Vô Thượng Thần Đế

Chương 2552: Chặn ngang một cước (1)

- Phủ Cầm thành.
Nhìn thấy ba chữ trên cửa thành, ba người nhất thời có chút tò mò.
Cái tên này, thật đúng là kỳ quái.
Vứt bỏ xe ngựa, ba thân ảnh tiến vào cửa thành.
Một tòa Phủ Cầm thành này thoạt nhìn cũng không tính rất lớn, quy mô ước chừng trăm vạn người, đi vào trong thành, xe cộ như nước chảy, thoạt nhìn, cũng là rất náo nhiệt.
- Chỗ này ngược lại kỳ quái, rất có cảm giác dị thủy phong tình!
Mục Vân cười nói.
- Rất kỳ quái.
Tiêu Doãn Nhi gật đầu nói:
- Các ngươi phát hiện ra sao? Đám đông qua lại trên đường phố, đều mang theo nhạc cụ.
- Nhạc cụ?
Nghe được lời này, Mục Vân ngẩn ra.
Nhìn về phía bốn phía, đúng là phát hiện, có người cõng đàn, có người cầm sáo, có người quấn trống bên hông.
- Chẳng lẽ là địa phương của Thiên âm tông?
Cửu Nhi có chút suy đoán nói.
- Thiên âm Tông?.
Mục Vân cũng bừng tỉnh đại ngộ.
Thiên âm tông chính là một thế lực tông môn trên cực loạn đại địa, thực lực không kém, có thể nói rất mạnh, tông chủ trong môn được người tôn xưng là âm Thánh, nghe nói một tay sáo âm, giết người vô hình, hơn nữa bản thân chính là thực lực nhất lưu Tiên Vương.
Cửu Nhi vừa nói, Mục Vân cũng nghĩ đến.
Thiên âm Tông, chính là ở khu vực tây nam cực loạn đại địa, ở chung cùng Kinh Thiên Môn.
Bất quá tựa hồ cho tới nay, Thiên âm tông đều là tông môn phụ thuộc Kinh Thiên môn.
Dù sao, bên trong Thiên âm tông, chỉ có âm Thánh chính là cảnh giới nhất lưu Tiên Vương, mà trong Kinh Thiên môn, môn chủ Sở Kinh Vân, cùng với mấy vị thuộc hạ đều là nhất lưu cảnh giới Tiên Vương, Sở Kinh Vân lại là cường giả lâu năm.
Bằng không, Kinh Thiên Môn cũng không có khả năng bá chủ khu vực Tây Nam, thỉnh thoảng còn làm mấy trận cùng Vũ Hóa Thiên Cung.
- Nếu đã đến, trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi đi.
- Ừm.
Ba người tìm thấy một quán rượu, đi vào ngồi xuống.
Mục Vân rất tự nhiên đặt một gian phòng, ngồi xuống, gọi một ít thức ăn.
Tiểu nhị nhìn thấy một trái một phải hai nữ tử tuyệt sắc bên cạnh Mục Vân, trong lòng hâm mộ không thôi.
Một căn phòng, hai nữ tử, một nam tử, sẽ xảy ra những chuyện gì... Dùng ngón chân ngẫm lại cũng biết.
- Khách quan, tửu lâu chúng ta chính là tửu lâu tốt nhất trong Phủ Cầm Thành, âm Nguyên Tửu càng là chiêu bài của chúng ta, có muốn nếm thử không?
- âm Nguyên Tửu?
Mục Vân cười nói:
- Được, lấy mấy bình nếm thử.
- Được rồi.
Nghe được lời này, tiểu nhị bắt đầu bận rộn.
Tiếng bước chân đạp đạp lúc này vang lên, bên ngoài tửu lâu nhất thời xuất hiện một đội binh mã.
Một đội binh mã, thân mặc võ phục màu xám tro, mỗi người đều đeo đao kiếm, khí tức đều là cảnh giới Kim Tiên, hơn nữa trên cánh tay phả còn khắc một nốt nhạc.
- Ông chủ, mau đem thức ăn lên.
Một nam tử cầm đầu có dáng người tuấn mỹ, ngồi xuống, mở miệng quát.
- Tới đây.
Tiểu nhị vội vàng nghênh đón.
- Vẫn là như cũ.
Nam tử cầm đầu ngạo nghễ nói.
- Tiết đô thống.
Tiểu nhị cửa hàng lộ ra vẻ mặt đau khổ nói:
- Ngài đã nợ tiền hơn mười bữa cơm, nếu không cho, chúng ta không có cách nào giải thích...
- Thế nào? Sợ ta không đủ khả năng trả?
Nghe được lời này, Tiết Đô Thống nhất thời đứng dậy, nói:
- Ngươi cũng không hỏi thăm, Thiên âm tông chúng ta từ khi nào nợ tiền tài của người khác?
- Nhưng mà...
- Nhưng cái gì vậy? Đi ăn đồ ăn đi.
Tiết đô thống hừ lạnh nói.
- Tiết Tân, ngươi lại ăn uống chùa.
Đang lúc này, một tiếng quát vang lên ở cửa tửu lâu.
Một đội nhân mã này, mặc võ phục màu đen, trên tay áo, thêu một nốt nhạc, không giống chính là, âm phù của một đội người này là thêu ở ngay ngực.
Hai bên tựa hồ đều là đệ tử của Thiên âm tông, nhưng không phải đến từ một phe phái.
- Ôi chao, Tần Hiếu, ngươi lại đến thể hiện sự chính nghĩa của ngươi phải không?
Nghe được lời này, nam tử đầu lĩnh áo đen kia hừ nói:
- Tinh thần trọng nghĩa? Các ngươi làm như vậy, quả thực làm cho Thiên âm tông chúng ta mất mặt.
- Thôi thôi.
Tiết Tân phất phất tay, không kiên nhẫn nói:
- Đừng nói cái gì nữa, Thiếu tông chủ của chúng ta sắp gả cho Thiếu môn chủ Kinh Thiên Môn, Thiên âm tông chính là một đường khẩu của phụ thuộc Kinh Thiên Môn, khi đó chính là Thiên âm Đường, còn gọi Thiên âm Tông, Thiên âm Tông...
- Tiết Tân, ngươi nói chuyện chú ý một chút.
Tần Hiếu quát:
- Tông chủ còn chưa đáp ứng việc này, ngươi ở đây hồ ngôn loạn ngữ, có ý gì?
- Tông chủ không đáp ứng? Nàng có thể không đồng ý? Đại trưởng lão Lạc Tường đều nói, chúng ta chuẩn bị một chút đầu nhập vào Kinh Thiên Môn.
Tiết Tân cười nói:
- Tông chủ hiện tại thân bị thương nặng, đã sớm không phải là thời kỳ đỉnh phong, hiện tại, bên trong Thiên âm tông, là đại trưởng lão chúng ta nói mới tính, ngươi biết không?
- Tiết Tân, ngươi nói hươu nói vượn.
Tần Hiếu răn dạy nói:
- Thiên âm tông, là Thiên âm tông của tông chủ, không phải của Đại trưởng lão, ta xem ngươi là phản trời.
- Được rồi, được rồi, ta chính là lật trời, ngươi có thể làm gì?
Tiết Tân cười nhạo nói:
- Tần Hiếu, ngươi tốt nhất nên ít nói hai câu, nếu không lát nữa ta sẽ đánh ngươi nằm sấp trên bàn, để cho ngươi khóc kêu cha gọi mẹ, ngươi có tin hay không?
- Muốn chết.
Tần Hiếu lần này chung quy nhịn không được tức giận trong lòng mình.
Quát to một tiếng, cả người hắn trực tiếp xông về phía Tiết Tân.
Hai thân ảnh giờ phút này trực tiếp giao nhau, phanh một tiếng, cái bàn trong nháy mắt nổ tung.
Tiểu nhị cửa hàng và chưởng quầy giờ phút này sắc mặt đắng chát.
Lại tới, lại tới...
Mà lúc này, Mục Vân ngồi ở tại chỗ của mình, nhìn hai bên tranh đấu, có chút hứng thú.
Xem ra đoạn thời gian này, bên trong Thiên âm tông cũng loạn thành một bầy, như thế rất tốt, hắn ngược lại có thể chen một chân.
Gần đây hắn cũng nhận được tin tức, mấy tháng nay, Kinh Thiên Môn một mực thu tóm các thế lực khu vực Tây Nam, từng để cho những thế lực kia tồn tại, hắn không để ở trong lòng, nhưng nhìn thấy Luân Hồi điện cùng Vân Tông quật khởi, Kinh Thiên Môn cũng lo lắng.
Vạn nhất trên địa bàn mình xuất hiện một cỗ thế lực như vậy, làm sao có thể được?.
Cho nên Kinh Thiên Môn một mực quét sạch những thế lực trên địa bàn của mình, cầu an an ổn qua ngày.
Vừa vặn, Mục Vân gặp phải chuyện như vậy.
Thiên âm tông, cũng coi như có danh tiếng ở cực loạn đại địa, môn chủ âm Thánh, thực lực cường đại, bất quá so với Kinh Thiên Môn, Thiên âm Tông vẫn yếu hơn một bậc.
Hiện tại xem ra, tựa hồ Kinh Thiên Môn sáp nhập, khiến cho bên trong Thiên âm tông xuất hiện hai tiếng nói.
Một cỗ là môn chủ âm Thánh, kiên quyết không đồng ý.
Mà một ý khác chính là Đại trưởng lão như Tiết Tân nói.
Trước mắt, cũng không khó nhìn ra, Tiết Tân này hẳn cũng là người của Đại trưởng lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận