Vô Thượng Thần Đế

Chương 1900: Mệnh lệnh được đưa ra

Mấy người bọn họ vẫn nhớ kỹ, Mục Vân đã từng nói.
Thành lập Luân Hồi Điện, thành lập Luân Hồi vực, kiến tạo ra Vực Giới thứ mười một tại Tiên giới.
Lúc ấy, bọn hắn chỉ cảm thấy, Mục Vân hùng tâm tráng chí, có lẽ đang ý nghĩ hão huyền.
Nhưng bây giờ xem ra, hùng tâm tráng chí của Mục Vân tựa hồ cũng không phải không có khả năng.
- Hiện tại , dựa theo kế hoạch chế định trước đó, ngũ đại tông môn, riêng phần mình tiến vào bên trong một ngàn người, các đệ tử căn cứ thực lực của mình, lựa chọn tầng lầu.
Mục Vân vừa dứt lời, mọi người nhất thời thần sắc phấn chấn.
Hi vọng, đang ở trước mắt.
Bá...
Mà cùng lúc đó, một thân ảnh đột nhiên vút không mà đến, tốc độ cực nhanh.
Nhìn kỹ lại, chính là thái thượng trưởng lão Lục Thanh Tùng của Nhất Diệp kiếm phái.
Lục Thanh Tùng mười phần gấp gáp, nhìn thấy Mục Vân, rơi xuống.
- Mục... Tiên sinh.
Nửa năm trước, Mục Vân chỉ định để Lâm Chi Tu làm phái chủ, hắn không có quyền chức gì, đám người xưng hô hắn cũng khác biệt.
Nhưng đại đa số người lại gọi hắn là Mục tiên sinh.
- Thế nào rồi?
- Tin tức lớn.
Lục Thanh Tùng kích động nói: - Vừa rồi Cửu Tiên các có động tĩnh, Tử Hoàng tháp và Càn Khôn sơn trang cầu hoà, có Cửu Tiên các điều tiết, Tam Cực Thiên Minh nguyện ý ngưng chiến, nhưng hai đại tông môn lại cần lấy ra mỗi một vạn ức Thiên Dương Đan đền bù.
Một vạn ức khỏa.
Cái số này, quả thực mênh mông.
Tam Cực Thiên Minh, quả nhiên dã tâm bừng bừng.
- Hoàng Cực thế gia?
- Hoàng Cực thế gia, mặc dù không có bồi thường, nhưng thân là Bạch Ngân cấp thế lực, thân phận lại hạ xuống, bị ép đến bên trong một thành thị lệch bắc Trầm Luân Chi Địa, xem như hang ổ, bên ngoài còn là Bạch Ngân cấp thế lực, thế nhưng nguyên khí đại thương, nếu như không phải Hoàng Cực lão tổ vẫn còn, chỉ sợ trực tiếp giáng cấp thành Thanh Đồng cấp.
Lục Thanh Tùng hưng phấn nói:
- Quan trọng hơn là, Bích Lạc hoàng tuyền tông hiện tại nhảy lên trở thành bá chủ Trầm Luân Chi Địa, mà lại được Cửu Tiên các công nhận, được phong làm một trong Bạch Ngân cấp thế lực, Nam Kiếm vực thay đổi cách cục.
- Ồ?
Như thế để Mục Vân rất ngoài ý muốn.
Bích Lạc hoàng tuyền tông có thể đánh tan Hoàng Cực thế gia, hắn biết.
Thế nhưng thế mà có thể làm cho Cửu Tiên các công nhận, được phong làm Bạch Ngân cấp thế lực.
Cái này để người ta bất ngờ.
- Còn có đây này?
- Còn có
Mục Vân lắc đầu, nói:
- Được rồi, chính ta đi hỏi thăm đi.
Lục Thanh Tùng nghe một câu nói kia, như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc.
Bá bá bá...
Nhưng ngay khi đám người không hiểu, từng tiếng xé gió lại vang lên.
Ba thân ảnh xuất hiện trên bầu trời.
Mục Vân cũng không lạ lẫm ba người nọ.
Thần Vũ Trúc, Thần Vũ Phỉ cùng với Nhiếp Thiên ba người.
- Mục Vân nghe lệnh!
Thần Vũ Phỉ giang hai tay, một lệnh bài xuất hiện trong tay.
- Tức từ hôm nay, Mục Vân, trở thành nội minh đệ tử Tam Cực Thiên Minh ta, ít ngày nữa đến Tam Cực thành, tiến vào bên trong Tam Cực thành tu luyện.
Thần Vũ Phỉ vừa dứt lời, trực tiếp vung tay, lệnh bài rơi xuống trong tay Mục Vân.
Nhìn lệnh bài, toàn thân đen nhánh, phía trên khắc hai chữ lớn màu trắng bạc - Mục Vân.
- Vâng!
Mục Vân đón lấy lệnh bài, chắp tay.
Nhưng trong lòng thì mỉm cười.
Quả nhiên, Tam Cực Thiên Minh, nhanh như vậy đã đến.
- Mục Vân!
Mệnh lệnh như thánh chỉ đến, Thần Vũ Trúc rơi xuống, nhìn thấy Mục Vân, lòng đầy vui vẻ.
- Chúc mừng ngươi, ngày sau chính là đệ tử Tam Cực Thiên Minh, bất quá, ngươi đi vào minh, muộn hơn ta, muốn gọi ta một tiếng sư tỷ.
Thần Vũ Trúc kiêu ngạo nói.
Nàng lập được chiến công hiển hách trong lần giao chiến này, được thu vào nội minh, hiện tại đã là nội minh đệ tử.
- Thần sư tỷ!
Mục Vân chắp tay, lần nữa hồi phục thành thanh niên nho nhã lễ độ, khiêm tốn trước kia.
- Mục Vân!
Thần Vũ Phỉ giờ phút này rơi xuống, nhìn Mục Vân.
- Hiện tại, Thiên Kiếm lâu và Nhất Diệp kiếm phái, không có bất cứ quan hệ nào với ngươi, chức đại phái chủ, quan môn đệ tử trước kia của ngươi đều sẽ không tồn tại, bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là nội minh đệ tử Tam Cực Thiên Minh ta.
- Ta biết!
Mục Vân mỉm cười.
Nhìn Mục Vân hiện ra ý cười, Thần Vũ Phỉ lại nhíu mày.
Không biết vì cái gì, nàng nhìn Mục Vân, luôn cảm giác rất cổ quái.
Gia hỏa này bái nhập vào Tam Cực Thiên Minh, theo đạo lý mà nói, hẳn là nên mừng rỡ như điên.
Phải biết, hiện tại Tam Cực Thiên Minh rất không giống mấy năm trước.
Chiến thắng Tử Hoàng tháp cùng Càn Khôn sơn trang, càng bắt đền hai ngàn tỉ khỏa Thiên Dương Đan, hiện tại Tam Cực Thiên Minh vững vững vàng vàng là Bạch Ngân cấp thế lực đứng đầu toàn bộ thuộc hạ của Cửu Tiên các.
Tam Cực Thiên Minh thanh danh vang dội mời chào đệ tử từ từng thế lực cấp dưới, không biết bao nhiêu người muốn chèn phá đưa đầu vào.
Mà nhìn Mục Vân, tựa hồ... Rất bình tĩnh?
Nhậm Cương Cương giờ phút này đứng trong đám người, trầm mặc không nói.
Mục Vân trước đó kiến tạo truyền tống trận, ngưng tụ Luân Hồi Tháp, liên hợp ngũ đại tông môn, toàn tâm toàn ý, căn bản không có lẫn vào cuộc chiến của Bạch Ngân cấp thế lực, thậm chí ngay cả Bích Lạc hoàng tuyền tông cũng chẳng quan tâm.
Hắn tựa hồ đã sớm biết, Tam Cực Thiên Minh sẽ thắng được.
Đã sớm biết, hắn hội sẽ trở thành nội minh đệ tử ngay khi Tam Cực Thiên Minh thắng được, cho nên, bỏ qua hết thảy thân phận Thiên Kiếm lâu cùng Nhất Diệp kiếm phái.
Cái này sao có thể?
Chẳng lẽ...
Trong lòng Nhậm Cương Cương đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ thật không tốt.
- Ba ngày sau xuất phát đi tới Tam Cực Thiên Minh.
Thần Vũ Phỉ lạnh lùng quẳng xuống lời này, đi theo Thiên Quân Vũ đến địa phương nghỉ ngơi.
Mà giờ khắc này tông chủ mấy đại tông môn đã sớm trợn tròn mắt.
Mục Vân thật trở thành nội minh đệ tử Tam Cực Thiên Minh.
Thiên Thánh tư chất, thật mạnh mẽ như thế?
Nhưng bọn hắn biết, Mục Vân lần này xem như thoát ly khỏi Nam Cực chi địa, đi đến Chủ Tể Chi Uyên, thể hiện ra thiên phú cùng thực lực cường hoành của mình.
Mà bọn hắn cũng biết, coi như Mục Vân rời đi Nam Cực chi địa, nơi này vẫn là đại bản doanh của hắn, bất kỳ người nào cũng không có khả năng rung chuyển.
Nhưng bọn hắn lại không biết, từ nơi này đi ra không chỉ là một vị thiên tài Thiên Thánh tư chất.
Ba ngày thời gian, Mục Vân an bài thỏa đáng chuyện trong tay, lần nữa trở lại Nhất Diệp kiếm phái.
Lần này, không phải thời điểm bình thường.
Lần này, hắn không phải đi tới Thiên Kiếm lâu, không phải lại tại Nam Cực chi địa, mà muốn đến Chủ Tể Chi Uyên, thiên địa càng rộng lớn hơn, sau đại chiến càng thêm làm lòng người động đậy.
Mục Vân tản bộ trong Nhất Diệp kiếm phái, nhớ lại từng li từng tí chuyện mình từng trải qua.
Trong lòng hơi thở ra một hơi.
- Có tâm sự?
Ngay khi dừng lại bên cạnh một đầm nước, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên.
- Lão Vu đầu?
Nhìn thấy lão Vu đầu, Mục Vân hơi sững sờ.
Lúc trước, hắn trở lại Nhất Diệp kiếm phái đã nhận lão Vu đầu vào Nhất Diệp kiếm phái từ Ám Huyền thạch tràng.
Để lão Vu đầu an hưởng tuổi già bên trong Nhất Diệp kiếm phái.
Lần nữa nhìn thấy, Mục Vân không thắng thổn thức.
- Hắc hắc... Nhìn ngươi tựa hồ tâm sự tràn đầy, thế nào? Bằng không, ta mang ngươi đến Ám Huyền thạch tràng nhìn thử?
- Ám Huyền thạch tràng à... Tốt!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Hai người kết bạn mà đi, tiến vào truyền tống trận, đến Ám Huyền thạch tràng.
Nơi này là bước đầu tiên hắn quay về Tiên giới.
Tại nơi này, Vô Cực Ngạo Thiên, Lâm Chi Tu mấy người, hắn gặp gỡ từng người.
Lần nữa trở về, tràng cảnh vẫn y như thế, nhưng hết thảy đều thay đổi.
Mục Vân có phần xúc cảnh sinh tình.
Rầm rầm rầm...
Nhưng ngay khi Mục Vân và lão Vu đầu hai người hành tẩu bên trong Ám Huyền thạch tràng, từng tiếng rầm rầm rầm âm lại đột nhiên vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận