Vô Thượng Thần Đế

Chương 556: Đệ tử nội môn

Từ dưới nhìn lại, dãy núi kia trọn vẹn cao hơn vạn chi, mà toàn bộ hộ sơn đại trận, uy phong lẫm liệt, có thể nhìn thấy, bên trong Thiên Kiếm sơn, hàng ngàn hàng vạn ngọn núi, đúng là một tòa này hiển hách nhất.
Mà sơn phong có thể so với một tòa này, cũng chỉ có chủ phong môn phái Thiên Kiếm sơn, sơn phong chỗ chưởng môn nhân - Thiên Kiếm Phong!
Ngẩng đầu nhìn chỗ cung điện Xà Tôn, toàn thân đen nhánh, phía trước cung điện treo một đầu pho tượng ngọc thạch trường xà, hai mắt tản ra lục mang, mang theo một tia âm trầm.
- Xà Tôn, đệ tử Bạch Đồ Gian đến đây bái kiến.
- Nga, Tiểu Bạch à, vào đi vào đi!
Bên trong sơn phong, một tiếng cười vang lên, ngay sau đó, Bạch Đồ Gian kéo Mục Vân, tiến vào bên trong sơn phong.
Hai người vừa mới chuẩn bị bước vào đến bên trong đại điện, Xà Tôn lại vội vàng hấp tấp, quần áo xốc xếch đi ra, cười ha hả nói:
- Tiểu Bạch, ngươi chờ một chút.
Một lát sau, bên trong đại điện, một nữ đệ tử mặt mũi tràn đầy ửng hồng, hô hấp dồn dập, từ bên trong tòa đại điện kia đi ra, cong cong người, lập tức rời khỏi.
- Hiện tại có thể tiến vào chưa?
- Không không không, chờ một chút!
Xà Tôn cười khổ khoát khoát tay, chỉ thấy không bao lâu, lại có một nữ đệ tử từ bên trong đi ra một thân mang phục sức lộn xộn.
Nhìn thấy hai người từ bên trong đại điện đi ra, sắc mặt Bạch Đồ Gian biến đổi.
Ngược lại là Mục Vân, đứng ở một bên, thờ ơ.
Vừa chờ, trọn vẹn bảy tên nữ đệ tử từ bên trong đại điện đi ra.
- Hảo hảo, không còn nữa, đi vào đi!
Xà Tôn cười ha ha một tiếng, nhìn Bạch Đồ Gian đứng thẳng ngực, cười hì hì nói.
Không có rồi? Nhiều như vậy? Bảy người còn ít sao?
- Xà Tôn, ngài đây là muốn luyện Thất Tiên Kiếm Trận hả.
Bạch Đồ Gian nhếch miệng, tiến vào bên trong đại điện.
Cho tới giờ khắc này, Mục Vân mới hiểu được, vì sao Chu Bàn Tử sẽ nói, Xà Tôn là đồ háo sắc, mà muốn đi tới Xà Tôn Phong, có thể nhìn một lần cho thỏa thích.
- Tiểu Bạch, ngươi tìm đến ta có chuyện gì? Có phải có chuyện gì mời ta hỗ trợ hay không?
Xà Tôn ngồi ngay ngắn ở phía trên, cười nói:
- Việc nhỏ, ta tiện tay giúp ngươi, còn đại sự, hắc hắc... Ngươi thế nhưng biết quy củ của ta.
- Ngườim ta mang cho ngươi đến rồi!
- Người?
Xà Tôn ngẩn người, nói:
- Người nào?
Nhìn dáng vẻ Xà Tôn một mặt mê mang, Bạch Đồ Gian im lặng nói:
- Bách Xuyên Thảo cùng Ngân Hạnh Hoa, ngài quên sao? Ngài nói muốn gặp hắn!
- Ồ? Ta xem một chút.
Cho tới giờ khắc này, ánh mắt Xà Tôn mới phóng tới trên người Mục Vân.
Thế nhưng Mục Vân lại có thể cảm giác được, từ khi trong nháy mắt hắn tiến vào bên trong đại điện, Xà Tôn thăm dò vẫn ở trên người hắn, không có đình chỉ qua.
Lão già này... Giả y như thật.
- Ngươi tên là gì?
- Đệ tử tên Mục Vân.
- Học qua luyện đan?
- Gia tộc luyện đan truyền thừa, gia đạo sa sút, bái nhập đến bên trong Thiên Kiếm sơn.
Xà Tôn híp mắt nói:
- Ngươi như thế nào phát hiện Bách Xuyên Thảo cùng Ngân Hạnh Hoa công hiệu?
- Thiên phú!
Thiên phú?
Nhìn thấy bộ dáng Mục Vân tự tin, Xà Tôn cùng Bạch Đồ Gian hai người nhìn nhau, mắt lộ ra kinh ngạc.
Đệ tử bình thường, không có chỗ nào mà không phải khiêm tốn cung kính, còn không có dám can đảm ở trước mặt Xà Tôn, nói mình có thiên phú luyện đan.
- Ồ? Thiên phú, chính ngươi nói một chút cái gì là thiên phú.
- Bách Xuyên Thảo cùng Ngân Hạnh Hoa kết hợp, cần một thành một thành điệp gia, điệp gia đến độ thích hợp mới có thể kích phát hai chủng thảo dược hỗ trợ lẫn nhau, mà mỗi một gốc Bách Xuyên Thảo cùng Ngân Hạnh Hoa, năm khác biệt, dinh dưỡng khác biệt, thành phần cần điệp gia cũng căn bản khác biệt, cho nên không tồn tại tỷ lệ nhất định, điểm này, ta nghĩ Bạch sư tỷ có lẽ đã sáng tỏ.
Nghe lời này, Bạch Đồ Gian hơi đỏ mặt, nàng thật có nghiên cứu qua.
Nàng trực tiếp đem hai chủng dược liệu dùng khác biệt tỉ lệ hỗn hợp, khó trách một mực thất bại.
- Đây chính là thiên phú của ngươi?
- Dĩ nhiên không phải!
Mục Vân tiến lên một bước nói:
- Thiên phú của ta, là hiện tại ta biết, Xà Ngọc Quả cùng Bạch Hoa Diệp kết hợp, tỉ lệ phân phối khác biệt có thể trợ giúp võ giả rèn luyện kinh mạch.
- Đồng Ngọc Linh Căn cùng Thiết Vân Thảo kết hợp, có thể trợ giúp luyện đan sư đề cao một tầng xác suất thành công tại thời điểm ngưng đan.
- Thiết Ngọc San cùng Bán Chi Liên có thể gia nhập vào một ít ngũ phẩm, lục phẩm đan dược bên trong, đề cao ba tầng dược hiệu của đan dược.
Mục Vân một hơi liệt kê ra ba loại tổ hợp thảo dược để Bạch Đồ Gian không cách nào kịp phản ứng.
Chỉ là Xà Tôn nhìn Mục Vân, lại hai mắt sáng lên.
- Quan trọng nhất là...
Dừng một chút, Mục Vân cười nói:
- Xà Tôn tiền bối ngài ngự nữ vô số, khó tránh khỏi sẽ có chút... Lực bất tòng tâm, ta có thể để ngài... Đừng nói bảy người, bảy mươi người, đều không phải vấn đề!
Hả?
Lúc đầu Bạch Đồ Gian Nghe thấy Mục Vân nói vậy lời nói, đang âm thầm phân tích, thế nhưng lời nói xoay chuyển, Mục Vân thế mà bắt đầu nói lên chuyện hoang đường bực này.
Nhưng nhìn trong mắt Xà Tôn phát sáng, Bạch Đồ Gian đột nhiên cảm giác.
Nàng đem Mục Vân mang đến, tựa hồ là hai con sắc lang trong vô hình sinh ra cộng minh!
- Ách... Tiểu Bạch, vị này đệ tử ta lưu lại, ngươi đi về trước đi, hắn hiện tại là tạp dịch đệ tử sao? Nhân tài thế này mà không được trọng dụng, khụ khụ, quay đầu thay đổi hồ sơ cho hắn, từ giờ trở đi, hắn chính là ngoại môn... À, đệ tử nội môn!
Cái gì?
Nghe được lời Xà Tôn, Bạch Đồ Gian trợn mắt hốc mồm.
Mặc dù Xà Tôn ở bên trong Thiên Kiếm sơn, thân phận đặc thù, thế nhưng qua loa như vậy, thật tốt sao?
- Tới tới tới, Mục Vân, ta xem xét ngươi cũng không phải phàm nhân, cốt cách kinh kỳ, thiên phú đủ mạnh, tuyệt đối là hạt giống tốt luyện đan, đi, ta mang ngươi đến hậu điện, vừa uống trà vừa trò chuyện, nam nhân cùng nữ nhân, thật ra chút chuyện như vậy...
Nhìn một già một trẻ này kề vai sát cánh, Bạch Đồ Gian hơi cắn răng ngà.
Không nghĩ tới Chu Kiệt tùy tiện xách trở về một người thế mà là một thiên tài.
Chỉ là có phải chân thiên tài thật hay không, nàng không biết, nhưng nàng tin tưởng, dùng kiến thức cùng thủ đoạn của Xà Tôn, một khi đo lường liền biết.
Toàn bộ Thiên Kiếm sơn, Xà Tôn mặc dù là người háo sắc, thế nhưng không hồ đồ, thậm chí nói ra, mười phần khôn khéo.
Hắn có thể nhìn trúng Mục Vân, Mục Vân tất có điểm ưu tú mà nàng không nhìn thấy.
Bạch Đồ Gian trở về hảo hảo hỏi thăm Chu Kiệt một chút, mập mạp chết bầm này vận khí tốt như vậy, tùy tiện kiếm về chính là thiên tài?
Mà giờ khắc này, bên trong Xà Tôn phong, trong hậu điện, Mục Vân cùng Xà Tôn hai người, thản nhiên nhìn nhau.
- Ngươi là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận