Vô Thượng Thần Đế

Chương 2923: Phải cho họ xem một chút màu sắc

Hắn không chỉ phóng xuất ra thiên địa chi hồn lực lượng, mà còn thi triển kiếm thuật, đem lực lượng thiên địa chi hồn toàn bộ bao trùm lên kiếm uy.
Song kiếm, sức mạnh mang theo thiên địa chi hồn, một thiên một địa, mạnh mẽ và nặng nề, bổ sung cho nhau.
Hưu...
Một đạo kiếm khí lao xuống, đánh về phía Mục Vân.
- Cũng được.
Mục Vân nhìn thấy cảnh này, lạnh nhạt nói:
- Hãy để ngươi nhìn, cái gì gọi là linh hồn thật sự.
Trong lòng Mục Vân hiện tại không có nhìn thẳng vào Tần Hàm. Thiên địa chi hồn như thế, căn bản không phải thiên địa chi hồn chân chính.
Hắn mặc dù chưa lĩnh ngộ thiên chi hồn, nhưng thiên địa chi hồn, cường độ kết hợp, không phải loại khí tức này.
Thiên Hành Kiện, địa thế khôn, thế thiên địa, không chỉ uy vũ bá đạo, mà còn phải hùng hậu nặng nề, Tần Hàm hai người, đều không đạt tới đỉnh phong, thi triển thiên địa chi hồn, giống như sông chảy xiết, càng giống như núi cao vạn trượng.
Tần Hàm, kém xa.
- Địa chi hồn.
Trong lòng Mục Vân, trầm hét một tiếng, lực địa lực trong vòng năm ngàn thước xung quanh nhanh chóng tập kết, lực lượng điên cuồng gia trì vào trong thân thể mình.
Mà cùng lúc đó, bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, thế giới chi thụ sinh ra thế giới lực, bị Mục Vân điều động một tia, một tia thế giới lực kia, tham gia vào đại địa lực, trong lúc ầm ầm, bên trong thân thể Mục Vân, lực lượng tăng mạnh.
Thế giới lực, chính là thế giới chi thụ sinh ra, không chỉ có thể dùng để mở ra không gian Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, khiến cho đại địa dần dần khuếch tán, càng có thể trợ giúp Mục Vân đề cao tu vi, lúc giao chiến, càng có thể phát huy ra lực lượng cuồng bạo.
Đây cũng là điều Mục Vân gần đây mới biết được.
Chỉ là vẫn không có thể thi triển, hiện tại, ngược lại có thể thử xem, rốt cuộc là thế giới lực kết hợp với đại địa chi hồn lực lượng mạnh, hay là thiên địa chi hồn lực lượng mạnh.
- Giết!
Mục Vân đột nhiên, đánh ra một quyền.
Lực lượng song song kết hợp, bộc phát ra ba động mãnh liệt.
Đột nhiên, một cỗ lực lượng cuồng bạo trùng kích ra, trong lòng Mục Vân, từng đợt lực lượng bao trùm ra, làm cho người ta có cảm giác, tựa như dung hợp tiến vào trong thiên địa, siêu thoát thiên địa trói buộc.
Ầm...
Một quyền lực đạo ngưng tụ thành một cột sáng giết ra, mà đồng thời, song kiếm rời tay Tần Hàm, hai đạo kiếm khí, theo trường kiếm, gào thét, chạy nước rút đến trước người Mục Vân.
Song kiếm một quyền, điên cuồng đụng phải.
Oanh oanh oanh.
Cả ngôi mộ nhất thời phát ra tiếng nổ tung đinh tai nhức óc, đám người Thư Khang, hiện tại không thể không tránh mũi nhọn.
Cũng may, ngôi mộ này vô cùng kiên cố, dưới va chạm mãnh liệt như thế, vẫn còn nguyên vẹn không tổn hao gì.
Tiếng nổ ầm ầm, vẫn khuếch tán như trước.
Thế nhưng, một đạo thân ảnh, hiện tại lại dừng lại ở đỉnh mộ, không nhúc nhích.
Tầng tầng lớp lớp sương mù, từng đạo nhân ảnh đi ra. Hai tay chạm vào nhau, nụ cười nhàn nhạt treo trên mặt, nhìn bóng dáng trên đỉnh mộ, mỉm cười.
- Tần Hàm!
- Tần Hàm!
Sau khi nhìn thấy bóng dáng treo trên vách tường chính là Tần Hàm, ly Phong cùng Nghiêm Khoan hai người kinh ngạc.
Tần Hàm, bại trong tay Mục Vân.
Thư Khang và Thư Diệp hai người, hiện tại cũng lui về, nhìn thấy Mục Vân, trong ánh mắt, đã không chỉ kinh ngạc.
Hai người bọn họ vừa mới đột phá cảnh giới Thiên Thần sơ kỳ, vô cùng rõ ràng, cảnh giới Thiên Thần sơ kỳ, thực lực cường hoành.
Dựa theo so sánh của bọn họ, nếu ở cảnh giới Địa Thần đại viên mãn, tuyệt đối không có một tia khả năng đối kháng cao thủ Thiên Thần sơ kỳ.
Nhưng Mục Vân, hết lần này tới lần khác làm được.
Điều này thực sự là để người ta khó mà tiếp nhận.
Mục Vân cường đại, vượt quá tưởng tượng của bọn họ.
Giờ khắc này, hai huynh đệ từ đáy lòng hoàn toàn phục tùng Mục Vân.
Khó trách minh chủ Ảnh minh Mạc Ảnh nhìn trúng Mục Vân, chẳng lẽ Mạc Ảnh đã sớm nhìn ra thiên phú của Mục Vân không tầm thường?
Không có khả năng, Mạc Ảnh cũng chưa từng thấy Mục Vân mấy lần.
- Ta nói, ngươi, không được...
Nhìn thi thể Tần Hàm bị song kiếm của mình treo trên mộ, Mục Vân lắc đầu nói.
- Ngươi xong đời rồi.
Ly Phong hiện tại âm lãnh nói:
- Tần Hàm là đệ đệ của Tần Dục, ngươi giết hắn, Tần Dục nhất định sẽ báo thù.
Nghe Ly Phong nói, Nghiêm Khoan hiện tại trong lòng muốn mắng mẹ nó.
Gã này, có phải là một thằng ngốc không?
Hiện tại Mục Vân có thể giết Tần Hàm, cũng có thể giết hai người bọn họ, trước mắt việc cấp bách, là nghĩ, mau chạy đi.
Còn ở đây uy hiếp Mục Vân?
Người ta còn chưa chết, mình đã chết trước.
- Hắn báo thù, ta chờ hắn là được.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Chẳng qua, trước khi ta chết, ngươi hiện tại, sắp chết, cho nên, đừng thay ta lo lắng.
Mục Vân dứt lời, thân ảnh vừa bay ra, chắn ở lối ra mộ.
Ai muốn chạy ra khỏi đây, sau đó chỉ có thể vượt qua hắn ta.
- Làm thịt hắn.
Ly Phong hiện tại khẽ quát một tiếng, lao ra.
Nghiêm Khoan lúc này cũng hiểu được, không giết Mục Vân, chạy trốn khỏi nơi này, đó là thiên phương dạ đàm.
- Cẩn thận.
Thư Khang cùng Thư Diệp hai người, nhất thời vọt tới ngăn cản.
- Không tự lượng sức mình.
Mục Vân vung tay lên, lực lượng khuếch tán ra, Hư Linh kiếm hiện tại, xuất hiện trong tay.
- Vừa hay, thử kiếm.
Hư Linh kiếm nở rộ ra kiếm quang, một kiếm bổ ra.
- Nhất Nguyên Thiên Đạo Kiếm.
Hưu...
Tiếng phá không vang lên, Hư Linh kiếm rời tay, trong nháy mắt lao ra.
Trong đầu Mục Vân, kiếm hồn trung cấp ngưng tụ, kiếm trở nên càng thêm linh tính.
Kiếm khí vù vù, một đạo hơn một đạo.
Một chiêu Nhất Nguyên Thiên Đạo kiếm, hiện tại, lại là diễn hóa ra vạn loại kiếm chiêu, trong nháy mắt này, kiếm khí nồng đậm, tập trung hai người Nghiêm Khoan cùng Ly Phong.
Phốc phốc phốc tiếng vang lên, hai đạo thân ảnh hiện tại, toàn thân cao thấp, kiếm khí càng ngày càng nhiều, miệng vết thương càng ngày càng nhiều.
Hai huynh đệ Thư Khang và Thư Diệp, hiện tại không biết nên làm gì.
Mục Vân, tựa hồ căn bản không cần bọn họ hỗ trợ.
- Giết tất cả mọi người.
Mục Vân lạnh nhạt nói:
- Người của Già Thiên hội và Thánh Vương Hội, đã đến lúc cho bọn họ xem chút màu sắc.
- Tốt!
Thư Khang và Thư Diệp hai người, quay đầu.
Bên trong mộ, nhất thời mùi máu tươi lan tràn.
- Ngươi điên!
Nhìn Mục Vân, Nghiêm Khoan quát:
- Thánh vương hội sẽ không bỏ qua ngươi, Mục Vân.
- Hội trưởng Già Thiên hội, sẽ để cho ngươi huyết nhục phân ly.
Ly Phong gào thét nói:
- Ngươi cho rằng giết chúng ta, chuyện sẽ không bại lộ sao? Ngươi nghĩ quá đơn giản.
Hai người hiện tại phát cuồng đến cực hạn, một đám giương nanh múa vuốt, tựa như thương lan mãnh thú.
Thế nhưng, cũng chỉ là con thú bị nhốt trong lồng.
Mục Vân sẽ không cho bọn họ một chút cơ hội chạy trốn.
- Nhất Nguyên Thiên Đạo Kiếm...
Khóe miệng Mục Vân nỉ non nói:
- Tiền bối quả nhiên là kiếm trung hiệp giả, một kiếm diễn hóa ra vạn chiêu, kiếm thuật này, một kiếm, ẩn chứa vạn vật.
Thật ra, không chỉ như thế, Mục Vân hiện tại cũng cảm giác được.
Kiếm chiêu kia biến hóa, thi triển Nhất Nguyên Thiên Đạo kiếm, kiếm hồn trong đầu hắn, cũng là tăng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận