Vô Thượng Thần Đế

Chương 2641: Long Phượng giao nhau (2)

Hạt giống kia mở rộng, biến thành một hài nhi, hiện tại, lẳng lặng ngủ say trong một mảnh ánh sáng.
Mục Vân và Tần Mộng Dao nhất thời không thể tưởng tượng nổi nhìn một màn này.
Một đứa bé đang ngủ say, tại giờ khắc này, khẽ nhắm hai mắt, bộ dáng thoạt nhìn, rất thanh tú, càng mang theo một chút ngượng ngùng.
Hai tay nhỏ nhắn nắm chặt, thân thể cuộn tròn, thoạt nhìn rất đáng yêu.
- Đây là...
Bàn tay Mục Vân hiện tại khẽ run rẩy, chạm vào cánh tay đứa bé, cả người mang theo run rẩy rất nhỏ.
- Hài tử...
Trong mắt Mục Vân mang theo vẻ phức tạp, mừng rỡ, kích động, không biết vì sao, ngạc nhiên.
Hắn không cách nào miêu tả ra tâm tình của mình hiện tại rốt cuộc là như thế nào, nhưng trong nháy mắt này, thật sự làm cho hắn khó tin được.
Tần Mộng Dao hiện tại mím môi, bàn tay chạm vào một tầng màng mỏng nhàn nhạt kia.
Ông ...
Đột nhiên, một tiếng ong ong vang lên, trong nháy mắt này, Tần Mộng Dao cùng Mục Vân đều cảm giác được, giữa hai bên, sâu trong lòng, sinh ra một cỗ cảm giác cùng chung chí hướng.
Mà giữa hai người bọn họ, một đạo âm thanh vui sương, lúc này vang lên.
- Đinh đinh đinh… Lạp lạp lạp....
Đó là tiếng trẻ con trong suốt, mang theo sạch sẽ, thuần khiết, thấm vào ruột gan.
- Hài tử...
Mục Vân hiện tại, tựa hồ chỉ biết nói hai chữ này.
Thân thể hắn một mực phát run, loại cảm giác có thể tận mắt nhìn thấy hài tử của mình, thật sự quá kỳ diệu...
Chỉ là thân ảnh kia hiện tại, trong miệng phát ra từng tiếng đinh đinh đang, đang hát bài ca gì đó rất vui vẻ.
- Đây là... Hài tử của chúng ta...
Mục Vân lẩm bẩm nói.
- Nhìn biểu lộ của chàng kìa!
Tần Mộng Dao cười cười:
- Hắn còn chưa đến lúc xuất thế.
- Còn chưa tới sao?
Mục Vân khẩn cấp nói:
- Nàng coi chừng, đây là mang theo nhi tử bên người chứ nhỉ, ha ha...
- Tương lai, nhi tử của ta, nhất định là nhân vật đỉnh thiên lập địa của thiên địa.
- Xú mỹ!
Tần Mộng Dao hiện tại uyển chuyển hơn rất nhiều, chỉ là trên mặt đỏ ửng, đủ để nhìn ra, trong lòng nàng cũng rất kích động.
Đang lúc hai người mừng rỡ, đột nhiên, đứa bé kia ngừng ca hát, Mục Vân nhất thời cảm giác được, trong cơ thể mình, từ trên bàn tay, từng đạo lực lượng dọc theo thân thể, tràn vào trong cơ thể hài tử.
Bên kia, thân thể Tần Mộng Dao cũng như thế.
Huyết mạch tương thông, tiến vào trong tã lót, hỗn hợp lại, từng đạo lực lượng dồi dào, tại giờ khắc này, thấm vào trong thân thể hài tử.
Nhất thời, trên đỉnh đầu đứa nhỏ xuất hiện hai đạo hư ảnh.
Một là rồng, một là phượng.
Trong lúc Long Phượng giao hợp, xuất hiện bóng dáng Mục Vân cùng Tần Mộng Dao.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cùng Tần Mộng Dao đều đỏ mặt, thân ảnh kia, toàn thân không có một vật gì, cũng may hiện tại đứa bé nhắm hai mắt lại.
Hai đạo thân ảnh vào hiện tại, không phân biệt lẫn nhau, mà từng đạo lực lượng, rót vào trong cơ thể đứa bé.
Trong nháy mắt này, Mục Vân cảm giác được tất cả lực lượng trong thân thể, bị rút ra một tia, tiến vào trong cơ thể đứa bé.
Giống như... Truyền thừa.
Cảm nhận được lực lượng trong cơ thể bị xói mòn, Mục Vân hiện tại không có chút lo lắng nào, ngược lại hưng phấn nói:
- Tiếp tục, hấp thu thêm một chút, hảo hài tử.
Tần Mộng Dao mím môi cười, không nói nhiều.
Nhưng dù sao cũng chỉ là đứa nhỏ, hài nhi trong tã lót chỉ hấp thu một tia lực lượng trong cơ thể hai người.
Thời gian không dài, Mục Vân có thể cảm giác được, thằng nhóc này, giống như trước mặt bày một bàn thức ăn, tiểu tử kia, mỗi một món ăn chỉ nếm một miếng.
Sau đó, cảm thấy mỹ mãn, không có bất kỳ động tác nào nữa.
Dần dần, hài nhi trong tã lót, thân thể cuộn mình càng chặt, một tia ánh sáng vàng lam, tụ thành một giọt chất lỏng sáng ngời, nhỏ vào mi tâm hài đồng, cuối cùng, biến mất không thấy.
Chậm rãi, Mục Vân cùng Tần Mộng Dao đều thở phào nhẹ nhõm.
Hài nhi trong tã lót tại lúc này, không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một đạo ánh sáng, đầu nhập vào bụng Tần Mộng Dao, biến mất không thấy.
- Tiểu tử thúi...
Mục Vân mở miệng mắng:
- Đây là ra ngoài ăn một bữa cơm, ăn no liền bỏ chạy.
- Vân Lang, chàng không cảm thấy kỳ quái sao?
Tần Mộng Dao hiện tại mở lời:
- Theo đạo lý mà nói, hài tử của chúng ta đã trưởng thành, nhưng vì sao. Còn không đi ra...
- Có lẽ bởi vì Băng Hoàng thần phách của nàng áp chế, cũng có thể là tiểu gia hỏa này, cảm giác còn chưa đủ.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Hơn nữa, vừa rồi ta cảm giác được, huyết mạch trong cơ thể đứa nhỏ này, cũng không tầm thường.
Giờ khắc này, trong Tru Tiên đồ, Quy Nhất bĩu môi.
- Đương nhiên là không tầm thường...
Lời này, Mục Vân tự nhiên không nghe được.
Tần Mộng Dao sờ sờ bụng, nàng có thể cảm giác được, nơi đó, có một sinh mệnh yếu ớt đang chậm rãi đề cao.
- Dù sao lần này xuất hiện, cũng là chuyện tốt, ít nhất nhìn thấy bộ dáng của tiểu gia hỏa này, để cho hắn ở trong thân thể nàng chậm rãi trưởng thành, cũng rất an toàn, hiện tại, chính là thời đại rối loạn.
- Ừm.
Mục Vân ôm Tần Mộng Dao vào lòng, trịnh trọng nói:
- Lần này, tuyệt đối không để cho bất luận kẻ nào, lại thương tổn nàng... Cùng hài tử.
Trong lòng Mục Vân hiện tại bỗng nhiên có một cỗ cảm xúc đề thăng.
Hắn tựa hồ có chút hiểu được, trách nhiệm của Mục Thanh Vũ khi là phụ thân mình.
Ba thế làm người, có lẽ hắn chịu rất nhiều khổ sở, thế nhưng, có thể có được nghị lực này, vị phụ thân kia bảo vệ nhi tử của mình như vậy, lại trải qua giãy dụa trong lòng như thế nào?
Có lẽ, so với riêng mình đau đớn, trong nội tâm của phụ thân, mới là thống khổ nhất.
Hơn nữa... Diệp Vũ Thi, mẫu thân của mình, thi triển cấm chế cường đại, hẳn là vì bảo vệ mình và phụ thân, thế nhưng, mẫu thân thì như thế nào?
Có lẽ, thân là phụ thân, áp lực trong lòng Mục Thanh Vũ càng lớn.
- Phụ thân...
Mục Vân thấp giọng thì thào nói:
- Nhi tử rất nhanh, sẽ đi giúp ngươi.
......
Hai người ở trong Thủy Tinh Điện, nghỉ ngơi hoàn chỉnh, liền đứng dậy.
Lần đại chiến trong cự tượng này sẽ để cả Tiên giới đều sẽ biết được.
Đến lúc đó, chỉ sợ đám lão cổ đồng của Triệu tộc cùng Linh vực kia sẽ nhịn không được xuất hiện.
Đến lúc đó, vạn nhất Vân Minh khai trận, bọn họ tất sẽ nhằm vào Vân Minh, Vân Minh, liền nguy hiểm.
Quan trọng nhất là, giờ khắc này Vân Minh rốt cuộc như thế nào, hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Phải mau chóng đi ra ngoài, chờ Vân Minh xuất trận, liên hợp Vân Minh, mới có thể chống cự được công kích của Linh Vực cùng Triệu tộc.
Lần này, Linh vực cùng Triệu tộc, nhất định sẽ cá chết lưới rách, mà Kiếm Môn, Huyết Sát thần giáo cùng với Ma tộc, chỉ sợ đầu tiên là quan sát.
Nhưng cuối cùng rốt cuộc sẽ như thế nào, Mục Vân không biết.
Hắn dù sao cũng không phải là đối thủ, đoán không ra bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?
- Toàn bộ nơi này đều là cung điện thủy tinh, hơn nữa giữa hai bên, hình thái đều giống nhau, thoạt nhìn giống như mê cung.
Tần Mộng Dao nghiêm túc nói:
- Ta cẩn thận điều tra xung quanh, xung quanh đều là loại phòng ốc này, tìm không thấy lối thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận