Vô Thượng Thần Đế

Chương 1075: Không phục

Cho nên cuối cùng khoảng thời gian này, Mục Vân cũng chỉ quen thuộc vũ kỹ của mình, chân chính sinh tử lĩnh ngộ vẫn muốn tại bên trong chiến trường.
Đây cũng là vì cái gì Mục Vân nhất định phải đi tham gia bách giới chi chiến.
Thiên tài hội tụ?
Giết người giành điểm tích lũy?
Lôi đài tranh bá thi đấu?
Những thứ này chính là Mục Vân cần nhất.
Đã mỗi người tiến vào bách giới chi chiến đều dã thú, hắn, liền muốn trở thành một con dã thú cường hãn nhất.
Bách thú chi vương!
Một ngày này, Mục Vân cùng Lâm di, Ngưu Oa đang dùng cơm, một đạo truyền âm đột nhiên vang lên ở bên tai.
- Nhanh chóng trở về!
Ngắn gọn bốn chữ, Mục Vân biết, hắn chỗ mong đợi, rốt cục muốn tới.
- Lâm di, Ngưu Oa, các ngươi bảo trọng!
- Vân ca, khi nào trở về, nhất định muốn tới tìm ta uống rượu.
- Ngươi yên tâm đi, đến thời điểm đó, ngươi nếu không tới đạt Thông Thần cảnh, ta không phải tha cho ngươi.
- Nhất định!
Lâm di nhìn Mục Vân, quan tâm nói:
- Tiểu nhị, cẩn thận!
- Ừm, Lâm di, ngài yên tâm đi, ta còn không nỡ bỏ cơm ngài làm đâu.
- Hảo hài tử, trở về Lâm di làm cho ngươi một bàn lớn đồ ngươi thích ăn.
- Ừm!
Cáo biệt hai người, Mục Vân hướng đến gian phòng chỗ Phần lão, chắp tay.
Thân ảnh lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang, biến mất khỏi Hỏa Hành sơn.
Hỏa Hành sơn, phía trên sơn phong, hai thân ảnh, đứng chắp tay.
- Hắn thật đi!
- Hắn thật sẽ đi!
Hỏa Vũ Phượng cùng Hỏa Lân hai người mở miệng.
- Vũ Phượng!
- Ừm?
- Ta biết, ngươi đối với hắn không bỏ xuống được, thế nhưng, ngươi phải biết, người này, hoặc là tương lai bay lượn trên chín tầng trời, ngươi thủ hộ không được hắn, hoặc là hắn chết oan chết uổng, ngươi cũng thủ hộ không được hắn.
- Ta hiểu rõ!
Hỏa Vũ Phượng nâng khuôn mặt, miễn cưỡng cười nói:
- Cho nên, ta chỉ đứng xa xa nhìn hắn, nhìn hắn một bước trưởng thành, trở thành một con rồng bay lượn trên cửu thiên.
Nhìn nữ nhi biểu lộ, Hỏa Lân đắng chát cười một tiếng.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân phi hành ở trên không trung bên trong Ngũ Hành tiểu thế giới, tùy ý cảm thụ được gió lớn mạnh mẽ.
Hôm nay lúc này hắn chính là Vũ Tiên cảnh thập trọng, quan trọng hơn là, thu nạp Phong Nguyên cho mình dùng, tốc độ của hắn có thể so với cường giả cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng.
Giờ khắc này, Mục Vân chính là phóng túng mình.
Phóng túng mình cảm thụ phong lực.
Lần này, hắn nhất định triệt để tùy tiện.
Để bách giới chi chiến, thật sâu ghi nhớ cái tên Mục Vân hắn này.
- Bách giới chi chiến, Mục Vân ta, đến rồi!
Hét dài một tiếng, bóng dáng Mục Vân hóa thành một đạo lưu tinh biến mất không thấy gì nữa.
Ngũ Hành thành, Ngũ Hành thiên phủ.
Trước quảng trường nội thành, lần lượt từng thân ảnh hội tụ.
Trước người Đế Văn, trăm đạo thân ảnh đứng thẳng.
Trăm người này chính là nhóm đệ tử thiên tài Ngũ Hành thiên phủ lần này tham gia bách giới chi chiến.
Thực lực yếu nhất, Vũ Tiên cảnh thất trọng, mạnh nhất, chính là Ngũ Hành Thạch Thương, Sinh Tử cảnh nhất trọng.
Lần trước, cùng Mục Vân đối chiến một chưởng, Ngũ Hành Thạch Thương thế mà dưới cơ duyên xảo hợp, mặc dù bị thương nặng, nhưng lại đột phá cực hạn của mình, lĩnh ngộ sinh tử, bước vào đến cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng.
Cũng có thể nói là nhân họa đắc phúc.
Hưu một tiếng xé gió vang lên, bóng dáng Mục Vân bất ngờ xuất hiện ở phía trước.
- Thật có lỗi, tới chậm!
- Quy vị!
Ánh mắt Đế Văn rơi trên người Mục Vân, nhẹ gật đầu, không có nhiều lời.
Chỉ là bên trong ánh mắt hiện ra một vòng kinh ngạc, lại không che giấu được.
Cái này ngắn ngủi thời gian mấy tháng, bản thân Mục Vân tựa hồ lại phát sinh biến hóa.
Loại biến hóa này, cũng không phải thực lực đề thăng, mà là một loại biến hóa về mặt bản chất.
Muốn nói là chỗ nào, Đế Văn cũng nói không rõ ràng, thế nhưng loại biến hóa kia lại thật sự rõ ràng tồn tại.
Nhìn đám người, Đế Văn mở lời:
- Lần này, trăm người các ngươi là đại biểu Ngũ Hành thiên phủ chúng ta tham gia bách giới chi chiến, là các thiên tài, các ngươi đủ khả năng làm ra hết thảy, chính là bảo toàn tính mạng của mình!
- Các ngươi phải biết, tại Ngũ Hành tiểu thế giới, các ngươi là cường giả đỉnh cao, rất mạnh rất mạnh, thế nhưng là mắt bên trong mấy ngàn tiểu thế giới, các ngươi cũng không phải xuất sắc nhất, hiểu chưa?
- Vâng!
Lần này tuyên thệ, Đế Văn tự mình xuất hiện, đủ để nhìn ra, trình độ hắn coi trọng đối với chiến đấu lần này.
- Hiện tại nghe ta tuyên bố, lần này, các ngươi sở hữu hành động, sau khi tiến vào tứ nguyên phong địa, hết thảy là thiên lôi của Mục Vân sai đâu đánh đó, có thể làm được không?
Vừa nghe Đế Văn nói lời này, dưới đài hỗn loạn lung tung.
- Dùng Mục Vân cầm đầu? Thạch Thương sư huynh đột phá Sinh Tử cảnh nhất trọng, vì cái gì không phải dùng Thạch Thương sư huynh cầm đầu?-
- Đúng vậy, mặc dù Thạch Thương sư huynh trước đó bại trong tay Mục Vân, nhưng bây giờ, ai thắng ai thua, không nhất định đâu.
- Đúng thế! Đại Đế nghĩ như thế nào.
Nghe được lời Đế Văn, mọi người nghị luận ầm ĩ.
Thạch Thương trước đó đúng thua ở dưới tay Mục Vân, thế nhưng mấy tháng gần đây đột phá đến Sinh Tử cảnh nhất trọng, thực lực đại trướng, hai người ai mạnh ai yếu, còn chưa nhất định.
Mà dù nói thế nào, Thạch Thương cũng là hạch tâm đệ tử Ngũ Hành thiên phủ, quyền cao chức trọng, khá có uy nghiêm, hiện tại nghe theo một người ngoài, dựa vào cái gì?
- Im miệng!
Nghe được phía dưới nghị luận ầm ĩ, Đế Văn quát lạnh một tiếng.
- Các ngươi lật trời, ai nếu như không tuân theo, hiện tại có thể rời khỏi, Đế Văn ta tuyệt không cưỡng cầu.
Nghe đến lời này, mọi người đều câm như hến.
Lão tổ tông thế mà đều dùng tên của mình tự xưng, bọn hắn giờ phút này nào còn dám nói lời gì phản kháng.
Nhìn thấy đám người trầm mặc, Đế Văn nhìn Mục Vân, nói:
- Mục Vân, nếu gặp được đệ tử Ngũ Hành thiên phủ không nghe theo ngươi hiệu lệnh, giết không tha.
- Được!
Mục Vân gật đầu.
Lần này tiến vào bên trong tứ nguyên phong địa, hắn cần không phải đệ tử Ngũ Hành thiên phủ trợ giúp, chỉ là những người này nếu như ngại chuyện của hắn, hắn không ngại chém giết từng người.
Lần này, vô luận như thế nào, bên trong tứ nguyên phong địa, hắn đều muốn đột phá đến Sinh Tử cảnh nhất trọng, chuẩn bị trở về Thương Hoàng tiểu thế giới.
Cẩn thận tính ra, rời đi Thương Hoàng tiểu thế giới, đã có thời gian mấy năm. Không biết đám người Huyết Minh hiện tại như thế nào.
Lúc trước mặc dù mình dùng Đại Tác Mệnh Thuật, khiến cho Vân Lang thân phụ trọng thương, ấn đạo lý mà nói, không có trăm năm thời gian là không thể nào khôi phục, thế nhưng Vân Lang dù sao cũng là có liên hệ cùng thượng giới, ai biết Tiên môn thượng giới sẽ dành cho hắn trợ giúp như thế nào.
Hết thảy đều không thể nào đoán trước, cho nên nói, hắn nhất định phải làm tốt dự tính xấu nhất.
- Chúng ta nhất định tuân theo mệnh lệnh của lão tổ!
Ngũ Hành Thạch Thương giờ phút này đứng ra, cung kính nói.
- Ừm!
Sắc mặt Đế Văn khôi phục mấy phần, nhìn đám người còn dư, hừ một tiếng nói:
- Nên dặn dò, ta đã nói cho các ngươi biết, nếu như các ngươi có thể dùng Mục Vân cầm đầu, có lẽ có thể còn sống sót không ít, nếu không, chết cũng không ai nhặt xác.
Nghe đến lời này, Mục Vân chỉ cười khổ.
Lão Tổ này quả thực là tìm phiền toái cho mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận