Vô Thượng Thần Đế

Chương 697: Dồn ép

- Hắc hắc, tiểu tử, chiếu theo tốc độ này của ngươi, nói không chừng trở lại ngàn vạn đại thế giới, thật có khả năng tạo ra Mục gia tử đệ quân, trực tiếp giúp ngươi giết trở lại ngàn vạn đại thế giới.
- Ngươi vui lắm à? Lão hồ ly!
Quy Nhất bĩu môi:
- Tự mình gây tình nợ, tức tối với ta làm gì? Ngươi nên ngẫm lại địch nhân ngươi bây giờ đối mặt mới đúng.
- Ngươi chính là Tần Mộng Dao, quả nhiên là thiên sinh lệ chất, khó trách cả ngày được Mục Vân quan tâm.
Bảo Linh Nhi cười khanh khách:
- Mục Vân ngày đó hỏi ta về hạ lạc của năm người, người thứ nhất trong đó chính là ngươi.
Nghe đến lời này, Tần Mộng Dao giận dữ nhìn chằm chằm Mục Vân, nhìn Bảo Linh Nhi nói:
- Bốn người khác thì sao?
- Ngươi hẳn phải biết!
Nhìn thấy bộ dáng Bảo Linh Nhi ngươi hiểu, Mục Vân chỉ cảm thấy nhức cả đầu, lúc nào rồi mà cô nàng còn có tâm tình nói đùa.
- Nhi nữ tư tình, nên là tới xuống Địa ngục rồi nói sau!
Nhìn thấy Mục Vân hoàn toàn không để ý đến mình, Bạch Tuyệt quát:
- Mục Vân, giao ra chín mảnh long lân, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết, mặc dù bây giờ ta mang thương trong người, thế nhưng giết ngươi dễ như trở bàn tay?
- Ồ? Thật sao?
Nhìn bộ dáng Bạch Tuyệt lãnh ngạo, Mục Vân cười nói:
- Nếu như ngươi đang ở trạng thái toàn thịnh, ta có khả năng sẽ từ bỏ, nhưng bây giờ ngươi hiển nhiên không phải.
Răng rắc răng rắc âm thanh vang lên, Mục Vân xách hai tay, xoay xoay cổ nói:
- Được rồi, hiện tại, ngươi sẽ trở thành đệ tử Huyền Không sơn thứ nhất bị ta giết, cũng coi như ta đáp lễ với huyết cừu của Huyền Không sơn.
Bạch Tuyệt không rõ, Mục Vân một mực nói cùng Huyền Không sơn có huyết cừu, thế nhưng hắn đến nay cũng không rõ, huyết cừu này bắt đầu từ đâu?
Huyền Không sơn một mực không có tiến vào Trung Châu, hắn như thế nào kết thù cùng Huyền Không sơn?
Chẳng lẽ là Trần Nhiễm?
Chỉ là cũng không có khả năng hận lên toàn bộ Huyền Không sơn chứ.
Trần Nhiễm!
Đúng rồi, Trần Nhiễm đâu?
Vừa nghĩ đến đây, nhìn Mục Vân, sắc mặt Bạch Tuyệt phát lạnh, quát:
- Mục Vân, Trần Nhiễm đâu? Trần Nhiễm bị ngươi giết, đúng hay không?
Vừa nghe lời này, mọi người lập tức trợn tròn mắt tại chỗ.
Mục Vân cười lạnh:
- Cái mũ thật lớn úp lên đầu ta, Trần Nhiễm là Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, vạn thọ chi cảnh, ta Vũ Tiên cảnh tam trọng, giết hắn? Ngươi nói thê tử của ta giết đến còn tạm được.
Liên quan tới Trần Nhiễm, hắn đương nhiên đánh chết cũng sẽ không thừa nhận.
Bên trong không gian bia đá đến cùng phát sinh cái gì, đám lão yêu quái Huyền Không sơn cũng không biết.
Giết Bạch Tuyệt đã đắc tội Huyền Không sơn, còn Trần Nhiễm, chính hắn chết rồi, không có chứng cứ, ai có thể hoài nghi mình.
- Hừ, Trần Nhiễm nhất định bị ngươi chém giết.
Bạch Tuyệt quát lạnh:
- Thính Phong, Lạc Tuyết, hai người các ngươi, giết hắn!
Thính Phong, Lạc Tuyết chính là tồn tại hạng bảy mươi tám bảy mươi chín Thiên Mệnh Bảng, hai người ở toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới cũng là tiếng tăm lừng lẫy.
Nghe được lời Bạch Tuyệt, hai người lập tức ngăn ở trước mặt Mục Vân.
- Vũ Tiên cảnh tam trọng lưu ly kim thân cảnh giới, ngươi quá để mắt ta.
Nhìn thấy hai tên võ giả Vũ Tiên cảnh tam trọng đánh tới, Mục Vân cười lạnh một tiếng, sải bước ra.
Bá bá bá âm thanh vang lên, bên ngoài thân thể, chín khỏa nguyên cầu màu đen nháy mắt xuất hiện, chín khỏa hắc sắc nguyên cầu quay xung quanh người Mục Vân, cửu nguyên lực lượng cường đại, điên cuồng dũng động.
Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, lúc này đi qua đề cao, uy lực lại lần nữa đề thăng.
Mà quan trọng nhất là, huyết mạch lực lượng bên trong cửu nguyên lần này xem như phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lực lượng huyết mạch kéo theo bát nguyên khác đề thăng to lớn, mới thật sự là biến cường.
- Giết!
Quát khẽ một tiếng, cửu nguyên cầu hội tụ thành một đường, phóng tới kia Thính Phong, Lạc Tuyết hai người.
Ầm ầm tiếng khẽ kêu vang lên, hai bóng người trong chốc lát còn chưa động, ngây ngốc tại chỗ.
Phốc phốc phốc phốc âm thanh vang lên, bóng dáng Mục Vân trực tiếp xuyên qua hai người, lao thẳng đến Bạch Tuyệt.
Chỉ thấy hai phần bụng người giờ phút này chảy ra máu tươi, thế mà xuất hiện một cái lỗ hổng rộng rãi, trong chốc lát, hai người trực tiếp hôn mê.
Một kích, hai đại thiên tài Vũ Tiên cảnh tam trọng trực tiếp trọng thương hôn mê.
Lần này, tốc độ cùng lực lượng Mục Vân để mọi người tại đây bất ngờ trợn tròn mắt.
Đây là Mục Vân trước kia sao?
Bạch Tuyệt giờ phút này cũng hơi sững sờ.
Tốc độ cùng lực bộc phát của Mục Vân bực này, hắn hiện tại bị trọng thương, căn bản không có bất kỳ năng lực gì để phản kháng.
- Hừ, vô sỉ, thừa dịp ta trọng thương, ra tay với ta, hèn hạ!
- Vô sỉ? Hèn hạ?
Mục Vân cười.
- Vừa rồi không phải ngươi rất phách lối nói muốn giết ta? Bây giờ thấy thực lực của ta mạnh, bắt đầu nói ta vô sỉ? Nếu biết mình trọng thương, không phải đối thủ của ta, mới vừa rồi ngươi nên nhắm lại miệng thúi cao ngạo kia của ngươi, ít nói một vài câu tự tìm đường chết mới đúng.
- Hừ, ngươi đắc ý cái gì?
Bạch Tuyệt khẽ nói:
- Đệ tử Huyền Không sơn ta chí ít mấy trăm người, ngươi cho rằng, ngươi có thể giết được ta?
Vừa dứt lời, Bạch Tuyệt nhìn bốn phía, quát:
- Đệ tử Huyền Không sơn nghe lệnh, ta chính là thủ tịch đệ tử, nắm giữ quyền lợi mệnh lệnh các ngươi, Mục Vân chém giết Trần Nhiễm, đệ tử Huyền Không sơn ta, muốn lấy tính mạng của ta, giết hắn!
- Tuân lệnh!
Bạch Tuyệt vừa dứt lời, đệ tử Huyền Không sơn lập tức cùng hô ứng, bá bá bá âm thanh vang lên, trên đạo bóng người lúc này tụ tập.
Hơn trăm người, thực lực thấp nhất cũng là tại Vũ Tiên cảnh nhất trọng, quan trọng nhất là, những người này đều là đệ tử tinh anh của Huyền Không sơn.
Đệ tử lần này tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ, đại bộ phận đệ tử thiên tài đến từ các đại thế lực, thế nhưng đệ tử Huyền Không sơn, cơ hồ chiếm một phần ba.
Mà Bạch Tuyệt dù sao cũng là thủ tịch đệ tử Huyền Không sơn, bên trong đông đảo đệ tử, uy tín khá cao.
Mặc dù bọn người Vu Dương có thể không nghe hắn, thế nhưng đại bộ phận đệ tử khác vẫn tuân theo mệnh lệnh của hắn.
Dù sao, tại Huyền Không sơn đắc tội Bạch Tuyệt, chẳng khác gì một con đường chết.
Mà Vu Dương bản thân chính là tồn tại xếp hạng trong trăm vị trí đầu Thiên Mệnh Bảng, căn bản không e ngại Bạch Tuyệt.
Trong chốc lát, gần trăm vị thiên tài Thiên Kiếm sơn ngăn trước người Bạch Tuyệt, nhìn thấy gần trăm vị cường giả thiên tài, Mục Vân nhíu nhíu mày.
Hắn mặc dù trong lúc xuất thủ trọng thương hai người Lạc Tuyết, nhưng vẻn vẹn chỉ là trọng thương.
Một kích kia nhìn như tùy ý, thực sự cơ hồ vận dụng hết toàn bộ thực lực Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí của hắn.
Chỉ là dù cho như thế, vẫn không thể chém giết hai người Lạc Tuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận