Vô Thượng Thần Đế

Chương 3360: Đắc tội Tứ Phương thương hội

Trước, Tứ Phương thương hội cùng Hải Yêu nhất tộc thành lập liên hệ, đều do Tứ Phương thương hội nắm giữ.
Bây giờ, Mục Vân đã hạ gục ba mươi hòn đảo, đây chính là một miếng thịt béo.
- Thiên Thương công tử, Thiên Chi Các ngươi chính là thương nghiệp các tiếng thách lừng lẫy của thần giới, chuyện này, không cần tranh với chúng ta chứ?
Huyền Ngọc tiểu thư hiện tại cười nhạt nói.
- Lời này của Huyền tiểu thư sai rồi, ngươi Phiêu Miểu lấu các ngươi mới là cự phách thần giới, chuyện này, cũng đừng tranh giành với ta?
- Được rồi, dừng lại.
Nhìn hai người tựa hồ muốn cãi nhau, Mục Vân cười nói:
- Hai vị, như vậy đi!
- Quyền thương mại của ba mươi hải đảo tứ đại hải vực này,ta giao cho hai nhà các ngươi, mà hai nhà các ngươi, mỗi bên đều dựa vào bản lĩnh.
- Nếu ai có thể đạt được thương mại quan trọng nhất của ba mươi hải đảo, cũng chứng minh ai trong các ngươi làm tốt hơn.
- Về phần Tứ Phương thương hội...
Mục Vân cười nhìn về phía hai người, nói:
- Chỉ cần xem hai vị làm như thế nào, đuổi bọn họ ra ngoài.
- Ta sẽ tuyên bố với bên ngoài, cùng xâm nhập hợp tác Thiên Chi Các và Phiêu Miểu Lâu, Tứ Phương thương hội, vốn không phải hợp tác cùng Mục Vân ta, nhưng muốn đuổi bọn họ ra khỏi, có lẽ phải tốn chút khí lực.
- Cái này cần hai vị đi làm.
Vừa nghe lời này, hai người ngươi nhìn ta, ta xem ngươi.
- Tốt!
- Tốt!
Lần này, hai người đồng thời đến, chính là biết, không có khả năng một nhà nuốt vào ba mươi hải đảo.
Nhưng có thể đạt được Mục Vân đồng ý, khai sáng sinh ý của bọn họ ở trên ba mươi hải đảo, đây chính là thành công.
Toàn bộ Vô Nhai chi hải, chân chính hải đảo, há chỉ có ngàn vạn, cái gọi là một trăm bốn mươi bốn hải đảo, đó là cấp bậc nhân khẩu hơn ức, đếm ra được.
Thí dụ như Linh Xà Đảo, bất quá chỉ là cấp bậc nhân khẩu ngàn vạn, căn bản không thể gọi trong danh sách một trăm bốn mươi bốn hải đảo.
Nghe có vẻ là ba mươi tòa quyền thương mại hải đảo, trên thực tế, đó có thể là ba trăm, thậm chí là ba ngàn.
Hai người lưu lại bảo vật, vui vẻ rời đi.
Mục Vân hiện tại, tay cầm Hồn Thiên Kiếm.
- Hồn Thiên kiếm của Cuồng Phong Kiếm Thánh, chí tôn thần kiếm đứng đầu.
Mục Vân nhìn bóng dáng hai người rời đi, khẽ cười nói:
- Phiêu Miểu Lâu cùng Thiên Chi Các, quả nhiên không hổ là mộ trong tam đại thương hội.
- Bất quá lần này, chỉ sợ là muốn đắc tội Tứ Phương thương hội!
Đối với việc này, Mục Vân ngược lại cũng không thèm để ý.
Tứ Phương thương hội vốn hợp tác cùng Hải Yêu nhất tộc.
Hiện tại, ba mươi hòn đảo rơi vào trong tay mình, Tứ Phương thương hội hẳn là sẽ không buông tha cho đầu Hải Yêu tộc, có lẽ đã cũng sẽ không nguyện ý thỏa hiệp.
Đã như vậy, giao cho Thiên Chi Các cùng Phiêu Miểu Lâu, ngược lại đỡ hắn phiền toái.
Đắc tội cũng đắc tội.
Mục Vân cảm thấy mỹ mãn, trở lại phòng.
Sau khi dặn dò đám người Vân Trung Vụ cùng Mộ Bạch một số chuyện, Mục Vân chuẩn bị bắt đầu bế quan.
Lần này, cần phải chuẩn bị thật tốt, trùng kích cảnh giới Tổ Thần tam biến.
Bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, còn phong ấn một vị Thiết Vương.
Ngày hôm đó, Mục Vân rời khỏi Linh Xà đảo, biến mất trong hải vực mênh mông.
Những chuyện khác đều đã an bài tốt, vì không bị quấy rầy, Mục Vân lựa chọn ở sâu dưới đáy biển Linh Xà đảo, tiến hành bế quan.
Cả người tiến vào sâu dưới đáy biển, xung quanh một mảnh đen kịt, hồn thức hiện tại đều bị dòng nước ảnh hưởng, phản ứng chậm chạp. Nhưng đây cũng là nơi an toàn nhất, sẽ không dễ dàng phát hiện. Cho dù nháo ra một phần động tĩnh lớn cũng không có gì.
Từ từ, quanh người Mục Vân, từng đạo ánh sáng thu liễm, dần dần biến mất, đáy biển, lần thứ hai quy về đen kịt.
Bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, thân ảnh Mục Vân xuất hiện.
- Cảm giác thế nào?
Hiện tại, Thiết Vương chỉ lộ ra một cái đầu, thân thể bị đóng băng.
- Ta muốn giết ngươi.
Thiết Vương giận dữ quát:
- Ngươi sớm muộn gì cũng sẽ chết.
- Tại sao lại nổi nóng như vậy?
Mục Vân lại thản nhiên cười nói:
- Giết ta, ngươi còn không làm được.
Dứt lời, bàn tay vung lên, một thi thể cao lớn mấy trăm thước, lúc này xuất hiện.
- Loan Hoàng đại nhân.
Nhìn thấy thi thể kia, cả người Thiết Vương nhất thời choáng váng.
Loan Hoàng đại nhân, cư nhiên... Chết rồi!
- Chết rồi, thật sự đã chết...
Cả người Thiết Vương hoàn toàn đờ dẫn.
- Đúng vậy, chết rồi!
Mục Vân một lần nữa nói:
- Chỗ dựa lớn nhất hiện tại của ngươi, đã không còn.
- Đáng tiếc, cho dù ngươi hiện tại đầu nhập vào ta, ta cũng sẽ không thu ngươi nữa.
Mục Vân không có khả năng thu phục Thiết Vương.
Bản thân hắn thu nạp sinh tử ám ấn ký kết, đã đạt tới cực hạn.
Hiện tại, nhất định phải đột phá, mới có thể tăng lên.
- Không có khả năng, Yêu Đế đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Có lẽ ngươi nói rất đúng, nhưng Yêu Đế hiện tại không cách nào làm gì được ta!
Mục Vân cười nói:
- Ngược lại hắn, có lẽ hiện tại nghĩ, không cách nào báo thù, tạm thời nhẫn nại, đến lúc đó, Chu tộc cùng Dương tộc cùng với Huyết tộc đối phó ta, hắn lại nhảy ra, sau lưng đâm đao.
- Đáng tiếc...
Mục Vân hiện tại, không muốn nói nhiều nhảm nhí, ngón tay một chút, nhất thời, cả người Thiết Vương, lực lượng toàn thân bắt đầu trôi qua.
- Không, ta không tin, ta không tin.
Cả người hắn đã hoàn toàn mộng.
Chỉ là hiện tại, Mục Vân làm sao quản được những thứ này.
Tâm thần hoàn toàn bình tĩnh lại, Mục Vân từng chút từng chút, tham lam chuyển hóa lực lượng của Thiết vương thành hồn lực, huyết nhục lực tinh thuần nhất cho mình.
Thân thể, trong lúc thời gian chảy xuôi, lặng lẽ phát sinh thay đổi...
Trong thần giới, tin tức về Mục Vân càng ngày càng sôi trào.
Và dần dần, khi mọi thứ mờ dần, tin tức của Mục Vân giảm, mọi người tập trung vào một điều khác.
Ba đại thương hội triệt để xé rách da mặt ở trên ba mươi hải đảo do Mục tộc mới đánh xuống.
Thế nhưng thảm nhất, lại là Tứ Phương thương hội.
Thế lực Mục tộc trên hải đảo, khắp nơi xa lánh không nói, hai đại thương hội càng cướp các loại làm ăn, khiến cho Tứ Phương thương hội ở trên ba mươi tòa hải đảo này, bị đả kích, sinh ý dần dần hiện ra suy sụp.
Lúc đầu, ý của Mục Vân là bốn vị yêu vương không cần đi quản, để cho Thiên Chi Các cùng Phiêu Miểu Lâu hai phương đi chèn ép Tứ Phương thương hội.
Nhưng hiển nhiên, bốn vị Yêu Vương này đã hiểu lầm ý.
Bọn họ cho rằng Mục Vân thủ đầu đồng ý Thiên Chi các cùng Phiêu Miểu lâu, chính là theo bản năng bắt đầu trục xuất Tứ Phương thương hội.
Nếu không, chỉ riêng Thiên Chi Các cùng Phiêu Anh Lâu, cũng không có khả năng nhanh chóng làm cho Tứ Phương thương hội thâm căn cố đế cố đế thừa nhận tổn thất thật lớn.
Ngày hôm nay, Vô Nhai chi hải, trên một hòn đảo.
Trong một gian lầu các hoành tráng tráng lệ, một tiếng nổ vang lên, một thân ảnh, mặt đầy máu, ầm ầm ngã xuống đất, văng lên từng mảnh bụi bặm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận