Vô Thượng Thần Đế

Chương 1070: Giả mạo? (2)

Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, có thể lớn có thể nhỏ, nhất là khi tinh huyết Mục Vân dung nhập, càng tùy ý biến hóa.
Điểm này, chính Mục Vân cũng không nghĩ tới.
Giờ phút này, ánh mắt Mục Vân lại rơi vào phía trên khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bi thứ nhất.
Bất Diệt Huyết Điển, hắn giao cho Huyết Vô Tình, huyết nhất hai cha con tu luyện, lại thêm Tần Mộng Dao cùng Phong Ngọc Nhi hai người, mặc dù lần lượt giao cho bọn hắn, thế nhưng chính Mục Vân lại căn bản không hiểu rõ đối với môn công pháp luyện huyết này.
Giờ phút này, mới là lần đầu tiên hắn chân chính nghiên cứu Bất Diệt Huyết Điển.
- Bất Diệt Huyết Điển, đệ nhất trọng, gốc rễ của người chính là hồn, từ hồn mà sinh huyết, huyết sinh cốt, cốt sinh nhục, nhục bì sinh, huyết, chính là hồn bên ngoài, hồn, chính là căn cơ của huyết!
- Lời này ngược lại có chút kỳ quái, như thế mà nói, khởi nguyên nhân loại chẳng phải là hồn phách? Từ hồn phách mà đến? Sớm mấy năm, ta trước kia xem cổ tịch, nghe nói có một chủng tộc, tên là Hồn tộc, tộc người này đều là hồn thể, nếu nói như vậy, những người kia không phải cũng có thể biến thành bản thể nhân loại, đó làm gì còn lấy hồn thể tồn tại?
Quy Nhất không có trả lời, đáy lòng lại thầm mắng một cái: “Ngươi biết cái gì!.”
Huyết, chính là căn bản võ giả luyện thể tôi thân, võ giả tu hành, như trèo đèo vượt núi, huyết làm căn cơ, thể là núi đá.
Mà hồn, chính là nơi căn cơ võ giả sinh ra, võ giả tu hành, dùng thân độ khổ hải, dùng hồn làm thuyền, không hồn, không thể độ, không thân thể cường hãn, không thể độ.
Nhìn từng câu từng lời trong Bất Diệt Huyết Điển, trong lòng Mục Vân dần dần hiểu rõ một ít kiến thức trước đó mơ hồ.
Hồn phách, là vị trí căn bản của võ giả, lúc trước hắn chính là Tiên Vương, nếu không phải hồn phách đủ mạnh mẽ, khi tự bạo, đã sớm hồn phi phách tán.
Càng không cần nói chuyện gì trọng sinh.
Hồn phách diễn hóa phía dưới huyết mạch, mới là căn cơ huyết mạch võ giả.
- Bất Diệt Huyết Điển, xem ra quả nhiên là chí bảo, khó trách trước Huyền Không sơn, cùng với hiện tại Ngũ Hành thiên phủ chạy theo nó như vịt.
Mục Vân vui sướng trong lòng, nhìn Thạch Bi, tiếp tục lĩnh ngộ.
Chậm rãi, Mục Vân điều động bên huyết dịch trong cơ thể, từ từ dựa theo phương pháp phía trên Bất Diệt Huyết Điển, bắt đầu từng giờ từng phút nếm thử.
Thời gian từ từ trôi qua, dần dần, sắc trời dần sáng.
Mục Vân ngồi ngay ngắn ở trên nóc nhà, đột nhiên mở hai mắt ra, trong đôi mắt, một vòng tinh quang hiện lên.
- Lợi hại!
Mục Vân nhất thời mở lời.
- Chẳng lẽ là bởi vì Vạn Cổ Huyết Điển thúc đẩy ta vận chuyển huyết mạch của mình, cho nên thời điểm lĩnh ngộ Bất Diệt Huyết Điển, ta thế mà tốc độ nhanh như vậy!
Mục Vân kinh ngạc nói.
Quy Nhất tuyệt không mở miệng, thế nhưng đáy lòng lại hiểu rõ.
- Tiểu tử ngươi, tưởng rằng Vạn Cổ Huyết Điển tạo nên tăng cường cho ngươi lĩnh ngộ Bất Diệt Huyết Điển, trên thực tế, là huyết mạch chính ngươi bắt đầu đang chậm rãi phát sinh biến hóa vốn nên phát sinh.
Chỉ là câu nói này, Quy Nhất tuyệt không nói miệng, chỉ xuất hiện trong đáy lòng của mình.
- Hẳn là thế!
Quy Nhất trầm ngâm một lát, nói:
- Vạn Cổ Huyết Điển mặc dù do Huyết Kiêu sáng tạo, chỉ là nhận biết về huyết mạch rất nông cạn, thế nhưng có lẽ nhờ loại nhận biết kia, ngươi cải biến lực lượng huyết mạch của mình, cũng khó nói.
- Nhất định là như thế!
Đáy lòng Mục Vân giờ phút này chỉ có hưng phấn.
Lúc trước, hắn nhìn đều cảm thấy tốn sức, nhưng bây giờ, tu hành Bất Diệt Huyết Điển, hắn thế mà cảm giác trong lòng rất thoải mái.
Loại thoải mái này là vui vẻ cùng hưng phấn sau khi huyết mạch được tẩm bổ.
Một đêm suy nghĩ, Mục Vân cảm giác thân thể của mình đều phát sinh cải biến trình độ nhất định.
- Tiểu nhị, ngươi tối hôm qua một đêm không ngủ?
Lâm di nhìn Mục Vân, nói:
- Tu hành quan trọng, nhưng thân thể cũng quan trọng, đã nhất định muốn bảo hộ thân thể!
- Ai, nương!
Ngưu Oa cười khổ nói:
- Vân ca hiện tại là Vũ Tiên cảnh thập trọng, ngài biết khái niệm gì không? Ngay cả mấy người đại trưởng lão bọn hắn hiện tại cũng không phải đối thủ của Vân ca, chỗ nào còn cần nghỉ ngơi.
- Chỉ ngươi biết nhiều!
Lâm di nhìn Ngưu Oa, quát lớn:
- Hảo hảo ăn cơm của ngươi đi, chờ có một ngày, có thể lợi hại như tiểu nhị là được.
- Ngài yên tâm đi, nương, ta nhất định.
Ngưu Oa cười hắc hắc, nhìn Mục Vân, mang theo sùng bái.
- Lâm di, Ngưu Oa!
Ngay tại giờ phút này, phía trên sơn phong, đại môn bị mở ra, một bóng người xinh đẹp đột nhiên xuất hiện.
Một thân váy dài màu lửa hồng, tóc dài gợn sóng cuốn lên, như biển lửa màu đỏ, dáng người ngạo nhân, trang điểm nóng bỏng, chính là Hỏa Vũ Phượng.
- Hỏa sư tỷ, ngươi xem ai đến rồi!
Ngưu Oa nhìn Hỏa Vũ Phượng, cười hắc hắc nói.
- Mục Vân!
Thật ra không cần Ngưu Oa mở miệng, ánh mắt Hỏa Vũ Phượng đã rơi xuống trên người Mục Vân.
- Thật là ngươi?
Nhìn Mục Vân, Hỏa Vũ Phượng sửng sốt.
- Không nghĩ tới, thật là ngươi!
Hỏa Vũ Phượng cả người si ngốc tại chỗ, nhìn Mục Vân, hốc mắt dần dần biến đỏ.
- Đương nhiên là ta!
Nhìn Hỏa Vũ Phượng giống như nhìn thấy hắn khởi tử hoàn sinh, Mục Vân cười khổ không thôi.
Chẳng lẽ, ngoại giới đã truyền tin tức Mục Vân hắn bỏ mình sao?
- Ta đi nói cho cha ta biết, nói cho lão tổ tông.
- Không cần, ta cùng đi với ngươi đi!
Mục Vân nói, đi theo Hỏa Vũ Phượng, đi tới chỗ sơn phong của Hỏa Lân.
Trên đường đi, Hỏa Vũ Phượng không ngừng đánh giá Mục Vân, giống như muốn nhìn Mục Vân thật kỷ.
- Hỏa sư tỷ, có cần ta cởi ra quần áo cho ngươi nghiệm minh một chút thật giả hay không?
- Lưu manh!
Nghe thấy Mục Vân trêu chọc nàng, gương mặt Hỏa Vũ Phượng xinh đẹp đỏ bừng, khẽ nói:
- Ta biết, ngươi sẽ không chết, ngươi thế nhưng không biết, lão tổ tông cho là ngươi chết rồi, nổi trận lôi đình, tức giận không thôi, hiện tại bên trong toàn bộ Hỏa Hành sơn, mặc kệ là ngoại sơn đệ tử, nội sơn đệ tử, Hỏa Thánh Tử, toàn bộ khổ tu, lão tổ tông càng định ra một loạt biện pháp thưởng phạt, toàn bộ Hỏa Hành sơn, vui vẻ phồn vinh, bất quá khổ những đệ tử kia, từng người bị hại phải không nhẹ.
Không nghĩ tới sẽ là kết quả như thế này, Mục Vân cũng chỉ cười khổ.
- Hỏa sư tỷ, ngươi đột phá đến lục trọng rồi?
- Ừm!
Nghe đến lời này, Hỏa Vũ Phượng vui mừng, nói:
- Ngươi ta cũng không phải câu nệ, gọi ta Vũ Phượng là được.
- Tốt thôi!
Mục Vân cười nói:
- Vũ Phượng, ta chỗ này có mười khỏa thượng phẩm thánh đan - Sinh Sinh Vận hoàn, khá có chỗ tốt để ngươi ngưng tụ Nguyên Anh, cho.
Bạn cần đăng nhập để bình luận