉ là chất vấn, nhìn bên trong Ám Huyền thạch tràng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, thực sự không được, chúng ta mượn đường từ bên trong Nhất Diệp kiếm phái, tiến vào Ám Huyền thạch tràng.
- Tuyệt đối không nên phát sinh tranh chấp cùng bọn hắn, dù sao hiện tại Nhất Diệp kiếm phái còn có một Cốc Phong.
Một trung niên nam tử danh kiếm khí bức người chậm rãi nói.
- Kiếm Dữ Phong, Cửu Trọng môn các ngươi hiện tại có chút tiền đồ như thế thôi à?
Thông Thiên lại muộn thanh muộn khí nói:
- Đệ tử Thông Thiên kiếm tông chúng ta không rõ tung tích, chuyện này, nếu như Nhất Diệp kiếm phái làm, lần này, cũng không phải đơn giản như mượn đường.
- Không sai.
Trong đám người, một mỹ phụ người đi ra, người này một thân sa y màu lam, dáng người lồi lõm tinh tế, sa y bó sát người, bao phủ dáng người hoàn mỹ của mình, đi trên đường, càng mềm mại như là rắn nước.
Vị này chính là phó các chủ Tẩy Kiếm các Hoán Lãnh Vân, bên trong người bị bắt lần này, có Hoán Thanh Sa bảo bối của nàng, nàng đương nhiên rất gấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận