Vô Thượng Thần Đế

Chương 1960: Giết Sạch Toàn Bộ, Không Còn Một Mống (1)

Nghe thấy Mục Vân kêu gọi, Tiểu Thất lao vùn vụt ra từ bên trong Tru Tiên Đồ, hóa thành thân ảnh một tiểu nữ oa nhu thuận đáng yêu.
Chỉ là giờ khắc này sắc mặt Tiểu Thất lại mang theo một tia tiều tụy.
Mục Vân hiểu rõ.
Tiểu Thất chính là thần thú Thất Thải Thiên Long, từ nhỏ đến lớn, cần ăn uống vô tận thiên tài địa bảo.
Tiên đan, Tiên khí, hết thảy thiên tài địa bảo có hiệu quả cường hóa, nàng đều có thể ăn.
Chỉ là đoạn thời gian gần đây, Mục Vân thực sự xấu hổ ví túi tiền rỗng tuếch.
Cho nên nhìn qua Tiểu Thất hiện tại tiều tụy đi rất nhiều, mà lại cơ hồ là một mực đang ngủ say.
Một khi hoạt động, nàng cần phải tiêu hao năng lượng, mà không có năng lượng bổ sung, nàng sẽ càng thêm tiều tụy.
- Cha gần đây để ngươi đói chết, hiện tại, ngươi cứ buông ra hảo hảo ăn một trận đi, nhưng ta cần phải nói cho ngươi, tốc độ phải nhanh, nếu không, người ta sẽ đến đoạt đồ ăn của ngươi.
Chép miệng, Tiểu Thất hít một hơi thật sâu, hai mắt tỏa sáng.
- Cha đối với Tiểu Thất thật tốt, ta đã ngửi được thật nhiều thật nhiều mỹ vị, nhịn không được.
Tiểu Thất lộ ra răng ngà, lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu thể hiện ra trong nội tâm nàng đang rất vui sướng.
Ngao...
Trong khoảnh khắc, một tiếng long ngâm to rõ vang lên, thân ảnh Tiểu Thất hóa thành một đầu Thất Thải Thiên Long lớn nhỏ trăm mét.
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên, Tiểu Thất hóa thành một đạo thiểm điện, vọt thẳng lên trời, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi...
Mà cùng lúc đó, Mục Vân lại rời khỏi đại điện, đứng phía trước toàn bộ dãy cung điện.
Thân thể đứng lơ lửng trên không nhìn về phía trước, ánh mắt Mục Vân cuối cùng khóa chặt tại đỉnh một tòa đại điện.
- Nơi đó, hẳn là chủ điện!
Mục Vân tự mình lẩm bẩm, đi ra phía trước.
Hắn cũng không biết, Kiếm Phong Tiên đến cùng kinh lịch cái gì, vì cái gì thích một thân một mình lại thành lập Kiếm Thần Phủ bên trong Kiếm Vực.
Nói đúng ra, hắn biết rõ Kiếm Phong Tiên, tính cách không kém bao nhiêu Huyết Kiêu, hai người đều không màng danh lợi, không thích tranh đấu.
Theo đạo lý, Kiếm Phong Tiên không phải bởi vì muốn trở thành một đời Kiếm Thánh hư danh như thế, để thành lập Kiếm Thần Phủ chứ.
Chẳng lẽ...
Mục Vân đột nhiên khẽ giật mình.
Chỉ là hiện tại, từng tiếng xé gió bỗng nhiên vang lên.
Mục Vân vội vàng rơi xuống, đi vào đại điện một tòa bên trong, thu liễm khí tức linh hồn.
- Không nghĩ tới, đến còn rất nhanh.
Nhìn lần lượt từng thân ảnh rơi xuống từ phía trên, Mục Vân cẩn thận từng li từng tí, bài trừ hô hấp.
Hắn có thể dung hợp khí thở nguyên thai của mình vào bên trong Tru Tiên Đồ, chân hồn cùng Nguyên Anh ba động căn bản không người có thể phát giác.
Không có nguyên thai ba động, bất kỳ người nào cũng không thể phát giác được hắn.
Trừ phi gặp được ở trước mặt, nếu không hắn ẩn thân ở đây, căn bản sẽ không bị phát hiện.
- Đáng ghét, đáng ghét.
Tiêu Chiến Thiên hung ác nói:
- Kém một chút đã có thể giết tên kia.
- Hắn trốn không thoát.
Sở Bất Phàm hiện tại lại lười nhác nói nhiều cùng Tiêu Chiến Thiên.
Bọn hắn hiện tại cũng muốn giết Mục Vân, thế nhưng bọn hắn lại đối địch giữa lẫn nhau, một khi Mục Vân bỏ mình, hai phe sẽ động thủ.
- Điều tra cho ta, điều tra thấy thân ảnh Mục Vân, có thưởng lớn!
Sở Bất Phàm mở lời:
- Nếu ai có thể chém giết Mục Vân, mười vạn khỏa Huyền Dương đan.
Mười vạn khỏa Huyền Dương đan.
Đầy đủ mua một kiện Tiên khí Huyền cấp, Sở Bất Phàm bỏ được vốn liếng.
Mục Vân hiện tại lại cười lạnh không thôi.
Bọn hắn trừ phi tìm kiếm cẩn thận từng đại điện, nếu không, làm sao có thể tìm đến hắn?
Nơi này trọn vẹn có ngàn đại điện, bọn hắn muốn tìm, vậy cứ chậm rãi mà tìm.
Chỉ sợ thời điểm tìm tới Mục Vân hắn, vô luận Tam Cực Thiên Minh, hay tam đại thế lực, ít nhất phải tổn thất mấy trăm người.
Mục Vân hiện tại khá lo lắng lại cho Tiểu Thất.
Cũng không biết tiểu gia hỏa này có đủ thời gian hay không, vạn nhất không đủ, cũng đừng tham, bị người phát hiện tung tích.
Chỉ là hiện tại, đệ tử Tam Cực Thiên Minh cùng tam đại Bạch Ngân cấp thế lực đã khuếch tán ra, đi tới từng đại điện.
Đám người cũng phát hiện nơi này không giống bình thường.
Bá...
Nhưng ngay tại hiện tại, một thân ảnh lại bay trở về đến bên người Mục Vân.
Một đạo lưu quang hóa thành một đạo tàn ảnh xuất hiện ở trước mặt Mục Vân, chính là Tiểu Thất.
- Cha!
- Tiểu Thất, ngươi đã trở về.
Mục Vân thở dài một hơi, cưng chiều nói:
- Ăn no chưa?
- No bụng, lần này thật no bụng, cha, ngươi không biết, ta nhìn thấy trên trăm kiện Tiên khí Hồn cấp, còn có một Tiên khí Kim cấp, có thể ăn no bụng.
Chờ một chút, cái gì? Tiên khí Kim cấp?
- Ngươi ăn một kiện Tiên khí Kim cấp?
Giọng Mục Vân ấp úng.
Tiên khí Kim cấp, khái niệm gì?
Tiên khí, từ phàm cấp tới Địa cấp, sau đó chính là Thiên cấp.
Đến Huyền Tiên cảnh giới, Tiên khí Thiên cấp đã không đủ để hấp dẫn Mục Vân.
Phía trên Thiên cấp Tiên khí, chính là Huyền cấp Tiên khí, sau đó là Hồn cấp Tiên khí xứng đôi với cường giả cảnh giới Chân Tiên.
Sau Hồn cấp Tiên khí chính là Kim cấp Tiên khí thích hợp cho cự đầu Kim Tiên sử dụng.
Thật ra Kim cấp Tiên khí, đẳng cấp bản thân còn được xưng là Tướng cấp Tiên khí.
Kim Tiên cường giả, trong toàn bộ tiên giới, đầy đủ trở thành cự tướng một phương, cho nên đối ứng Tiên khí, được xưng là tướng cấp Tiên khí.
Chỉ là Kim Tiên, là một biểu tượng thân phận địa vị, rất nhiều người đến cấp độ này sử dụng Tiên khí nên được gọi kim cấp.
Một kiện Kim cấp Tiên khí, ý vị như thế nào?
Mang ý nghĩa bên trong toàn bộ Nam Kiếm vực, trừ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, hết thảy Hoàng Kim cấp thế lực, Bạch Ngân cấp thế lực đều sẽ chạy theo như vịt, điên cuồng.
Bị Tiểu Thất ăn... Ăn...
Mục Vân chỉ cảm thấy lòng đang rỉ máu.
Một kiện Kim cấp Tiên khí, trên trăm kiện Hồn cấp Tiên khí, không cần nghĩ, Huyền cấp Tiên khí, chí ít không dưới mấy ngàn kiện, Tiểu Thất toàn bộ... Nuốt.
Mục Vân thật sự muốn phun máu.
Sớm biết, hắn nên dặn dò Tiểu Thất, gặp được bảo bối tốt, chừa cho hắn một chút.
Kia thế nhưng là kim cấp Tiên khí.
Cho dù Cửu Tiên các là Hoàng Kim cấp thế lực cũng đủ để điên cuồng.
Mục Vân nhìn Tiểu Thất, thật sự hận không thể tiến bóp lấy cổ Tiểu Thất để nàng phun ra.
Chỉ là cuối cùng, Mục Vân cười cười xấu hổ.
- Tốt, ăn no liền tốt, ăn no liền tốt...
Tiểu Thất một phát bắt được Mục Vân, phi thân bổ nhào vào trong ngực Mục Vân, hì hì cười nói:
- Cha đối với Tiểu Thất tốt nhất.
Ôm Tiểu Thất vào trong ngực, một tia đau lòng trong lòng Mục Vân hoàn toàn biến mất không thấy.
Mặc kệ kim cấp Tiên khí.
Ngày sau, hắn muốn có được, chẳng lẽ còn không chiếm được?
Đối với Tiểu Thất, hắn yêu thương thật tâm, từ khi Tiểu Thất là một cái trứng rồng, hắn chính đã thủ hộ bên người Tiểu Thất, nhìn Tiểu Thất, phá xác mà ra sinh ra sinh mệnh.
Hắn sớm đã xem Tiểu Thất như con của mình.
Nhìn thấy Tiểu Thất vui vẻ, trong lòng Mục Vân bắt đầu sinh ra một loại tình cảm khác.
Thân tình.
Nếu như đây là con của hắn, chắc hẳn, cứ như vậy ôm, hắn sẽ luôn không cảm thấy mệt mỏi.
Trong lòng Mục Vân sinh ra cảm khái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận