Vô Thượng Thần Đế

Chương 1235: Ma tộc rút quân (1)

Nghe đến lời này, trong lòng Mục Vân hơi động.
- Thiên Nhất trưởng lão khách khí, chỉ cần Thiên Nhất trưởng lão đến, Mục Vân ta nhất định dùng lễ đối đãi.
- Đa tạ Mục minh chủ.
Thiên Nhất giờ phút này thật sâu hiểu rõ.
Huyết Minh hiện nay của Mục Vân hoàn toàn có thể so sánh cùng Huyền Không sơn.
Mà Thiên Đan tông hiện tại cho dù lần nữa trở lại, bị những người khác công kích, cũng tuyệt đối không thể thừa nhận.
Chỉ có dựa vào Huyết Minh, mới có thể sống sót.
- Không biết Từ trưởng lão bọn hắn thế nào....
Mục Vân nhìn phương xa, khẽ thở dài một cái nói.
Luyện khí sư Khí Cụ môn, luyện đan sư Thiên Đan tông, đây đều những người Mục Vân muốn mời chào.
Mục Vân hiểu rõ, cho dù bọn hắn hiện tại đầu nhập vào mình, trong lòng có khả năng tồn tại khúc mắc.
Thế nhưng đợi đến khi đại loạn chân chính đột kích, bọn hắn sẽ biết, cử động giờ khắc này là anh minh cỡ nào.
Chỉ là giờ phút này, trong lòng Mục Vân hiểu thêm, Huyết Minh hấp thụ đông đảo thế lực cùng võ giả như thế, như thế nào buộc nhiều người như vậy cùng một chỗ, càng là việc cấp bách.
Nhưng có mất tất có được, không có chuyện gì là vạn vô nhất thất.
- Minh chủ, bọn người Huyết Vô Tình trở về, còn có đại trưởng lão Từ Chính Khí và một ít người Khí Cụ môn.
- Tốt!
Nghe được có người bẩm báo, trong mắt Mục Vân hiện ra vẻ vui mừng.
Còn tốt, còn tốt Khí Cụ môn không có bị diệt môn.
Bất quá bây giờ xem ra, chỉ sợ bên trong toàn bộ Trung Vực, Vạn Trận tông, Vô Cực Ma Tông cùng Huyền Không sơn hẳn là vững chắc nhất.
Chu gia và Cửu Hàn thiên cung đào vong đến Huyền Không sơn, tam đại thế lực, xem như vững vàng buộc chung một chỗ.
Mà Huyền Không sơn bản thân chính là có nội tình cường đại, hiện tại Vân Lang không biết tung tích, thế nhưng Huyền Không sơn có huyết sứ cường đại tồn tại, cũng căn bản không e ngại bất kỳ kẻ nào.
Những huyết sứ này, vô duyên vô cớ xuất hiện, ngược lại để người cảm giác rất kỳ quái...
Chỉ là Khí Cụ môn và Thiên Đan tông tốt xấu gì cũng không bị toàn bộ diệt, ngược lại để trong lòng Mục Vân thở phào nhẹ nhõm.
Nếu hai thế lực lớn đều bị diệt, kia sẽ là tổn thất lớn nhất của Thương Hoàng tiểu thế giới.
Cùng lúc đó, Ma tộc đại quân trùng trùng điệp điệp rút lui về bắc phía.
Huyền Không sơn.
Dưới núi cao trôi nổi, từng cỗ thi thể nằm ngổn ngang, có nhân loại, có Ma tộc.
- Rút quân rồi?
Trước mặt đám người Huyền Không sơn, một thân ảnh ngạo nghễ đứng thẳng.
Người này một thân trắng áo, thân mang phục sức không kém bao nhiêu với hai tên huyết sứ trước đó.
Chỉ là người này đứng ở trước mọi người, hai tay chắp ra sau, sắc mặt đạm mạc, rõ ràng là người dẫn đầu trong đám người.
- Trần huyết sứ, lần này Ma tộc rút quân, nhờ có Trần huyết sứ để chúng ta tiến vào bên trong Huyền Không sơn, Cửu Hàn thiên cung ta mới có thể bảo tồn.
- Hàn cung chủ khách khí.
Trần Thiên Vũ thân là huyết sứ thống lĩnh Huyền Không sơn, trong mấy năm nay Vân Lang biến mất, có thể nói đều do hắn phụ trách các loại đại sự trong Huyền Không sơn.
Người này thủ đoạn tàn nhẫn, sát phạt quả đoán, Huyền Không sơn mấy năm nay có người cho rằng Thiên Chủ không còn, đại thế đã mất, chỉ là những người này theo thời gian trôi qua, càng ngày càng ít, trên cơ bản đều bị giết.
Nhưng so với những chuyện này, Trần Thiên Vũ tàn nhẫn thể hiện càng nhiều địa phương, ngược lại không muốn người biết một mặt này, càng làm cho người toàn bộ Huyền Không sơn lòng mang e ngại.
Thậm chí có người xem hắn càng thêm thần bí khó lường và khủng bố hơn Thiên Chủ trước đó.
- Lần này Ma tộc tiến công, các đại thế lực Tây Vực xem như triệt để xong, Thiên Đan tông, Khí Cụ môn đoán chừng cũng không thể chèo chống, Huyền Nguyệt thánh địa cũng tràn ngập nguy hiểm, Trung Vực này, ngày sau chính là Huyền Không sơn vi tôn.
Chu Thiên Chinh giờ phút này cũng ha ha cười nói.
Hàn Thiên Nhận giờ phút này đột nhiên mở lời:
- Trần huyết sứ, lần này Vạn Trận tông bị Ma tộc tiến đánh, vẫn có thể bảo tồn hoàn hảo, có thể thấy được phòng ngự của bọn hắn rất mạnh, thế nhưng... Vô Cực Ma Tông....
- Ta đã phái người đi làm.
Trần huyết sứ hơi mở lời.
Ý tứ Hàn Thiên Nhận rất rõ ràng, Vô Cực Ma Tông giờ phút này nhất định đang ở vào giai đoạn buông lỏng sau đại chiến, phòng vệ thư giãn, nếu như Huyền Không sơn có thể nhất cử đánh tan, nhất định có thể khải hoàn mà về.
Chỉ là Hàn Thiên Nhận không nghĩ tới, Trần Thiên Vũ thế mà đã sớm nghĩ đến một bước này, mà lại đã phái người đi làm.
Bá bá bá...
Trong lúc nhất thời, từng đạo thân ảnh trường sam màu trắng lao xuống.
- Thế nào?
Nhìn từng thân ảnh màu trắng rơi xuống, Trần Thiên Vũ mở lời.
- Khởi bẩm huyết sứ đại nhân, hết thảy thỏa đáng.
- Ừm!
Trần Thiên Vũ nhẹ gật đầu, tiến lên một bước, tiếng cuồng ngạo nói:
- Từ đây, Trung Vực chỉ có Huyền Không sơn ta vi tôn, bất kỳ thế lực nào khác không còn tồn tại, Vạn Trận tông, sớm muộn cũng sẽ bị Huyền Không sơn ta đạp phá.
- Chúng ta nhất định lấy Huyền Không sơn vi tôn.
- Chúng ta nhất định lấy Huyền Không sơn vi tôn.
Hàn Thiên Nhận và Chu Thiên Chinh giờ phút này chắp tay, đều vô cùng cung kính nói.
Không cần phải nói, Vô Cực Ma Tông dù không có bị Ma tộc giải quyết, cũng đã bị Trần Thiên Vũ giải quyết.
Trước mắt những huyết sứ thân mang trường sam màu trắng cơ hồ toàn bộ là cảnh giới Sinh Tử cảnh, mà khoảng chừng hơn trăm người.
Quân đoàn có thực lực dạng này, đừng nói Vô Cực Ma Tông sau đại chiến, cho dù Vô Cực Ma Tông đang ở thực lực đỉnh phong cũng căn bản không cách nào chống cự.
Huyền Không sơn khủng bố là ở điểm này?
Vì cái gì mấy năm trước tiến đánh Huyết Minh, những huyết sứ này chưa từng xuất hiện?
Mà cùng lúc đó, Vô Cực Ma Tông, lần lượt từng thân ảnh lao xuống mà tới.
Chỉ là giờ phút này, toàn bộ Vô Cực Ma Tông, đầy khắp núi đồi, khí tức đen nhánh bao phủ, ma khí lăn lộn.
Thi thể, máu tươi, căn bản không có cách tách ra.
Kiến trúc tàn tạ, thậm chí một tiếng kêu rên cũng không có.
Tất cả mọi người, đều chết.
Nhìn thi thể đệ tử Vô Cực Ma Tông đầy khắp núi đồi, trong lòng Mục Vân không ổn.
- Lạc Thiên Vương, Bạt Thiên lão tổ, nhìn xem còn có người sống hay không.
- Được!
Hai thân ảnh tản ra.
Bên trong Vô Cực Ma Tông lớn như vậy, khắp nơi đều là tường đổ, căn bản không nhìn thấy một người sống.
Không bao lâu, hai người trở về, lắc đầu.
Thân thể Mục Vân run lên.
- Vạn lão quỷ, cái tên vương bát đản ngươi, mau ra đây.
Rít lên một tiếng, Mục Vân hét lớn, nhưng đáp lại hắn chỉ có đầy khắp núi đồi hồi âm.
- Mẹ nó!
Mục Vân chửi nhỏ một tiếng, quát:
- Lão tử nhất định phải làm thịt Tra Kiệt và Bạo Hùng hai người.
- Có lẽ không phải Ma tộc gây nên.
Diệu Thiến đại sư giờ phút này lại đột nhiên mở lời.
- Ừm?
Diệu Thiến đại sư vừa dứt lời, một chưởng hất ra.
Tiếng lốp bốp nổ đùng đoàng vang lên, bên trong có thi thể những đệ tử Vô Cực Ma Tông, mấy cỗ thi thể bị cách không hút tới.
- Ngươi nhìn nơi này, nơi này, còn có nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận