Vô Thượng Thần Đế

Chương 1148: Vô Cực Minh Giới

- Về sau, thời điểm đến Thương Hoàng tiểu thế giới, gia gia và Tiên Ngữ tựa hồ gặp một vị lão giả, được vị lão giả kia trợ giúp đạt được một tia chỉ điểm, mới khiến cho thực lực muội muội những năm gần đây đột nhiên tăng mạnh, nắm giữ lực lượng trong cơ thể.
Lão giả?
Liên tưởng đến Diệu Thiến cùng Diệu Tiên Ngữ năm đó ở Bắc Vân thành, Mục Vân sinh lòng nghi hoặc.
Nơi đó, tựa hồ chỉ có một Táng Thần sơn mạch vạn năm trước, hiện nay là Bắc Vân sơn mạch, cái khác không có gì đặc thù.
Ở nơi đó có thể thu hoạch được kỳ ngộ gì?
Chỉ là hiện tại không phải thời điểm Mục Vân nên suy nghĩ những thứ này.
- Cái ngươi gọi là Cửu Linh Diệu Thanh Liên, có chỗ gì kỳ lạ?
- Ta cũng không biết, chỉ là gia gia lại rất che chở Tiên Ngữ từ nhỏ đã, sau khi du lãm trở về, che chở muội muội giống như bảo bối, về sau chuyện này, không biết Ngũ Độc tiểu thế giới như thế nào biết được, cho nên những người Ngũ Độc môn kia muốn bắt muội muội đi, đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn hắn làm như vậy.
Cửu Linh Diệu Thanh Liên, kiếp trước, Mục Vân nghe nói qua hoa này. Bất quá cũng chỉ là tin đồn mà thôi.
Truyền thuyết nói chính là cực phẩm bên trong tiên hoa, tu luyện thành tiên, hóa thành hình người, không có lực công kích cường đại, nhưng lại nắm giữ tiên nguyên lực lượng cường hoành.
Ai có thể thôn phệ hoa này, tu tiên lực lượng tuyệt đối có thể có thể tăng vọt.
Nhưng hoa này chỉ tồn ở trong lời đồn, thật ở nơi nào, không người tìm kiếm được.
Năm đó sư tôn Mạnh Tử Mặc cũng từng tìm kiếm qua Cửu Linh Diệu Thanh Liên, thế nhưng kết quả lại là không có đầu mối mà chấm dứt.
- Tiên Ngữ trúng độc hẳn là Bách Túc Thiên Long, ngươi thân là Diệu gia đại tiểu thư Thiên Bảo tiểu thế giới, hẳn là biết, loại linh hoa như Bạch Vi Hoa?
- Bạch Vi Hoa.
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Diệu Linh Ngọc đột nhiên kích động:
- Ta biết, vừa rồi bên trong một cây nấm khác, chúng ta nhìn thấy loại hoa này.
- Ở nơi nào, mang ta đi.
Mục Vân quát.
- Ừm!
Hai người lên đường, rời khỏi bên trong thế giới cây nấm này, hướng về phía một cây nấm thế giới khác.
Bên ngoài dị thường rực rỡ, nhìn từng cây nấm căn bản không có khác nhau quá lớn, hai người di chuyển mười mấy vòng trong mấy cây nấm, cuối cùng mới tiến vào bên trong thế giới Diệu Linh Ngọc muốn tìm.
Tiến vào bên trong thế giới một cây nấm, Mục Vân bất ngờ phát hiện, hết thảy trước mắt tựa hồ giống như một vương quốc truyện cổ tích, tràn đầy bảy màu sắc.
- Chính là trong cái thế giới này.
Diệu Linh Ngọc vô cùng khẳng định nói:
- Bạch Vi Hoa, ta và muội muội nhìn thấy, chỉ là Bạch Vi Hoa kia ở vào bên trong một mảng lớn Thị Huyết Bạch Vi Thảo, chúng ta mới từ bỏ khai thác.
Thị Huyết Bạch Vi Thảo.
Mục Vân nhíu nhíu mày.
Thị Huyết Bạch Vi Thảo, Mục Vân đương nhiên nghe nói qua.
Loài cỏ này, bản thân sinh trưởng bên người Bạch Vi Hoa, dựa vào lấy dược thảo linh tính các đóa hoa khác phản phệ cho Bạch Vi Hoa.
Một khi có vật nào tới gần, Thị Huyết Bạch Vi Thảo càng tràn ngập điên cuồng, có tư thái thị huyết.
Thứ nhất là bởi vì huyết vật càng có thể kích phát huyết tính của Bạch Vi Thảo, thứ hai thì là Bạch Vi Thảo bảo hộ Bạch Vi Hoa.
Bọn nó không cho phép bất kỳ nguy hiểm nào tới gần Bạch Vi Hoa.
Chỗ cường đại thần kỳ của thế giới tự nhiên chính là ở chỗ đây.
Bạch Vi Hoa có linh tính cực cao, có giá trị không nhỏ, thế nhưng căn bản không có bất kỳ năng lực gì tự bảo vệ mình.
Mà Thị Huyết Bạch Vi Thảo thì mang theo năng lực bảo vệ cường đại, bảo hộ Bạch Vi Hoa không bị tổn hại.
Mục Vân ôm Diệu Tiên Ngữ, theo Diệu Linh Ngọc đi tới địa phương trước đó hai tỷ muội đi tới, chỗ vừa mắt, một đóa Bạch Vi Hoa nở rộ bốn cánh hoa, ngạo nghễ mở ra.
Mà xung quanh Bạch Vi Hoa, từng đoá từng đoá nở Bạch Vi Thảo nở rộ, mang theo màu đỏ tươi đánh vào thị giác, nhẹ nhàng phiêu đãng theo gió.
Thị Huyết Bạch Vi Thảo đỏ tươi cùng Bạch Vi Hoa trắng noãn, hình thành so sánh mãnh liệt rõ ràng.
- Cẩn thận!
Nhìn thấy Mục Vân muốn bước ra tiến vào bên trong phạm vi Thị Huyết Bạch Vi Thảo công kích, Diệu Linh Ngọc vội vàng quát.
Hưu hưu hưu...
Ngay tại giờ phút này, từng tiếng xé gió vang lên, những Thị Huyết Bạch Vi Thảo hóa thành thôn thiên cự thú, đánh thẳng tới Mục Vân.
Chỉ là tay mắt lanh lẹ, Mục Vân lui lại một bước, tránh thoát Thị Huyết Bạch Vi Thảo công kích.
Thị Huyết Bạch Vi Thảo điên cuồng phi vũ lúc này triệt để an tĩnh lại.
Lại lần nữa khôi phục thành huyết thảo an tĩnh như trước đó.
- Đi!
Mục Vân khẽ quát một tiếng, Khốn Thiên Tỏa trong tay lúc này không ngừng kéo dài, từ giữa không trung phóng tới Bạch Vi Hoa trung ương.
Hưu hưu hưu...
Tiếng xé gió lại lần nữa vang lên, những Thị Huyết Bạch Vi Thảo giờ phút này lại như là nô bộc trung thành, lần nữa duỗi ra nhánh lá, hung hăng trói buộc trụ xích sắt.
Trong chớp nhoáng, Mục Vân chỉ cảm thấy, mình bị những Thị Huyết Bạch Vi Thảo quấn chặt, thế mà không cách nào phá mở sức lôi kéo mạnh mẽ kia.
Quát khẽ một tiếng, Mục Vân lần nữa phóng xuất ra bốn đạo Khốn Thiên Tỏa.
Tiếng rầm rầm xuyên qua Thị Huyết Bạch Vi Thảo, quả nhiên, Thị Huyết Bạch Vi Thảo còn lại lúc này lại lần nữa rơi ra, quấn lên.
Thấy cảnh này, Mục Vân hơi chút suy nghĩ, ném toàn bộ Khốn Thiên Tỏa không có rễ ra ngoài.
Thị Huyết Bạch Vi Thảo điên cuồng lúc này triệt để lâm vào hỗn loạn.
Trong chớp mắt, phía trên năm Khốn Thiên Tỏa, Bạch Vi Thảo đã triệt để phủ kín.
- Ta để các ngươi lợi hại.
Mục Vân nhe răng cười, tam đạo thiên hỏa ngưng kết thành tam đạo hỏa xà, phun ra.
Từng tiếng ầm ầm lúc này bỗng nhiên vang lên.
Những Thị Huyết Bạch Vi Thảo lúc này triệt để bối rối, bị thiên hỏa dẫn đốt, trong lúc đó thế mà phát ra tiếng kêu sợ hãi chít chít chít chít.
Thấy cảnh này, Mục Vân không nói hai lời, đằng không bay lên.
Hai tay thành trảo, thừa dịp những Thị Huyết Bạch Vi Thảo kia không chú ý, bóng dáng Mục Vân giống như như chớp giật, vọt thẳng vào đến bụi cỏ.
Tiếng chít chít chít chít càng ngày càng vang, những Thị Huyết Bạch Vi Thảo kia hiển nhiên phát hiện Mục Vân xâm lấn, cả bụi cỏ truyền đến từng tiếng la hét.
- Hiện tại phát hiện, đã muộn!
Mục Vân mỉm cười, bàn tay nhô ra, khoảng cách Thị Huyết Bạch Vi Thảo chỉ mảy may.
Vụt...
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, một tiếng vụt truyền ra, mắt thấy Bạch Vi Hoa sắp tới tay lúc này lại đột nhiên bị một hắc thủ duỗi ra, cướp đoạt.
Mục Vân tức giận, nhưng lại không thể không lui lại.
Những Thị Huyết Bạch Vi Thảo kia giờ phút này đã chạy tới, hắn lại không lui, thiên hỏa áp chế, nếu không lui thì sẽ không lui được nữa.
- Đáng ghét!
Chửi nhỏ một tiếng, bóng dáng Mục Vân thu hồi, lần nữa thôi động năm Khốn Thiên Tỏa, nhìn đối diện.
- Bạch Vi Thảo, ta đã trông coi hồi lâu, không chiếm được thời cơ, không nghĩ tới ngươi vừa xuất hiện, liền giúp ta lấy được Bạch Vi Thảo, Mục Vân, không tệ, biện pháp của ngươi, rất không tệ.
Thân ảnh kia nhìn Mục Vân, khẽ cười nói.
- Vô Cực Minh Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận