Vô Thượng Thần Đế

Chương 2219: Chém giết đường ra

Bọn hắn ở chỗ này tìm nửa ngày, nhưng mà cái gì cũng không có phát hiện.
Đệ tử ba bên không tìm được bảo vật, ngược lại tại nơi này để mâu thuẫn giữa ba been đệ tử càng sâu, chém giết lẫn nhau, chết không ít người.
Mục Vân một đường hành tẩu, cũng gặp được mấy đợt đệ tử, bị hắn tiện tay giết mấy người.
Dần dần, rất nhiều đệ tử đã bắt đầu mất kiên trì.
Mục Vân cũng có chút phiền não.
Chí ít đến bây giờ, hắn còn không có gặp được bất kỳ chỗ đặc thù nào.
Cho dù trận pháp, hắn cũng không có gặp được.
Nơi này tựa hồ chính là một tòa thành chết, thành thị không người hỏi thăm.
Hắc thiết hiện tại biểu hiện không còn là trang nghiêm, mà là đang trào phúng bọn hắn, không thu hoạch được gì.
- Đáng chết, nơi này căn bản cái gì cũng không có, ta nhìn bí tàng này cũng chính là như thế, căn bản không có đồ gì tốt.
Mục Vân đang ở bên trong một chỗ lầu các, phía dưới đột nhiên vang lên tiếng nói.
- Những hắc thiết này cũng không tệ, thế nhưng chúng ta căn bản mang đi không được, mà chạy đến nơi đây chỉ để mang một ít hắc thiết rời đi? Mưu đồ gì.
- Ai nói không phải.
- Đúng thế đúng thế, xem ra chỉ có một biện pháp, tận lực giết nhiều một ít đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn và Huyết Sát thần giáo.
Mấy thân ảnh đứng dưới lầu, không ngừng oán giận.
Mục Vân hiện tại cũng có phần bất đắc dĩ.
Xem ra tất cả mọi người đều như thế.
Đã là dạng này, hắn cũng không cần lưu lại.
Thừa dịp sớm rời đi.
Phía dưới vẫn còn mấy người, Mục Vân không muốn nhiều chuyện, chờ một hồi.
Bên trong chỗ lầu các đang hắn ở không có gì đặc biệt, một cái bàn, một cái ghế, trên mặt bàn trưng bày bút mực.
Mục Vân hiện tại ngồi trên ghế, nhìn bút mực trước bàn, tâm huyết dâng trào, cầm bút, mở giấy, viết lên giấy một to chữ Mục lớn.
Nhìn chữ viết của mình, Mục Vân mỉm cười.
Chỉ là đột nhiên, chuyện kinh ngạc phát sinh.
Chữ Mục, chậm rãi nổi lên, lên tới giữa không trung, sau đó đột nhiên tăng tốc, ầm vang vỗ tới phía sau Mục Vân.
Đông...
Một tiếng trầm muộn vang lên, vách tường phía sau Mục Vân bỗng nhiên nổ tung, một thông đạo thẳng tắp xuất hiện.
Lóe ra ánh sáng, một đạo tiếp lấy một đạo khuếch tán ra, toàn bộ lầu các bị chiếu sáng.
Mục Vân bước vào bên trong thông đạo, thế giới dần dần thay đổi.
Trước người hắn xuất hiện không còn là thành trì màu đen, tương phản, một ít kiến trúc đều do cẩm thạch tinh ngọc chồng chất mà thành.
Khí tức hùng vĩ bàng bạc tràn ngập, Mục Vân chỉ cảm thấy một cỗ khí tức thư sướng đến cực hạn, quán chú đến bên trong thân thể của mình.
Mà cùng lúc đó, bên trong toàn bộ tòa thành màu đen, bên trong từng gian lầu các xuất hiện từng tiếng oanh minh, dị biến giống như do Mục Vân đánh vỡ bắt đầu, dần dần lan tràn.
Càng ngày càng nhiều võ giả phát hiện thông đạo, chỉ là những thông đạo kia tựa hồ bốn phương thông suốt, thông đến trung ương.
Trong chốc lát, những đệ tử không kiên nhẫn các bắt đầu vui mừng khôn xiết, rốt cục có chuyển cơ.
Mà dần dần, đông đảo đệ tử lại phát hiện có chút không đúng.
Bọn hắn dù cho thông qua cùng một thông đạo tiến vào bên trong không gian thế giới do tinh ngọc kiến tạo, thế nhưng mọi người vẫn tách ra.
Một người đi về một thông đạo.
Bên trong tòa thành màu đen có khoảng chừng hơn nghìn người, ngàn đầu thông đạo, ngươi tới ta đi, liên tiếp cùng một chỗ, không liên quan tới nhau, tựa hồ lại giao thông cho nhau.
Mục Vân không ngừng đi tới, mà theo hắn tiến lên, dần dần phát hiện, phía trước thế mà có một thân ảnh cũng đi tới.
- Ừm? Là ngươi!
Nhìn thấy Mục Vân, nam tử kia cười.
- Ngươi là... Hiên Giới?
Mục Vân nhìn người đối diện.
- Ngươi còn nhận biết ta, vậy ở trước mặt ta tự vẫn đi.
Tự vẫn?
Mục Vân không rõ ràng cho lắm.
- Thế nào? Không rõ? Đắc tội Lộ Dao sư muội, ngươi còn nghĩ sống sót sao? Lộ Dao sư muội nói, gặp ngươi, giết, nàng sẽ có phong phú hồi báo.
- Ồ? Như vậy à.
Mục Vân gật đầu nói:
- Đã như vậy, vậy ngươi trước chịu chết đi.
Vừa dứt lời, bàn tay Mục Vân vung lên, một chỉ điểm ra.
- Luyện Địa Chỉ!
Oanh...
Lực lượng cuồng bạo khuếch tán ra, một đạo chỉ ấn dọc theo thông đạo, lao thẳng tới Hiên Giới.
Nhìn thấy Mục Vân công kích, Hiên Giới căn bản không có để ở trong lòng, trường kiếm vung ra, đón đỡ trước người, Hiên Giới đã nghĩ kỹ, ngăn cản công kích của Mục Vân, hắn có thể phản sát đối phương.
Nhưng, đây chỉ là ý nghĩ trong lòng Hiên Giới, cuối cùng, biến thành ý nghĩ trong lòng Hiên Giới mà thôi.
Một chỉ oanh ra, cả người Hiên Giới mang theo kiếm bay về sau, trải qua lăn lộn, thân thể cuối cùng phịch một tiếng, bị một chỉ Mục Vân điểm ra một cái lỗ thủng.
Giãy dụa mấy lần, tắt thở.
Thất phẩm Kim Tiên, một chỉ điểm ra, diệt.
Cả chính Mục Vân cũng không nghĩ tới.
Nhìn lại ngón tay mình một chút, Mục Vân xác định, mình không có sử dụng lực lượng huyết mạch, vẻn vẹn chỉ là Tiên khí cùng lực lượng của thân thể.
Chẳng lẽ...
Trong lòng Mục Vân không thể không xuất hiện một ý nghĩ to gan. Lực lượng huyết nhục trong cơ thể hắn đề thăng mấy trăm có dư, có thể thành tựu một bước này, chỉ có thể quy công cho lực lượng huyết nhục của hắn cường hoành.
- Lục phẩm Kim Tiên, nắm giữ khí tức huyết nhục còn muốn cường hoành hơn thất phẩm Kim Tiên, lại thêm kiếm giới, cùng với dần dần lĩnh ngộ Trường Hồng Quán Nhật Thương, còn có lực lượng huyết mạch nhị đạo, cùng với phương pháp sát phạt phía trên huyết điển, bát phẩm Kim Tiên không có bất kỳ nguy hiểm cho ta, thậm chí cửu phẩm Kim Tiên cũng có thể chiến một trận.
Mục Vân càng thêm quan tâm lực lượng huyết mạch của mình.
- Bây giờ ta nhận biết huyết mạch mình hẳn chỉ mới đến da lông, đợi đến tương lai, khôi phục lại cảnh giới Tiên Vương, chỉ sợ mới có thể đụng chạm đến huyết mạch biến hóa chân chính.
Mục Vân lẩm bẩm, nội tâm mừng rỡ mấy phần.
Chỉ là mừng rỡ cũng không có tiếp tục bao lâu.
Trước người hắn lúc đầu hai đầu thông đạo giao nhau, giờ khắc này chỉ còn lại một.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, một thân ảnh khác đã xuất hiện.
Đây là có chuyện gì?
Mục Vân nhìn bốn phía, mới phát hiện, thông đạo vừa rồi đã giảm bớt sấp sỉ một nửa.
Chẳng lẽ...
Hai phe gặp gỡ, chỉ có một phương bỏ mình, hai đầu thông đạo mới có thể sát nhập thành một, cũng chính là một con đường sống.
Vậy dạng này tiếp tục, cuối cùng, hơn nghìn người chỉ có thể còn sống sót một người?
Nhưng một người sau cùng sẽ gặp được cái gì?.
Hiện tại, hiển nhiên không phải thời điểm suy nghĩ vấn đề.
Tên đệ tử kia trước mặt Mục Vân đã đánh tới.
Chỉ là, tên đệ tử này không có thấy rõ ràng tình trạng.
Mục Vân chính là lục phẩm Kim Tiên, thế nhưng đệ tử trước mắt bất quá là nhất phẩm Kim Tiên.
Chênh lệch quá lớn.
Bàn tay Mục Vân nhẹ nhàng vung lên, đối thủ trước người bị chặn lại yết hầu, động một cái cũng không thể động, cuối cùng bỏ mình.
Thông đạo lần nữa biến hóa, Mục Vân lần nữa mong đợi.
Đối thủ kế tiếp của hắn, sẽ là ai?
Một thân ảnh chậm rãi đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận