Vô Thượng Thần Đế

Chương 2416: Đan Đế Các (1)

- Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm.
Thiên Phong Khiếu hiện tại đi ra, chắp tay cười nói:
- Mục tiên sinh, đã nghe đại danh từ lâu, nghe đại danh từ lâu, vừa rồi thật sự là hiểu lầm.
Thiên Phong Khiếu xoay người nhìn Thiên Cực Không, quát:
- Cực Không, lại đây.
- Phụ thân.
- Bồi tội cho Mục tiên sinh, với Mục phu nhân.
- Vâng.
Thiên Cực Không đi tới trước người hai người, chắp tay khom người nói:
- Mục tiên sinh, Mục phu nhân, vừa rồi là ta không đúng, quá xúc động, xin lỗi.
- Ồ...
Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Tội cũng bồi xong, đi đi, không tiễn.
Vừa nghe lời này, Thiên Cực Không nhất thời ngẩn ra.
Thiên Phong Khiếu ha hả cười nói:
- Chúc mừng Mục tiên sinh, chúc mừng Mục tiên sinh, luyện chế ra tiên đan Đế cấp, đệ nhất nhân từ xưa đến nay, danh hào đệ nhất đan tiên tiên giới, ta xem ra cần phải đổi vị trí.
- Khách khí rồi, tiễn khách.
Sắc mặt Mục Vân bình tĩnh, xoay người muốn rời đi.
- Mục tiên sinh, ngươi không khỏi quá không nể mặt chứ?
Thiên Cực Không sắc mặt khó coi, nói:
- Cho dù ngươi là một vị Đế cấp tiên đan sư, phụ thân ta chính là Lang Vương Khiếu Nguyệt Thiên Lang, ngươi đối với hắn như vậy, không khỏi cũng quá càn rỡ rồi.
- Ồ? Theo ngươi nói, ta giết ngươi, bồi tội cha ngươi, sau đó kết thúc xong việc, lại có thể cười cười nói nói với các ngươi?
- Ngươi còn muốn thế nào, ta đã xin lỗi rồi.
Thiên Cực Không hừ lạnh.
Thân là nhi tử xuất sắc nhất của Lang Vương Khiếu Nguyệt Thiên Lang, hắn chưa bao giờ biết khúm núm, quỳ gối trước ai.
- Nhìn bộ dáng hiện tại của ngươi có thể thấy được, vừa rồi ngươi xin lỗi chỉ là làm cho có lệ!
Mục Vân cười nhạo nói:
- Ta nói rồi, tiễn khách.
- Ngươi muốn chết!
- Vậy ngươi đến giết.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Nếu ngươi không cách nào trong nháy mắt giết ta, ta cam đoan, đợi ta rời khỏi Tử Cực thành, khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc các ngươi sẽ xóa tên trong Yêu vực.
- Ngươi đe dọa ta?
- Ngươi thử xem!
Hai người đối chọi gay gắt.
- Quỳ xuống!
Ngay lúc này, đột nhiên, một tiếng rống vang lên.
Thiên Phong Khiếu đứng phía sau Thiên Cực Không, đá ra một cước, quát to, sắc mặt Thiên Cực Không trắng bệch, phốc một tiếng, quỳ trên mặt đất.
- Xin lỗi Mục tiên sinh.
Thiên Phong Khiếu quát:
- Nếu hắn không tha thứ cho ngươi, ngươi quỳ ở chỗ này, nếu hắn để cho ngươi đi chết, ngươi cứ đi chết.
- Phụ thân....
Ba...
Một cái tát rơi xuống, Thiên Phong Khiếu nhìn Thiên Cực Không quát:
- Câm miệng, ta bảo ngươi nói chuyện sao?
- Bắt đầu từ hôm nay, ngươi phụ trách bảo vệ Mục tiên sinh, nếu Mục tiên sinh thiếu một sợi lông, ngươi tự sát đi.
- Lang Vương đại nhân đây là làm cái gì?
Mục Vân hiện tại kinh ngạc nói:
- Ta chưa từng nói qua, cần hắn làm hộ vệ cho ta?
- Tại hạ bất tài, nhưng tự hỏi dựa vào một tay đan thuật, ở trong Tiên giới, vẫn có thể tự bảo vệ mình.
- Đúng đúng, là tại hạ đường đột.
Thiên Phong Khiếu chắp tay cười nói:
- Mục tiên sinh, con ta chính là tướng quân của Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc, từ trước đến nay tính tình nóng nảy, không hiểu quy củ, đắc tội Mục tiên sinh, bổn vương ở chỗ này bồi tội với ngươi.
- Mục tiên sinh ngày sau có nhu cầu gì, cứ việc nói, bổn vương nhất định sẽ chiêu đãi tốt.
- Chiêu đãi thì không cần, vạn nhất một ngày nào đó đắc tội các ngươi, các ngươi làm thịt ta, ta chết oan rồi.
Mục Vân đi đến hoa viên trong tiểu viện, ngồi ở trên ghế mây, nhìn Thiên Phong Khiếu, nói:
- Không biết tộc trưởng Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc đại danh đỉnh đỉnh, đi vào miếu vỡ của ta làm cái gì?
- Đại danh đỉnh đỉnh thì không dám nhận.
Thiên Phong Khiếu chắp tay nói:
- Bổn vương nghe nói tiên sinh chính là một gã Vương cấp tiên đan sư, cho nên lần này đặc biệt tới mời, hy vọng tiên sinh có thể đến Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc ta làm khách khanh đan sư.
- Đương nhiên, tiên sinh trở thành khách khanh đan sư, hết thảy hành động không bị hạn chế, chỉ hy vọng tiên sinh có thể chỉ điểm một chút đan sư của Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc ta, cùng với giúp Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc ta ngẫu nhiên luyện chế một ít tiên đan là được.
- Tự nhiên, Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc ta sẽ đảm bảo an toàn của tiên sinh ở mức cao nhất, nếu ai dám đắc tội tiên sinh, đó chính là đối địch với Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc ta, là địch với Thiên Phong Khiếu ta!
Nghe được lời này của Thiên Phong Khiếu, Mục Vân cười cười.
Thiên Phong Khiếu, một trong chín Đại Vương của Yêu vực, mặc dù không có xếp hạng một trong mười đại Tiên Vương, nhưng so với đám người Vũ Hóa Phong, Kiếm Nam Thiên, không yếu hơn bao nhiêu.
Năm đó, Mục Vân cũng từng muốn giao thủ với hắn, nhưng vẫn chưa thỏa ý nguyện.
Bên trong Tiên giới, ngoại trừ Tiên Đế, cường giả xếp hạng đệ nhất tuyệt đối là thập đại Tiên Vương, không thể nghi ngờ.
Hiện tại, thiếu hắn và Vũ Hóa Phong, cũng chỉ có bát đại Tiên Vương.
Bậc thang thứ hai chính là Tiên Vương đỉnh tiêm.
Chỉ bất quá, trong Tiên Vương đỉnh cấp cũng có chênh lệch, nhưng Thiên Phong Khiếu tuyệt đối thuộc về đỉnh tiêm trong đỉnh cấp.
Dựa theo cảm giác hiện tại của hắn, đại sư huynh Lục Thanh Phong cùng Kiếm Phong Tiên hai người, tuyệt đối có tư cách đi vào mười đại Tiên Vương.
- Khách khanh trưởng lão?
Mục Vân nhìn bầu trời Cực Không thành, nói:
- Ngươi cho rằng có thể sao?
- Mục tiên sinh yên tâm, ta tuyệt đối sẽ hảo hảo thuần phục tiểu tử này.
- Những người khác, càng không lo lắng.
Nghe được lời này, ngón tay Mục Vân gõ ghế mây, ngậm miệng không nói.
Thời gian trôi qua từng chút một, dần dần, mặt trời lặn xuống, hoàng hôn trôi qua, các ngôi sao sáng lên.
- Ta sẽ không trở thành khách khanh trưởng lão của Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc các ngươi.
Mục Vân cuối cùng mở miệng.
Vừa nghe lời này, Thiên Phong Khiếu hơi ngẩn ra.
Mà hiện tại, Thiên Cực Không gãy hai chân, quỳ một ngày, vẻ mặt đột nhiên cả kinh.
- Cha, ta thấy hắn đang đùa giỡn ngươi, giết hắn!
Thiên Cực Không quát.
- Ngươi câm miệng lại.
Thiên Phong Khiếu tát một cái đánh bay Thiên Cực Không.
- Lang Vương đại nhân, con trai của ngươi, tựa hồ rất muốn ta chết.
Vẻ mặt Mục Vân hiện tại lạnh như băng, chậm rãi nói:
- Lời của ta, còn chưa nói hết.
- Bổn vương nhất định sẽ quản giáo, xin tiên sinh yên tâm.
Thiên Phong Khiếu oán hận nhìn Thiên Cực Không một cái.
- Tiên sinh xin tiếp tục nói.
Mục Vân biết, cũng không thể quá đáng, nói:
- Ta muốn ở trong Tử Cực thành, kiến tạo một thế lực, tên Đan Đế các.
- Bên trong Đan Đế các, ta tọa trấn, đương nhiên, không thể bại lộ tin tức của ta, cứ tuyên bố ta là Mục đại sư, một gã Vương cấp tiên đan sư, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm tiên đan, thuận tay ném ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận