Vô Thượng Thần Đế

Chương 1864: Tam Cực Tháp

- Không biết mấy người phụ thân vì cái gì triệu kiến ngươi, nhưng ta đoán chừng có thể là muốn mượn sức của ngươi.
- Ngươi tốt nhất chuẩn bị sẵn sàng, nếu như phụ thân bọn hắn muốn mượn sức ngươi, ngươi nhất định phải đáp ứng, nơi này là Tam Cực Thiên Minh, cũng không phải Thiên Kiếm lâu cùng Nhất Diệp kiếm phái các ngươi.
- Ta hiểu rõ!
Mục Vân hiện tại cũng không lo lắng.
Mặc kệ ba vị minh chủ vì sao chuyện tìm hắn, tổng không đến mức muốn giết hắn, hắn cũng không có gì để sợ.
Theo ba người một đường đi thẳng qua quảng trường, một tòa đại điện đứng vững trên bậc thang cao cao, cao vút trong mây, kính úy hùng vĩ.
Thấy cảnh này, Mục Vân cũng không quá kinh ngạc.
Đi tới trước đại điện, một cỗ cảm giác áp bách nhàn nhạt truyền ra từ bên trong đại điện để Mục Vân cẩn thận.
Bước một bước vào bên trong đại điện, bá bá bá mấy chục ánh mắt tập trung ở trên người Mục Vân.
Nhìn kỹ lại, hai bên đại điện có hơn mười người, những người kia hoặc nhìn rất trẻ trung, hoặc nhìn gần đất xa trời.
Nhưng đều không ngoại lệ, khí tức toàn bộ đều rất mạnh, để người cảm thấy sợ hãi.
Bọn gia hỏa này, mặc kệ nhìn tuổi trẻ hay già nua, đều là lão quỷ sống mấy ngàn năm, chỉ sợ có thể ngồi ở chỗ này, chí ít đều là cường giả cảnh giới Huyền Tiên, mà ít nhất hẳn là trên Huyền Tiên ngũ phẩm.
Ngay khi bước vào đại điện, Mục Vân cảm giác được, ánh mắt của những người này đều tụ tập trên người mình, mang theo nhàn nhạt thẩm tra.
Mục Vân cũng không tị hiềm, rộng mở thể xác tinh thần, mặc cho bọn hắn điều tra.
Hết thảy bí mật của hắn đều ở bên trong Tru Tiên Đồ, những Huyền Tiên này không có khả năng phát hiện Tru Tiên Đồ tồn tại.
Cho dù thân ba vị minh chủ Chân Tiên cũng không có khả năng phát hiện.
Đám người quan sát tỉ mỉ Mục Vân, đều nhìn nhau, tựa hồ có chút kinh ngạc.
Từ kết quả bọn hắn thẩm tra, Mục Vân tựa hồ không có vấn đề gì.
- Đệ tử Thiên Kiếm lâu Mục Vân, tham kiến ba vị minh chủ, các vị trưởng lão.
Mục Vân đi đến trung ương đại điện, ngừng lại, nhìn đám người, chắp tay thi lễ.
Huyền Tiên, lực lượng một người, dư xài diệt trừ ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực.
Bất cứ người nào ở đây muốn giết hắn, đều dễ như trở bàn tay.
- Miễn đi!
Chỗ sâu trong đại điện, ba thân ảnh đang ngồi.
Một người ở trung ương, khí vũ hiên ngang, không có khí thế hùng hổ doạ người, cho người cảm giác, rất thân cận.
Vị này hẳn là một trong ba vị minh chủ - Thần Lạc minh chủ.
- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, không nghĩ tới, ngươi từ hạ giới đến, trong khoảng thời gian ngắn, cấp tốc quật khởi, thật khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Thần Lạc nhìn Mục Vân, chậm rãi nói:
- Nghe Trúc nhi nói, trước đó ngươi cứu mệnh của nàng?
- Chưa nói tới cứu mạng, chỉ là giao dịch.
Mục Vân không siểm nhịn lên tiếng.
Nghe đến lời này, Thần Lạc khẽ giật mình.
Thần Vũ Trúc lại thầm mắng Mục Vân ngu dốt.
Ý của phụ thân hiển nhiên là muốn nhớ cho hắn một công, gia hỏa này thế mà nói rõ, giao dịch... Một chút nhân tình đều mất.
- Giao dịch? Không sai!
Thần Lạc nhìn Mục Vân, nói:
- Ngươi cũng không tham.
- Lần này, chúng ta triệu ngươi đến vì chuyện gì, chắc hẳn ngươi cũng biết, ba người chúng ta hi vọng ngươi có thể tiến vào Tam Cực Thiên Minh, trở thành đệ tử nội minh Tam Cực Thiên Minh ta.
Thần Lạc nói ngay vào điểm chính.
Nghe đến lời này, Mục Vân cũng không kinh ngạc.
Giống như hắn từ Nhất Diệp kiếm phái tiến vào Thiên Kiếm lâu, nếu như hắn từ Thiên Kiếm lâu tiến vào Tam Cực Thiên Minh, tiềm lực vô hạn.
Mà lại quan trọng nhất là, thế lực thuộc hạ có nghĩa vụ, vận chuyển khai quật đệ tử thiên tài cho thượng cấp của mình.
Mà tầng tầng tiến dần lên, thiên tài nổi bật nhất tự nhiên sẽ chuyển đến bá chủ Kiếm Vực - Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Đây cũng là chỗ uy nghiêm của sự thống trị Kiếm Vực.
Đương nhiên, thân là một thế lực, chuyển vận nhân tài từ thế lực thuộc cấp, bọn hắn cũng sẽ đưa cho phần thưởng nhất định.
Tầng tầng tuyển chọn, ngược lại giống khảo thí tuyển chọn nhân tài của một ít quốc gia ở hạ giới, từ thành thị nhỏ, đến quận thành, lại đến đế đô.
Mục Vân nhìn Thần Lạc, nhẹ gật đầu:
- Đệ tử nguyện ý tiến vào Tam Cực Thiên Minh.
Cơ hồ không có chút do dự, Mục Vân mở miệng.
Đây cũng là hắn trước đó đã dự định tốt.
Lúc đầu tiến vào Thiên Kiếm lâu, chỉ có thể nói ngoài ý muốn.
Nhưng tiến vào Tam Cực Thiên Minh, Mục Vân lại đã hạ quyết tâm.
Tam Cực Thiên Minh là một cái ván cầu của hắn.
Mục tiêu kế tiếp chính là Hoàng Kim cấp thế lực Cửu Tiên các, ngay sau đó là Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Kiếp trước hắn không cách nào diệt trừ quái vật khổng lồ, kiếp này, hắn chuẩn bị, từng bước một tiến vào hạch tâm, để nó bắt đầu tan rã từ bên trong.
Hạ quyết tâm, Mục Vân tự nhiên sẽ gia nhập vào Tam Cực Thiên Minh.
- Nhưng mà...
Mục Vân vừa dứt lời, lời nói xoay chuyển, nói:
- Lần này Tam Cực Thiên Minh và tam đại Bạch Ngân cấp thế lực khai chiến, đệ tử muốn trở lại Thiên Kiếm lâu dẫn đầu Thiên Kiếm lâu, đối kháng Hoàng Cực thế gia ở Trầm Luân Chi Địa gần đó, lập xuống một phần công lao cho Tam Cực Thiên Minh.
Nghe Mục Vân nói vậy, ba vị minh chủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều sững sờ.
- Ha ha... Hảo tiểu tử, lập xuống một phần công lao, lại bái vào trong tông môn, sau đó sẽ nắm giữ địa vị tương đối cao? Giỏi tính toán.
Tiêu Diễm minh chủ hiện tại cười ha ha một tiếng nói:
- Bất quá, ta thích!
- Theo ta được biết, Thiên Kiếm lâu là tới gần Hoàng Cực thế gia, hai đại Thanh Đồng cấp thế lực thuộc hạ Hoàng Cực thế gia, một là Vạn Độc tông, một nhà khác chính là Sơn Hải môn, hai đại Thanh Đồng cấp thế lực, ngươi xác định dẫn đầu Thiên Kiếm lâu cùng ngũ đại Bạch Ngân cấp thế lực dưới trướng có thể chống lại?
- Chỉ cần không xuất hiện cao thủ của Hoàng Cực thế gia, đệ tử cam đoan có thể bảo vệ phương hướng tây nam không bị địch nhân xâm chiếm.
Nghe đến lời này, lông mày Hứa Thiên Trầm hơi giãn ra.
- Tốt!
Hứa Thiên Trầm chậm rãi nói:
- Lần này nếu ngươi có thể lập xuống đại công, trận chiến này kết thúc, ngươi không chỉ trở thành nội minh đệ tử Tam Cực Thiên Minh, càng có thể tiến vào bên trong Tam Cực Tháp tu hành mười năm.
- Đa tạ minh chủ!
Tiến vào Tam Cực Tháp?
Mục Vân cũng không biết Tam Cực Tháp là thứ đồ gì, nhưng nghĩ nó hẳn là bảo địa bên trong Tam Cực Thiên Minh, hắn cũng lười hỏi.
- Được rồi, ngươi lui ra đi.
Thần Lạc phất phất tay.
Mục Vân theo ba người Thần Vũ Phỉ lần nữa rời khỏi đại điện.
- Ngươi thật đúng là may mắn.
Thần Vũ Phỉ nhìn Mục Vân, cuối cùng nói một câu nói.
Gặp may mắn?
Mục Vân không biết Thần Vũ Phỉ chỉ chuyện gì.
- Tam Cực Tháp, cho dù nội minh đệ tử, thậm chí những đệ tử Huyền Tiên đỉnh tiêm đều rất khó tiến vào, lần này, hi vọng ngươi có thể làm như lời ngươi nói, dẫn đầu Thiên Kiếm lâu chống cự lại Vạn Độc tông cùng Sơn Hải môn công kích.
Thần Vũ Phỉ nhìn Mục Vân, dứt lời, quay người rời đi.
Ánh mắt Nhiếp Thiên nhìn Mục Vân mang theo hâm mộ, cũng không nói hai lời, rời đi.
Trong chớp mắt chỉ còn lại Thần Vũ Trúc cùng Mục Vân hai người.
- Không nghĩ tới cha và hai vị thúc thúc thế mà xem trọng ngươi như thế, Mục Vân, lần này nếu ngươi biểu hiện nổi trội, tương lai Tam Cực Thiên Minh nhất định có một chỗ của ngươi.
Thần Vũ Trúc nhìn Mục Vân, khuôn mặt nhỏ đỏ lên.
- Ách... Chỉ mong như thế!
Có thể có một chỗ cắm dùi Tam Cực Thiên Minh hay không, Mục Vân cũng không để ý, hắn ngược lại càng muốn biết, Tam Cực Tháp bên trong Tam Cực Thiên Minh là chỗ như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận