Vô Thượng Thần Đế

Chương 1508: Song Sinh Hư Mê Trận (2)

- Biện pháp có quan hệ với thực lực à? Tiên nhân thực lực cao cường bị Phượng Minh đảng thực lực thấp giết chết, cũng không hiếm thấy nha.
Mục Vân cười nói:
- Chỉ có thực lực, lại dùng sai địa phương, hành vi mãng phu như thế, đương nhiên vô dụng.
- Ngươi dám mắng ta?
Bá Thiên hừ một tiếng, nhìn Mục Vân, muốn xuất thủ.
Chỉ là một tam phẩm Nhân Tiên, trong mắt hắn, như là châu chấu, tiện tay bóp chết, đều không phải vấn đề.
- Bá Thiên, ngươi làm gì vội vã như thế.
Liễu Nhược Tâm lại bước ra, ngăn ở trước mặt Mục Vân, cau mày nói:
- Mục Vân nói hắn có biện pháp, chưa hẳn không có.
- Mục Vân?-
Nghe được cái tên này, lông mày Bá Thiên càng nhíu lên.
- Tiểu tử, ta hỏi ngươi, Diệp Hoa Hùng, có phải bị ngươi giết?
Câu hỏi đột nhiên xuất hiện để mấy người khác đều chưa kịp phản ứng.
Mục Vân lại kinh ngạc hỏi:
- Diệp Hoa Hùng, người này là ai?
Câu hỏi ngược lại này của Mục Vân để Bá Thiên cảm giác kinh ngạc.
- Tiểu tử ngươi đừng có đùa, Vệ Cáp nói, là ngươi giết Diệp Hoa Hùng của Chiến Linh đảng ta, ngươi còn không thừa nhận?
- Vệ Cáp? Đây là ai?
Mục Vân giả vờ như mơ hồ, nói:
- Hai người ngươi nói đến, ta hoàn toàn không biết, Chiến Linh đảng thật rất cường đại bên trong Nhất Diệp kiếm phái, nhưng dù như thế, thái độ của các ngươi đối đãi với đệ tử khác không khỏi quá mức bá đạo đi.
- Trong tên của lão tử đã mang theo một Bá, cho dù bá đạo lại như thế nào?
Bá Thiên lại cuồng vọng nói:
- Ta thấy tiểu tử ngươi không thành thật, lão tử muốn giết ngươi, ngươi có thể làm gì được ta?
Bá Thiên nói, bước ra một bước, muốn ra tay với Mục Vân.
- Bá Thiên, Chiến Linh đảng ngươi lúc nào bá đạo như vậy rồi?
Ngay lúc này, tiếng khàn khàn vang lên, Thân Công Vũ mở miệng lần nữa:
- Kẻ này đã nói hắn có biện pháp, ngươi không muốn biết biện pháp, muốn chết ở nơi này, chúng ta không ngăn ngươi, thế nhưng ngươi đừng trở ngại chúng ta ra ngoài.
Thân Công Vũ mở miệng, mấy người khác cũng phụ họa nói.
Nghe đến lời này, Bá Thiên cũng có chút đứng không vững.
Hung hăng liếc Mục Vân một cái, Bá Thiên nói:
- Tốt, tiểu tử ngươi, nếu nói không ra được chiêu trò hay dám hoa ngôn xảo ngữ, lão tử tự tay lột da của ngươi ra.
Mục Vân không sợ chút nào đối mặt Bá Thiên, cũng không để ý tới Bá Thiên, nhìn Liễu Nhược Tâm, Tập Chi Thâm mấy người.
- Vừa rồi, năm người các ngươi công kích đại điện, ta nhìn thấy phía sau, phần cuối đại đạo xuất hiện một cái bóng mờ, đây là một loại trận pháp, gọi Song Sinh Hư Mê trận, trận pháp này tồn tại hai đầu, một là thật, một là giả, vừa rồi các ngươi công kích, là giả.
Mục Vân chỉ chỉ sau lưng, nói:
- Bên kia, không nhìn thấy, mới là thật.
- Ta nghĩ, các ngươi nên thay một phương thức, thử một lần đối diện, hẳn là có thể mở ra tòa đại điện này.
Mục Vân vừa dứt lời, mấy người đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Song Sinh Hư Mê trận?
Đây là trận pháp gì, bọn hắn chưa từng nghe nói qua.
Nhìn thấy đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi mê mang, Mục Vân sáng tỏ.
Những người này căn bản không biết cái gọi là Song Sinh Hư Mê trận.
Thấy cảnh này, Mục Vân ho khan một cái.
Song Sinh Hư Mê trận, ở kiếp trước, xác thực không phải rất nổi danh, thế nhưng cũng không đến tình trạng những người này không biết.
- Chính là đại trận vừa thật vừa giả.
Mục Vân lại lần nữa nói:
- Ta trước kia từng nhìn thấy qua, loại trận pháp này, một giả một thật, các ngươi vừa rồi công kích, thật ra là vòng bảo hộ giả, chân chính vòng bảo hộ ở bên kia, nhưng là đại điện chân chính thật ra đặt ở chỗ này.
Mục Vân vừa dứt lời, đám người vẫn y nhíu mày.
Vẫn nghe không hiểu.
Mục Vân nhìn mấy người, lại lần nữa kiên nhẫn nói:
- Thật ra công kích và phòng ngự của tòa đại điện, một giả một thật.
- Các ngươi công kích thật sự không sai, nhưng lực lượng đều phát tiết đến phía trên giả trận, cho nên muốn phá vỡ trận này, hẳn là công kích... một tòa kia.
Ngón tay Mục Vân chỉ vào đối diện, xác định nói.
- Tiểu tử thúi, lải nhải đấy dông dài một đống lớn, ý ngươi không phải là để chúng ta công kích đối diện sao?
Bá Thiên gầm thét một tiếng, nói:
- Lải nhải, thả không ra cái rắm gì.
Nghe đến lời này, Mục Vân chỉ cười khổ.
Thế nhưng đáy lòng nổi lên sát tâm dành cho Bá Thiên này.
Chỉ là trước mắt còn cần mấy người này xuất lực, tìm ra sơ hở của đại điện, nếu không bị vây chết ở chỗ này, được không bù mất.
- Mắng chửi đi mắng chửi đi, hiện tại mắng thoải mái, đợi lát nữa rời khỏi nơi đây, ngươi sẽ biết, sự lợi hại của ta.
Mục Vân hừ một tiếng, đi ra phía trước.
Dọc theo thông đạo tươi sáng, Mục Vân không ngừng đi đến cột đá hai bên đại đạo, vuốt ve cái gì.
Mấy người khác cũng xem không hiểu, chỉ ở một bên nhìn náo nhiệt.
Theo Mục Vân tìm tòi, phía trước lặng yên bắt đầu phát sinh chuyển biến.
Một hư ảo, dần dần xuất hiện.
Nhìn hình dáng hư ảo kia không kém bao nhiêu đại điện sau lưng đám người.
Khác biệt duy nhất chính là, đại điện này mang theo màu đen, mặt ngoài tựa hồ có một tầng chất lỏng sáng lóng lánh xẹt qua.
Thấy cảnh này, trong lòng mọi người hơi tin tưởng Mục Vân vừa mới nói.
- Người này gọi Mục Vân, thoạt nhìn vẫn có chút bản lãnh!
Tập Chi Thâm nhìn Thân Công Vũ, chậm rãi nói:
- Nếu có cơ hội, chiêu mộ vào Thái Tử đảng ta, không phải không thể.
- Mời chào đương nhiên là được.
Thân Công Vũ cười nói:
- Chỉ là người này, khắp nơi lộ ra quái dị, tiểu tử này, chỉ sợ càng thêm không đơn giản so với chúng ta nhìn ở bề ngoài, mà lúc nãy Bá Thiên nói chuyện quá không xuôi tai, thế nhưng tiểu tử này không có một tia tức giận.
- Cái này rất kỳ quái.
- Chúng ta cẩn thận lưu ý lấy người này, ta không tin, gia hỏa này sẽ cam tâm như thế, mặc Bá Thiên thống mạ.
- Ừm!
Cùng lúc đó, Bá Thiên, Bá Địa hai huynh đệ đứng chung một chỗ, nhìn Mục Vân cử động phía trước, cũng âm thầm thương lượng với nhau.
- Đại ca, tiểu tử này... Có vấn đề hay không?
Bá Thiên dò hỏi.
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?
Bá Thiên hừ khẽ nói:
- Bất quá, ta vừa rồi cố ý thăm dò hắn, kết quả tiểu tử này thế mà không giận không tức, nếu như nói trong lòng không có quỷ, ta không tin.
- Ừm!
- Bá Địa, ngươi coi trọng, tiểu tử này khẳng định có vấn đề, cái gì Song Sinh Hư Mê trận, lão tử nghe đều chưa từng nghe qua, tiểu tử này lại thuộc như lòng bàn tay.
- Tiên trận bực này, tuyệt đối không phải tiểu tử thúi như hắn có thể học tập ở hạ giới.
Bá Thiên nhìn Mục Vân, vẻ ngờ vực trong mắt càng sâu.
Mặc dù nhìn hắn rất tùy tiện, thế nhưng có thể đứng hàng một trong Diệp hệ thất hổ Chiến Linh đảng, hắn đâu có đơn giản như nhìn bề ngoài.
Mục Vân cử động trong mắt hắn, thực sự có chút kỳ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận