Vô Thượng Thần Đế

Chương 1757: Cầu tròn màu lục (2)

- Mục Vân.
Mắt thấy thân thể của mình sắp bị thôn phệ, Diệu Thiến lại quát:
- Mục Vân, ta khẩn cầu ngươi, tìm tới Tiên Ngữ, nàng dù sao cũng là đồ đệ của ngươi.
Nghe được tiếng khẩn cầu, khóe miệng Mục Vân lại cười lạnh.
Hắn đã cho Diệu Thiến rất nhiêud cơ hội, thế nhưng người này lần lượt phản bội hắn.
- Ngươi yên tâm đi.
Mục Vân hờ hững nói:
- Diệu Tiên Ngữ là đồ nhi của ta, ta nhất định sẽ tìm được nàng, bảo hộ nàng, mà chuyện này không có quan hệ gì với ngươi.
Mục Vân vừa dứt lời, thân ảnh Diệu Thiến bị triệt để thôn phệ, biến mất không thấy gì nữa.
Độc Vạn Sơn cũng hơi thở dài một hơi.
- Chuẩn bị.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm bỗng nhiên mở miệng, lao thẳng tới Mục Vân.
- Trận chiến này, nên kết thúc.
Mục Vân hờ hững nói.
Vừa dứt lời, tiếng bá bá bá xé gió vang lên.
Mục Vân xông lên.
Vô số không gian lợi nhận khuếch tán ra ở trước người hắn.
Từng lưỡi dao sắc bén tản ra hàn quang, để người ta cảm giác cảnh tượng trước mắt triệt để biến hóa.
Thấy cảnh này, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm lại cười lạnh một tiếng, mở miệng phun ra một bọt khí, vỡ ra.
Bên trong bọt khí bao vây lấy từng đạo đan hoàn, lao thẳng tới Mục Vân.
Thấy cảnh này, Mục Vân mới biết vì cái gì Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm thôn phệ toàn bộ năm người còn lại.
Hấp thu lực lượng đan hoàn của bọn hắn dẫn phát ra lực lượng cuồng bạo.
Chỉ là... No tính toán đánh sai.
Mục Vân thấy cảnh này, sâm nhiên cười một tiếng, giết ra.
Rầm rầm rầm...
Trong chốc lát, cảnh tượng thiên băng địa liệt tái hiện.
Trước mặt Mục Vân nhanh như chớp xuất hiện mười đan hoàn, mười đạo hoàn khuếch tán ra lực lượng, Tiên khí dư thừa, dày đặc mà khủng bố.
Thấy cảnh này, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm giật mình.
- Sao ngươi cũng có thể lợi dụng đan hoàn...
- Ngươi nghĩ không ra, không có nghĩa là không thể.
Mục Vân hơi hơi cười một tiếng, giết ra.
Rầm rầm rầm...
Đến mức này, va chạm sinh ra.
Mặt đất lần nữa xuất hiện từng đợt lắc lư, mà Mục Vân hiện tại rất tỉnh táo, mặt ngoài càng bất động thanh sắc.
Hết thảy đã được định đoạt, không có gì đáng để người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bàn tay Mục Vân vung ra, tiếng phanh phanh phanh bạo liệt vang lên.
Cửu U Chỉ.
Mục Vân hiện nay chỉ có thể thi triển ra lực lượng một chỉ của Cửu U Chỉ.
Nhưng một chỉ đã có đủ uy lực.
Một chỉ này bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ.
Tiếng rầm rầm rầm vang lên, Mục Vân triệt để bạo khởi.
Tiếng lốp bốp truyền ra, Mục Vân đang rất quyết tâm.
Đông...
Mục tiêu một chỉ kia không phải Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm, mà là Độc Vạn Sơn.
Điểm ra một chỉ, tiếng rách nát vang vọng.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên ngay sau đó, thân thể Độc Vạn Sơn bị một chỉ xuyên thủng, nổ thành toái phiến.
Thấy cảnh này, Mục Vân sợ hãi than.
Lực lượng một chỉ của Cửu U Chỉ còn mạnh hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng.
Tâm thần Mục Vân cũng hơi bị chấn động.
Đây chính là Cửu U Chỉ, tiên pháp bộc phát nguyên lực, quá cường đại.
Thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân đầy chờ mong.
Hắn rất muốn biết, Cửu U Chỉ chân chính đến cùng sẽ mạnh mẽ đến dường nào.
- A... A a a...
Độc Vạn Sơn giờ chỉ còn lại một nửa thân thể, điên cuồng kêu to:
- Mục Vân, ta muốn giết ngươi, giết ngươi a a a.
Độc Vạn Sơn giống như điên, tức giận mất hết lý trí.
Nhưng ngay khi Độc Vạn Sơn rống to, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm lại nuốt luôn một nửa thân thể còn lại của hắn vào bên trong thân thể của mình.
Mắt thấy tình hình không đúng, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm chuẩn bị chạy trốn.
- Muốn chạy sao?
Thấy thế, Mục Vân lại mỉm cười nói:
- Cần gì phải gấp gáp chạy trốn? Ta rất muốn nhìn một chút, cổ trùng như ngươi đến cùng lợi hại bao nhiêu.
- Hừ, ta ghi nhớ ngươi, Mục Vân, lần sau gặp mặt, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Không có lần sau.
Mục Vân hừ lạnh một tiếng, giết ra.
Rít lên một tiếng, Mục Vân đứng tại chỗ, rống to một tiếng.
- Cửu Ấn Điệp Sát Hống.
Trong thiên địa lập tức truyền vang một tiếng gầm gừ.
Nguyên lực tụ tập bên trong cơ thể Mục Vân, sau đó miệng phóng xuất ra tiếng, rít lên một tiếng, tập trung vào mục tiêu.
Cái này vừa hô, quả nhiên là kinh thiên địa, khóc quỷ thần.
Trong thiên địa vang vọng tiếng oanh minh.
Mặt đất lún sâu, toàn bộ tòa thành còn lại một nửa, mà khi bị một tiếng rống này của Mục Vân ảnh hưởng, triệt để luân hãm sụp đỗ.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm đang nhanh chóng rời đi đình trệ lại.
Máu tươi cuồn cuộn chảy ra từ trong hai lỗ tai hai mắt, thân ảnh to lớn xuất hiện từng vết rách ở mặt ngoài.
Thậm chí ngay cả gân mạch đều bị chấn động đến vỡ tan.
Cái này vừa hô, lực lượng quá mạnh.
Giờ khắc này, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm khổ không thể tả, nó tận cố gắng lớn nhất, thế nhưng căn bản không phải đối thủ của Mục Vân.
Gia hỏa này bày ra thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, nó căn bản không phải đối thủ.
Hiện tại ngay cả chạy đều chạy không thoát, bị Độc Vạn Sơn hố chết.
- Chậm đã.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm đột nhiên quát lên một tiếng lớn, nhìn Mục Vân nói:
- Ngươi đừng giết ta, ta nguyện ý làm tùy tùng của ngươi, làm cổ trùng của ngươi, một đời một thế, nghe theo mệnh lệnh của ngươi.
- Làm cổ trùng của ta?
Mục Vân lại lắc đầu, nói:
- Khó mà làm được, ta chê ngươi xấu.
Vừa dứt lời, Mục Vân bước ra một bước.
Tiếng ầm ầm nổ đùng đoàng vang lên, Mục Vân hiện tại triệt để bộc phát.
Nhìn thấy Mục Vân thật tâm muốn giết mình, Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm càng giận.
- Ta chết, ngươi cũng muốn chết theo ta.
Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm gầm thét, lao thẳng tới Mục Vân.
Rống...
Một tiếng gào thét vang lên, toàn bộ thân thể Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm mở rộng ra gấp mấy lần.
Thân thể cao tới vài trăm mét vỡ ra.
Trong lúc bạo liệt đột nhiên xuất hiện một lăn cầu hình tròn.
Lăn cầu đang cao tốc xoay tròn, lao thẳng tới Mục Vân.
Thấy cảnh này, Mục Vân không dám khinh thường, dùng toàn lực ngăn cản.
Vừa va chạm vào quả cầu, Mục Vân phát hiện, mặt ngoài lăn cầu mang theo hơi khói màu xanh sẫm nồng đậm, mình cố gắng ngăn cản đều không thể làm gì.
Mà trong lúc đó, khí độc lăn lộn quả thực còn mạnh hơn khí độc trước đó Thiên Nhãn Bích Lục Thiềm khuếch tán mấy chục lần.
Dù Mục Vân có bốn loại thiên hỏa toàn bộ đón đỡ trước người, thế nhưng vẫn không thể ngăn cản được tốc độ cực nhanh của lăn cầu.
Phốc phốc phốc phốc...
Bốn loại thiên hỏa lúc này bị lăn cầu phá vỡ, quả cầu tròn màu lục lao nhanh đi tới trước mặt Mục Vân.
Vẻn vẹn như thế cũng thôi.
Quả cầu tròn màu lục lao đi tới trước người, Mục Vân vừa muốn đưa tay ngăn cản, thế nhưng quả cầu tròn đã tiến vào bên trong cánh tay của hắn.
Lập tức, một cỗ cảm giác đau thấu tim gan dâng lên từ trên cánh tay.
Không chút do dự, vị trí cổ tay Mục Vân bộc phát ra thiên hỏa, Tử Liên Yêu Hỏa ngưng kết thành một lưới lửa dày đặc.
Lăn cầu lúc này, không ngừng toán loạn bên trong thân thể Mục Vân.
Lăn cầu rốt cục an ổn lại trong lòng bàn tay Mục Vân,.
Mà giờ khắc này, Mục Vân mở bàn tay ra xem lại nhìn thấy, lòng bàn tay có khắc một ấn ký hình tròn, hiện ra màu lục, nhìn qua rất bắt mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận