Vô Thượng Thần Đế

Chương 2905: Ra tay nhanh gọn

Tên này, lúc này ở trước mặt hắn còn nghĩ đến nữ nhân, tự tìm đường chết, chết không đáng tiếc.
- Ngươi cho rằng hai tay hai chân ta không rảnh rỗi, liền không có biện pháp giết ngươi phải không?
Mục Vân giống như nhìn thấu tâm tư Đỗ Bính, mở lời:
- Vậy ngươi phạm một sai lầm lớn.
- Hư Linh Kiếm, trảm!
Mục Vân quát một tiếng, Hư Linh kiếm bay ra từ trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, một kiếm vẽ ra, lực lượng tung hoành.
- Thiên Chiếu Nhất Dương Kiếm!
Chém ra một chiêu của Thiên Chiếu kiếm pháp.
Nhất thời, cự kiếm giết ra một đạo kiếm quang, kiếm phong, hiện tại ngưng tụ, tràn ngập lực đạo cường hoành.
Kiếm khí điên cuồng, từng đạo từng đạo, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm.
Một thanh cự kiếm kia, cự bá vô địch, một kiếm, xông ra ngoài.
Trong nháy mắt này, toàn bộ thân ảnh Mục Vân, lúc này, giống như đang ở trong trường kiếm, Thư Tư Kỳ trong ngực hiện tại đã hoàn toàn trợn tròn mắt.
Một kiếm này, thật mạnh.
Trợn tròn mắt, đâu chỉ là nàng.
Đỗ Bính hiện tại cũng hoàn toàn trợn tròn mắt.
Nhưng sau khi trợn tròn mắt, thân ảnh Đỗ Bính, liền chia làm hai, máu tươi nổ tung ra.
Trợn tròn mắt, không phải ai cũng có thể.
Thân ảnh Đỗ Bính phân chia hai nửa, khí tức toàn thân hoàn toàn sụp đổ, cả người đã không còn bất kỳ sức sống nào.
Trong nháy mắt này, tràng diện có chút yên tĩnh.
Nghiêm Khoan nhìn thấy cảnh này, hai mắt muốn nứt ra.
- Đỗ Bính.
Hắn và Đỗ Bính đến từ một chỗ, giúp đỡ lẫn nhau, rõ ràng, không có bối cảnh.
Nhưng trên thực tế, chính là thuộc hạ của Hội trưởng Thánh Vương hội - Thánh Tâm Tài, ở trong nội tông, bài danh cực cao, độc lập tồn tại, che mắt người khác.
Nhưng hiện tại, Đỗ Bính lại bị Mục Vân làm thịt.
Quả thực đáng ghét.
- Vương Lương huynh.
Nghiêm Khoan biết, Mục Vân dễ dàng giết Đỗ Bính như vậy, vậy hắn lên, cũng là một con đường chết.
- Đỗ Bính.
Một tiếng hô to, khiến cho Vương Lương nhìn về phía dưới, vẻ mặt ngẩn ra.
Đỗ Bính, cư nhiên bị giết!
Lại nhìn cảnh giao chiến, Vương Lương phẫn thời nói:
- Người của Phong Vân Hội, đều là phế vật sao?
Mọi người hiện tại đều không biết vì sao.
- Ly Phong, ngươi cùng Vương Lương đối phó Mục Vân kia, giao Thanh Viện Viện cho ta!
Tần Hàm hiện tại cũng nhận ra chuyện trở nên không thích hợp.
Mục Vân kia, rất đặc biệt.
- Vâng.
Ly Phong nhận lệnh, xuất thủ.
Cả người hắn hiện tại, tốc độ cực nhanh.
Thậm chí trong nháy mắt, thực lực hắn còn mạnh hơn Đỗ Bính.
Thế nhưng người này ở Thiên Linh bảng, cũng là không hề có tiếng tăm.
Tần Hàm hiện tại cực kỳ yên tâm.
Ly Phong chính là nhân tài do đại ca Tần Dục của mình vì bảo vệ mình mà chuyên môn mời tới.
Trên thực tế, cảnh giới Ly Phong là Địa Thần Đại Viên Mãn, thực lực còn mạnh hơn hắn.
Nhưng làm người khiêm tốn, chỉ tu luyện, ở trong nội tông, không hề có danh khí.
Bình thường Tần Hàm cũng sẽ không để Ly Phong ra tay.
Nhưng lần này thì khác.
Mục Vân làm cho người ta có cảm giác thật sự quá cổ quái.
Mà thân thể Mục Vân đang bị trói buộc, nếu hắn lại cởi bỏ xích ở chân, chỉ sợ sẽ càng khủng bố hơn.
Thanh Viện Viện giờ khắc này cũng rất kinh ngạc.
Khi nàng biết được Mục Vân giết Vân Tiêu, không tin.
Nhưng bây giờ, không thể không tin.
Thực lực Đỗ Bính, còn mạnh hơn Vân Tiêu một chút.
Lần này, ánh mắt của mấy người đều tụ tập trên người Mục Vân. Mục Vân nhìn Thư Tư Kỳ trong ngực, cười nói:
- Thư sư tỷ, như thế nào? Ngực ta rất thoải mái, không nỡ, phải không?
Thư Tư Kỳ hừ nói: - Đăng đồ tử.
- Mau xuống đi, nếu không, ta ôm ngươi, nhưng đánh không lại hai người bọn họ.
Thư Tư Kỳ hiện tại mặt đỏ bừng, nhìn Mục Vân, cúi đầu, chậm rãi lui ra.
Thôi Khả Tình hiện tại bị Nghiêm Khoan áp chế cực khó phản kháng, nhìn thấy Thư Tư Kỳ còn ở đó ngẩn người, nhất thời quát:
- Kỳ Kỳ, ngươi còn ở đó sững sờ.
- Hả? Đến rồi.
Thư Tư Kỳ kinh hô một tiếng, vội vàng xông lên.
Vương Lương và Ly Phong hai người, hiện tại giáp trái phải, nhìn về phía Mục Vân.
- Không cần ngươi ra tay.
Vương Lương lạnh nhạt nói:
- Người này, ta có thể giải quyết.
- Ta chỉ phụng mệnh.
Ly Phong nhàn nhạt chắp tay, không thèm để ý thái độ lạnh lùng của Vương Lương.
- Được rồi được rồi, các ngươi cùng lên đi.
Mục Vân xua tay nói:
- Tách ra lên, bất quá là ai chết trước, ai chết sau mà thôi, ta thấy hai người các ngươi, cũng không quen biết, dứt khoát quen biết lẫn nhau nhiều hơn khi đi trên đường Hoàng Tuyền.
Vừa nghe lời này, Ly Phong cùng Vương Lương ở đây, đều phẫn nộ không thôi.
Lời này của Mục Vân hiển nhiên mang theo thái độ khinh bỉ bọn họ.
Vương Lương chính là xếp hạng thứ mười hai Thiên Linh bảng, Ly Phong tuy rằng không ở trên Thiên Linh bảng, nhưng thực lực còn mạnh hơn Tần Hàm một chút, bị lời này tổn thương, sao trong lòng không tức giận.
Vù vù…
Hai thanh trường kiếm xuất hiện, kiếm quang lóe ra, hai người không nói hai lời, giết về phía Mục Vân.
Một kiếm này, mang theo thiên địa thần lực ba động cường hoành, càng làm cho người ta có một loại sát khí rất âm trầm.
Thư Tư Kỳ hiện tại nhìn thấy phía dưới, tâm thần lay động.
- Ngươi sửng sốt cái gì.
Thôi Khả Tình khẽ quát:
- Tiểu tử kia, rất rõ ràng che dấu thực lực, ngay cả chúng ta cũng bị lừa, nếu không phải những người này giết tới, chúng ta còn tưởng rằng, hắn vẫn bị chúng ta khống chế.
- Chẳng qua, hắn quả thật... Rất lợi hại.
Thư Tư Kỳ thì thầm nói:
- Không nghĩ tới, không chỉ có đan thuật lợi hại, ngay cả tu vi cũng quỷ dị như thế.
- Ôi chao, Kỳ Kỳ, ta thấy ngươi là... Trái tim nhộn nhạo…
- Ngươi bớt nói bậy.
- Ta nói nhảm? Ngươi lại nhìn hắn như vậy, các tỷ muội chúng ta, phải chịu khổ lớn.
Thôi Khả Tình nhìn bốn phía, hừ diều nói:
- Muốn xem, trước tiên chờ chúng ta lui cường địch rồi nói sau.
- Tốt!
Thư Tư Kỳ nhìn về phía trước, cũng hừ lạnh nói:
- Những người này, thật sự đáng ghét, dám ra tay với Tuyết Minh chúng ta, quả thực là không biết sống chết.
Hai nàng nhất thời hợp tác, đánh về phía Nghiêm Khoan trước người.
Mà hiện tại, bên kia, Thanh Viện Viện nhìn Tần Hàm trước người, cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Tần Hàm, chẳng lẽ ngươi muốn dùng sức một người chống đỡ ta?
- Thế nào? Không được?
Tần Hàm cười nói:
- Ngươi mặc dù là thứ tư Thiên Linh bảng, ta mặc dù là thứ mười lăm, nhưng điều đó cũng không có nghĩa thực lực của ta không bằng ngươi.
- Phải không? Vậy thì thử xem?
Thanh Viện Viện hừ một tiếng, bước chân bước ra, thân ảnh hư ảo, dần dần diễn hóa ra từng đạo phân thân.
Những phân thân kia, cũng không có nhanh chóng tiêu tán, mà dừng tại chỗ, đột nhiên, khi thân ảnh Thanh Viện Viện cuối cùng hạ xuống, phân thân kia trong nháy mắt, hợp thành một, không phân biệt lẫn nhau, dung hợp vào trong thân thể Thanh Phủ Học.
- Thiên Huyễn Ảnh phân thân!
Một tiếng quát duyên vang lên, bàn tay Thanh Viện Viện đẩy lên, trong nháy mắt, những hư ảnh trùng hợp kia, lần thứ hai chồng lên nhau, giết về phía Tần Hàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận