Vô Thượng Thần Đế

Chương 2490: Đến cực loạn thành (2)

Bởi vậy, toàn bộ Cực Loạn thành cũng không phải hình tròn, mà là hình vuông.
Bốn phương Vuông vức, thậm chí còn có chút bất quy tắc.
Hơn nữa, tòa thành trì này không có tường thành cố định, nhìn kỹ lại, ngược lại giống như từng tòa thành chồng chất cùng một chỗ, không có phong cách kiến trúc cố định.
Thậm chí có thể nói, toàn bộ Tiên giới, kiến trúc trong các vực giới, đều có thể tìm được bóng dáng ở chỗ này.
Bởi vậy cũng tạo thành cảnh tượng của toàn bộ Cực Loạn thành hiện tại, đủ loại kiến trúc, muôn hình muôn vẻ.
Địa phương có người, tự nhiên có tranh đấu, Cực Loạn thành cũng không ngoại lệ.
Nơi này có thể nói là nơi hỗn tạp nhất tiên giới.
Hơn nữa tới lui lại không có bất kỳ người nào trói buộc.
Đám người Mục Vân từ phương bắc tiến vào trong thành trì, đi trên đường phố, đôi mắt Chu Thanh Thanh tỏa ra hào quang, giống như một tên nhà quê ở nông thôn mới lên thành thị to lớn, cao hứng phấn chấn không thôi.
- Wow wow... Đây là Cực Loạn thành, quả thực là quá tuyệt vời.
Chu Thanh Thanh hưng phấn nói:
- Trong Cực Loạn thành có rất nhiều thứ, ta chưa từng thấy qua.
- Thanh Thanh, ngươi đừng chạy loạn, nơi này là rất loạn!
Hoắc Tư Viễn ở phía sau dặn dò.
- Cần ngươi quản.
Nhưng Chu Thanh Thanh căn bản không để ý tới hắn, lôi kéo Mục Vân nói:
- Vân tiên sinh, Vân tiên sinh, ngươi nhìn, cảnh sắc bốn phía này, thật đẹp...
Đẹp?
Nghe được lời này của Chu Thanh Thanh, Mục Vân nhìn về bốn phía, có chút không nói gì.
Trong Tiên giới, giữa mười đại vực, kiến trúc đặc sắc của nhau vẫn rất khác, nhưng mỗi một phương đều có hương vị độc đáo ở bên trong.
Thí dụ như Ma tộc bình thường đều phòng đá, Linh các Linh vực bình thường đều dùng cây cối dựng lên phòng ốc, mà Yêu vực thì ở trong sơn động chiếm đa số.
Nhưng vô luận bên nào, đều có đặc sắc riêng, cũng rất không tệ.
Nhưng Cực Loạn thành giống như một nồi lớn, đem tất cả kiến trúc đều tập hợp cùng một chỗ, có thể một khu phố này là nhà gỗ linh tinh, khu phố tiếp theo liền biến thành nhà đá.
Nó cũng được gọi là đẹp?
Thật không biết tư tưởng của Chu Thanh Thanh như thế nào.
- Thanh Thanh.
Chu Nguyên Sơn ở phía sau nói:
- Đừng chạy loạn, nơi này là Cực Loạn thành, không phải nhà của chúng ta.
Chu Nguyên Sơn cũng không có nói ra Cửu Nguyên tiên môn.
Trong Cực Loạn thành, đều là võ giả đến từ các vực giới, một số người vốn lăn lộn không nổi ở trong vực giới của mình, hoặc bị đuổi giết, hoặc chạy trốn mới tụ tập tới nơi này.
Cho nên, bọn họ đặc biệt phản cảm đối với người của thập đại vực.
Ở chỗ này nếu tự xưng là người thập đại vực, nói không chừng rẽ một góc đường, đã bị người tập trung gây phiền toái.
Đây cũng là điểm đặc thù nhất của Cực Loạn thành.
Cực loạn đại địa, dù sao diện tích rộng lớn, quanh năm suốt tháng, rất nhiều địa phương đều bị kiến tạo thành thế lực.
Ví dụ như Tà Phong Các ở khu đông bắc, Diệt Thiên Kiếm Tông ở khu đông nam, Kinh Thiên Môn ở khu vực Tây Nam.
Cùng với Luân Hồi điện gần đây tiêu diệt Phần Thiên cốc, nhất cử thống nhất khu vực Tây Bắc, còn có Phi Cầm tộc của Yêu vực diệt Thái Cực tông.
Toàn bộ cực loạn đại địa, bị phân chia bốn khu vực lứn, có thể nói là tứ đại vực giới, thế nhưng, duy chỉ có trung ương Cực Loạn thành cho tới nay không ai dám ở chỗ này kiến tạo tông môn, thống nhất Cực Loạn thành.
Nơi này, nước rất sâu, không ai dám nói có thể thống nhất, cho dù Tiên Đế cũng không dám.
- Vân tiên sinh, ngài không có chỗ nào quen thuộc trong Cực Loạn thành, không bằng đi cùng ta đi.
Chu Nguyên Sơn nhìn Mục Vân chắp tay nói.
- Vân tiên sinh đương nhiên sẽ đi cùng chúng ta.
Chu Thanh Thanh cười nói:
- Hắn còn phải giải độc cho ta đây.
Nghe được lời này, Mục Vân gật đầu.
Chu Nguyên Sơn nhìn nữ nhi của mình, cũng cười khổ.
Chẳng qua, hắn có thể nhìn ra được, thái độ của Mục Vân đối với nữ nhi của mình rõ ràng bất đồng.
Nếu có thể dùng Chu Thanh Thanh để mượn sức hắn, vậy cũng vô cùng tốt.
Đoàn người hơn mười người đi về phía trước, sau khi đi qua một con đường, một thân ảnh đột nhiên đi tới trước mặt.
- Chu.... Chu tiên sinh.
Người tới một thân vải thô, thoạt nhìn bình thường, không có chỗ nào xuất sắc.
- Thì ra là Liêu huynh.
Chu Nguyên Sơn nhìn thấy người này, rất tự nhiên ôm quyền đáp lễ.
- Sớm biết Chu huynh sẽ đến, ta đã chuẩn bị rượu, chờ Chu huynh!
Nam tử kia cười nói:
- Nào Chu huynh, mời theo ta cùng đến hàn xá nghỉ chân.
- Tốt!
Một đoàn hơn mười người đi theo nam tử họ Liêu, tiếp tục đi tới.
Ước chừng đi hơn nửa canh giờ, nam tử họ Liêu mang theo mọi người đi vào trong một quán rượu, vòng qua tiền sảnh, tiến vào hậu viện.
Lần thứ hai nhìn lại, mới phát hiện, nơi này có động thiên khác.
Phía trước thoạt nhìn bất quá chỉ là một quán rượu đơn giản, nhưng phía sau này lại là một trang viên khá lớn, hoa thơm chim hót, đình đài lầu các, có chút u tĩnh.
- Tham kiến Chu Nguyên chủ.
Người họ Liêu kia đi vào hậu viện, quỳ một gối xuống đất, khom người nói.
Hiện tại, trong hậu viện, những tiểu nhị, nha hoàn vân vân cũng lộp bộp quỳ xuống.
- Đứng lên đi, Liêu Hoa.
Chu Nguyên Sơn phất tay nói:
- Những năm gần đây, ngươi ở trong Cực Loạn thành, cũng rất vất vả.
- Vất vả không dám nhận, vì Cửu Nguyên tiên môn ta phát triển, thuộc hạ nên làm.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cũng không kinh ngạc.
Đừng nói là Cửu Nguyên tiên môn, chính là Vân Minh, cũng có người phụ trách ở trong Cực Loạn thành.
Cực Loạn thành có thể nói là một khối thịt mỡ.
Nơi này, mỗi ngày giao dịch, quả thực có thể so với một Vực giới.
Cho nên các đại vực giới đều có bồi dưỡng người ở nơi này.
Rõ ràng sẽ bị người bài xích, vậy thì âm thầm đến, vực chủ các vực giới cũng không ngốc, nơi này tốt như vậy, ai không muốn tới?
- Liêu thúc, đã lâu không gặp.
Chu Thanh Thanh hiện tại cũng cười hì hì chào hỏi.
- Đây là Thanh Thanh tiểu thư đúng không? Quả nhiên năm tháng không tha cho người, Thanh Thanh tiểu thư càng ngày càng thêm xinh đẹp.
Liêu Hoa gật đầu nói.
- Được rồi, Liêu Hoa, chuyện phiếm thì nói sau đi, trước giúp mọi người an bài chỗ ở, vị này là Vân tiên sinh, nhất định phải chiêu đãi thật tốt.
Chu Nguyên Sơn dặn dò.
Liêu Hoa nhìn về phía Mục Vân, gật đầu nói:
- Đã sớm nhận được tin tức của Chu Nguyên chủ, chỗ ở của Vân tiên sinh đã được an bài thỏa đáng.
- Liêu thúc thúc, ngươi cần an bài phòng Vân tiên sinh ở bên cạnh ta, ta có rất nhiều chuyện muốn nói với hắn.
Chu Thanh Thanh hiện tại cười nói.
- Tốt!
Nghe được lời này, Hoắc Tư Viễn ở một bên nhíu mày, nắm chặt hai tay, sắc mặt rất không tốt.
Vào trong phòng, cổ kính, rất yên tĩnh, bài trí trong phòng cũng rất yên tĩnh.
Hơn nữa khi tiến vào trong phòng, Mục Vân cảm giác được, có hơn trăm cái trận pháp lớn nhỏ xung quanh, ngăn cách tiếng ồn, hồn thức dò xét vân vân các loại trận phápnhỏ , xảo diệu kết hợp cùng một chỗ.
Quán rượu nhỏ này quả thực không đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận