Vô Thượng Thần Đế

Chương 1283: Diễn một trò hay (2)

Vừa nghe lời này, sắc mặt mấy người tại chỗ lúc trắng lúc xanh.
- Ta đến cược với ngươi.
Vô Cực Lưu Vân bước ra một bước.
- Thiên minh trưởng lão, chuẩn bị kỹ càng linh tinh, lấy ra đi, không cần che che lấp lấp, đã nói so tài, đương nhiên là muốn tỷ thí.
- Tốt!
Vô Cực Thiên Minh giờ phút này cũng không còn che chắn, lấy ra một không gian giới chỉ, rầm rầm linh tinh chất đống ra.
Một trăm ức cực phẩm linh tinh, trọn vẹn chồng chất thành núi nhỏ vạn mét bên ngoài tại Huyết Minh.
Mục Vân phi thân mà xuống, nhìn linh tinh lóe lên ánh sáng, ha ha cười nói:
- Thật sự là hảo khí phách.
Một trăm ức cực phẩm linh tinh, ở trước đó, tất cả mọi người Huyết Minh nghĩ cũng không dám nghĩ.
Một trăm ức, tương đương với bao nhiêu thượng phẩm linh tinh cấp thấp hơn? Quả thực là một bút tài phú vô cùng phong phú, giàu có thể địch tiểu thế giới.
Mà trước đó Mục Vân cũng doạ dẫm một bút từ Tứ Phương tiểu thế giới.
Bên trong Huyết Minh, một ít trưởng lão cùng môn chủ môn phái khác đều khiếp sợ không thôi.
Từ khi Mục Vân đi một vòng từ bên ngoài trở về, cả người đã hoàn toàn thay đổi.
Tầm mắt trở nên cao hơn.
Nhất là lần này trở về từ bên trong Khổ Thiên điện, cả người Mục Vân xuất ra số lượng lớn thiên tài địa bảo, thậm chí là tiên đan, cho một số người trong bọn hắn phục dụng.
Tiên đan!
Vượt qua Hư Tiên đan, chỉ có Tiên nhân mới có thể phục dụng - Tiên đan, Mục Vân thế mà tiện tay xuất ra một đống lớn.
Nếu nói Mục Vân luyện chế, bọn hắn quả quyết không tin, tất cả mọi người rất chắc chắn, đây tuyệt đối là Mục Vân đạt được bên trong Khổ Thiên điện.
Nhất là Thiên Nhất, Từ Chính Khí một ít trưởng lão, nội tâm càng sợ hãi than.
Lúc trước Mục Vân, trong mắt bọn hắn chính là một hậu bối.
Mà bây giờ, tựa hồ bọn hắn ở trong mắt Mục Vân mới là “Hậu bối”.
Mặc dù sớm biết Mục Vân sớm muộn gì cũng sẽ một bước lên trời, thế nhưng không nghĩ tới tốc độ Mục Vân bay... Thực sự quá nhanh một chút.
- Ba người các ngươi, ai tới trước.
- Đương nhiên là ta.
Vô Cực Lưu Vân ngạo nghễ nói:
- Linh tinh của Vô Cực Hóa Thiên Cung ta đã để ở chỗ này, đương nhiên là Vô Cực Lưu Vân ta tới trước, huống hồ, rất nhiều người nói, Mục Vân ngươi có thể cươp đi thanh danh của Vô Cực Lưu Vân ta, trong lòng ta, đương nhiên rất không thoải mái.
- Ta còn tưởng rằng ngươi là thế ngoại cao nhân gì.
Mục Vân cười nhạo:
- Bên trong tứ nguyên phong địa, chưa hề gặp ngươi thò đầu ra, ta còn tưởng rằng ngươi khó lường cỡ nào, hiện tại xem ra, cũng bất quá là như thế thôi.
- Đồ mua danh chuộc tiếng.
- Có phải mua danh chuộc tiếng hay không thì cần phải so tài xem hư thực mới biết được kết quả.
Vô Cực Lưu Vân vừa dứt lời, trong tay xuất hiện một thanh trường thương.
Trường thương dài hơn ba mét, thân thương màu đen, mũi thương càng là màu mực, một mảnh đen kịt.
Mục Vân đại khái có thể đánh giá ra, chuôi thương này ít nhất là ngũ phẩm Hư Tiên khí.
Vô Cực tiểu thế giới thân là đệ nhất trong mấy ngàn tiểu thế giới, bên trên xếp hạng thập đại tiểu Tôn Giả, Vô Cực Lưu Vân tính một tên, còn có một tên đệ nhất Vô Cực Lăng Thiên, điểm này đủ nhìn ra, thực lực cùng nội tình Vô Cực Hóa Thiên Cung.
- Thương là thương tốt, chỉ là không biết thực lực của ngươi như thế nào, có thể khống chế chuôi trường thương này hay không.
- Vậy ngươi thử xem chẳng phải sẽ biết.
Vô Cực Lưu Vân vừa dứt lời, một thương đâm về Mục Vân.
Khanh...
Thiên Minh Kiếm nơi tay, chỉ là giờ phút này Thiên Minh Kiếm không còn là đoạn kiếm, mà là chỉnh trường kiếm hoàn hoàn chỉnh.
Không chỉ như thế, phẩm cấp Thiên Minh Kiếm tựa hồ cũng đề thăng.
Ngũ phẩm Hư Tiên khí.
Một kiếm nơi tay, Mục Vân chém ra.
- Nhất Kiếm Tam Tiên Nguyên.
Cửu Thiên Tiên Nguyên Kiếm pháp, ba kiếm tạo ra một kiếm chiêu, có thể nói diệu dụng vô tận, mà kiếm thứ tư càng uy lực vô tận.
Kiếm tâm Mục Vân đề thăng, kiếm thuật đương nhiên nâng cao một bước.
Một kiếm, tam đạo kiếm nguyên lúc này cũng không có tách ra, ngược lại là tụ hợp thành một cỗ, lao thẳng tới Vô Cực Lưu Vân.
- Thương Xuất Như Long!
Vô Cực Lưu Vân quát khẽ một tiếng, một thương giết ra.
Khanh khanh khanh...
Thương mang dài ngàn mét, quét ra một đạo hắc mang, hăng hái lao thẳng tới Mục Vân.
Một thương này, Thương Xuất Như Long.
Tam đạo kiếm khí tụ hợp thành một cỗ, khí tức sắc bén như lưỡi dao cắt chém gió biển, đấu đá mà đi.
Oanh...
Nhất thời, tiếng oanh minh cường đại vang lên, phía trước toàn bộ Huyết Minh, bãi cát nổ tung, xuất hiện một hố sâu ngàn mét.
Mục Vân cùng Vô Cực Lưu Vân hai thân ảnh ở biên giới hố sâu ngàn mét, đứng yên.
Chỉ là giờ phút này, bên trong tay áo, bàn tay Vô Cực Lưu Vân lại không cầm được run rẩy.
- Lại đến.
Quát khẽ một tiếng, Vô Cực Lưu Vân không tin.
Mặc dù hắn là Sinh Tử cảnh ngũ trọng, thế nhưng đối mặt võ giả cảnh giới Sinh Tử cảnh lục trọng, hắn cũng có thể chém giết.
Mà đối mặt cường giả cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, hắn càng có thể chiến cái ngang tay.
Đây mới là chỗ Vô Cực Lưu Vân hắn tự tin.
Thế nhưng giờ khắc này, đối mặt Mục Vân, hắn thế mà kém chút ngăn cản không nổi.
Căn bản không có khả năng.
- Long Tường Thủy Cạn.
Lần nữa rít lên một tiếng, phía sau Vô Cực Lưu Vân xuất hiện Thương Lan mãnh thú như là đại hải đang bạo phát sóng cả mãnh liệt, bốc lên nhấp nhô, sóng biển ngàn trượng bay lên không.
Trong nháy mắt, thân ảnh Vô Cực Lưu Vân cực kỳ bé nhỏ ở phía trước sóng biển ngàn trượng, toàn thân trên dưới, bộc phát khí tức cường đại để người cơ hồ ngạt thở.
Thấy cảnh này, trong lòng đám người cũng nghiêm nghị.
Vô Cực Lưu Vân cường đại, đúng là mạnh hơn Sinh Tử cảnh ngũ trọng, thậm chí là võ giả cảnh giới Sinh Tử cảnh lục trọng.
Mà làm cho người không thể tin nhất là, thời khắc này Vô Cực Lưu Vân có thể bộc phát ra lực lượng cường hoành trình độ này.
Đây mới là thiên tài, có thể phát huy lực lượng mỗi một cảnh giới đến cực hạn.
Chỉ là Vô Cực Lưu Vân lợi hại, chiến ý trong lòng Mục Vân càng bắt đầu dâng cao.
- Nhất Kiếm Lục Tiên Nguyên!
Nội tâm quát khẽ một tiếng, Mục Vân đứng dậy, giết ra một kiếm, tiếng khanh khanh khanh triệt để vang lên.
Sáu đường đạo kiếm khí giờ khắc này ở trước mặt Mục Vân ngưng tụ ra một đạo tinh mang sáu cánh cường đại.
Sáu cánh tinh mang dần dần mở rộng, kiếm khí điên cuồng như đấu thú bị vây ở bên trong sáu cánh tinh mang, muốn tránh thoát ra trói buộc, vọt thẳng ra.
Mà trong lúc kiếm khí xung kích, toàn bộ sáu cánh tinh mang hóa thành lớn ngàn mét, bao trùm trên bờ biển.
- Giết.
- Giết!
Hai tiếng quát khẽ đồng thời vang lên, thân ảnh hai người vọt ra.
Ầm ầm...
Trong chớp nhoáng, sóng biển và kiếm khí tương giao.
Sóng biển hóa thành từng Giao Long nhỏ bé, trong lúc ầm vang giết ra, mà kiếm khí bên trong sáu cánh tinh mang của Mục Vân càng hóa thành từng sợi kiếm nguyên, không chút khách khí chém ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận