Vô Thượng Thần Đế

Chương 1835: Cái kia chỉ có thật có lỗi

- Gâu gâu...
Nghe đến lời này, Tử Nha lại nhìn Mục Vân, thấp giọng gào thét.
- Khụ khụ... Thật có lỗi thật có lỗi, là tiên khuyển!
Mục Vân ho khan một cái nói.
- Đáng ghét!
Mà giờ khắc này, Dạ Như Huyết lại thấp giọng quát.
Hắn không nghĩ tới, lần đầu tiên nhìn thấy gia hỏa Mục Vân này chỉ là sâu kiến trong mắt hắn, thế nhưng đi vào Kim Tiên di chỉ lại đạt được tấn thăng, mà bên người càng xuất hiện một tiên khuyển.
Một tiên khuyển có thực lực không kém hơn hắn.
Cái này khiến Dạ Như Huyết cảm giác rất khó giải quyết.
Gia hỏa này, đến cùng có lai lịch gì?
Bất quá là một đệ tử Thiên Kiếm lâu mà thôi, như thế nào thu hoạch được cơ duyên lớn như thế?
Hiện tại, ngược lại biến thành Dạ Như Huyết khá khó giải quyết, bởi vì, Tử Nha bên người Mục Vân có thực lực mạnh mẽ, hắn khó mà ngăn chặn.
Cứ như vậy, tiêu hao thời gian cùng thực lực đối phó Mục Vân, vạn nhất đụng phải Kim Tiên Bi sau khi đi vào thông đạo bên trong chín đầu thủy kiều, sao hắn có thể tranh đoạt với Thần Vũ Trúc, Đường Văn Bân?
Dạ Như Huyết cảm thấy khó giải quyết.
- Dạ sư huynh, chó này, ngươi đối phó, mấy người khác, chúng ta giết, như thế nào?
Ngay hiện tại, từng tiếng xé gió vang lên.
Bá bá bá lần lượt từng thân ảnh lao vùn vụt tới.
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Xếp hạng thứ sáu ngoại minh Lư Tuấn Vĩ.
Xếp hạng thứ bảy Trần Dư.
Xếp hạng thứ mười Dịch Dữ Chi.
Ba người này thế mà cũng có thù với Mục Vân?
Thấy cảnh này, mấy người xung quanh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, kinh ngạc không thôi.
Nhìn thấy mấy người đến, Mục Vân nheo mắt.
Thật sự là oan gia tụ họp.
Những người khác nhìn Mục Vân lại tràn ngập ánh mắt đáng thương.
Một đệ tử Phàm Thiết cấp thế lực nho nhỏ đắc tội nhiều đệ tử đỉnh tiêm của Bạch Ngân cấp thế lực, Mục Vân này có phải ngại thọ mệnh mình dài?
Lập tức, trên trăm thân ảnh lần nữa chạy đến.
Đám người càng thêm náo nhiệt.
Mọi người không biết tình huống như thế nào, thế nhưng ai cũng hiểu rõ, Mục Vân đắc tội một đám người.
- Cái này khó làm!
Nhậm Cương Cương hiện tại cũng lo lắng.
Trong thời gian ngắn, hắn chỉ có thể ngăn cản hai đến ba người, thế nhưng những người khác làm sao bây giờ?
Mà cao thủ bên người Dạ Như Huyết cũng không ít.
- Không có gì khó làm.
Mục Vân thở phào nhẹ nhõm nói:
- Ta cũng muốn lãnh giáo tam phẩm Thiên Tiên, một chút.
Nghe đến lời này, Nhậm Cương Cương kinh hỉ.
Hắn ngược lại quên.
Trước kia mỗi lần Mục Vân đột phá, có thể nói vô địch cùng cảnh giới, không chỉ như thế, vượt cấp phản sát, người khác thấy khó như lên trời, thế nhưng đối với Thiên Thánh tư chất Mục Vân mà nói, chưa chắc không thể.
Lần trước bị năm tên võ giả cảnh giới nhị phẩm Thiên Tiên vây công, Mục Vân đã nghiệm chứng điểm này.
Năm người vây công, đều không giết được hắn, ngược lại bị hắn chui chỗ trống, giết Liễu Nhược Trần.
Hiện tại càng như vậy.
Nhậm Cương Cương nhẹ gật đầu.
- Ha ha... Mục huynh, đã lâu không gặp, có mạnh khỏe?
Nhưng ngay hiện tại, một tiếng cười ha ha đột nhiên vang lên.
Mấy chục thân ảnh lúc này chạy đến.
Một người cầm đầu, bộ dáng tiêu sái, khí vũ hiên ngang.
Không phải Diệp Vô Tình lại là ai.
Mà lại, bên người Diệp Vô Tình chính là Giang Diễm.
Ba năm không thấy, nhìn thực lực hai người bây giờ lại tinh tiến thêm mấy phần.
- Diệp huynh, Giang huynh.
Nhìn thấy hai người, Mục Vân chắp tay cười nói, bắt chuyện.
- Khá lắm! Thời gian ba năm, ngươi thế mà đột phá đến cảnh giới nhị phẩm Thiên Tiên, thật làm cho hai người chúng ta xấu hổ.
Diệp Vô Tình cười ha ha một tiếng.
Cố nhân gặp lại, hết sức vui mừng.
Mà cùng lúc đó, ánh mắt Mục Vân cũng mang theo một tia vui mừng.
Hai người kia thành bằng hữu của hắn, lần này nhìn thấy, tự nhiên sẽ trợ giúp hắn.
- Nhìn ngươi có hơi phiền toái nhỉ?
Diệp Vô Tình nhìn mấy người đối diện, nói:
- Đắc tội nhiều người như vậy.
- Đây cũng là chuyện không có cách nào khác...
- Yên tâm, ta giúp ngươi giải quyết.
Diệp Vô Tình lại hoàn toàn không thèm để ý.
- Diệp Vô Tình!
Lư Tuấn Vĩ lại đột nhiên quát:
- Ngươi ăn cây táo rào cây sung? Ngươi đừng quên, ngươi thế nhưng là đệ tử Tam Cực Thiên Minh, không giúp Tam Cực Thiên Minh, còn giúp người ngoài?
- Đúng đấy, ngươi muốn đối địch với chúng ta?
- Điên rồi à?
Mấy người gầm thét lên.
- Điên hay không điên không quan hệ, cản hai người bọn họ lại là được.
Ngay tại hiện tại, một thân ảnh giáng lâm.
Kỷ Vũ!
Kỷ Vũ vừa xuất hiện, nhìn Mục Vân, hai mắt đỏ hồng.
- Mục Vân, ngươi, chết chắc, chết chắc.
Kỷ Vũ phẫn hận đến phát cuồng.
Thời gian ba năm, ròng rã ba năm, hắn một mực đợi ở bên trong mê cung, thẳng đến mấy ngày trước đó mới tìm ra thông đạo.
Ba năm trôi qua không thu hoạch được gì, ngoại giới, chỉ sợ sớm đã tìm được rất nhiều Kim Tiên Lệnh.
- Kỷ Vũ, ngươi bị vây ở trong mê cung, có liên can gì với ta?
- Ngươi...
Kỷ Vũ quát:
- Không có quan hệ gì với ngươi? Cổ Chính, có phải bị ngươi giết chết?
- Cổ Chính? Làm sao có thể bị ta giết, các không phải ngươi ở cùng một chỗ à? Loại nước bẩn này cũng không cần giội lên người ta.
- Ngươi...
- Ta mặc kệ.
Kỷ Vũ quát:
- Hiện tại ngươi chết chắc, đừng mơ tưởng còn sống rời khỏi Kim Tiên di chỉ.
- Đã như vậy thì không có gì để nói nhiều.
Mục Vân nhìn Diệp Vô Tình cùng Giang Diễm hai người, nói:
- Hai vị, hiện tại, chỉ sợ ta sẽ có một trận ác chiến, việc này cùng hai vị...
- Đừng nói nhảm.
Diệp Vô Tình cười ha ha một tiếng nói:
- Ta nói, ngươi là bằng hữu của ta, hiện tại, ta ở đây, ai cũng không thể động tới ngươi.
Nhìn thấy Diệp Vô Tình xưa nay trầm mặc lần này khó được nói nhiều, Giang Diễm cũng biết Diệp Vô Tình thật sự xem Mục Vân thành bằng hữu.
Bằng hữu!
Bao nhiêu năm rồi, mình ở Tiên giới không phải cũng chỉ kết giao với một người bạn như Diệp Vô Tình thôi sao.
Giang Diễm nhìn Mục Vân nói:
- Ngươi đừng từ chối, chúng ta nhận định ngươi là bằng hữu của chúng ta, sao có thể ngồi nhìn mặc kệ? Lần này, cùng chung hoạn nạn một lần đi.
- Lần trước bởi vì Kim Tiên Lệnh, đây là vì... Tình nghĩa bằng hữu.
Tình nghĩa bằng hữu.
Nghe lời này, Mục Vân nhẹ gật đầu.
Một bên khác, Dạ Như Huyết lại cười lạnh một tiếng nói:
- Tình nghĩa bằng hữu? Cường giả, chỉ nói thực lực, mà kẻ yếu mới giảng tình nghĩa bằng hữu, từ xưa đến nay, vị cường giả nào hô bằng gọi hữu?
- Thế là ngươi vô tri.
Diệp Vô Tình hiện tại lại quát:
- Dạ Như Huyết, ngươi cho rằng địa vị cùng thực lực của ngươi là trước ba ngoại minh đủ để tự ngạo rồi? Ai nói cường giả không có bằng hữu? Năm đó Minh chủ Vân Minh Mục Vân, một trong thập đại Tiên Vương, bằng hữu trải rộng thiên hạ, đám người Vân Minh chèo chống đến bây giờ, vẫn là khi vị minh chủ này đã biến mất vạn năm, chưởng khống Vân Vực, bằng vào cái gì? Không phải là hai chữ tình nghĩa?
- Vậy các ngươi mang theo tình nghĩa của các ngươi xuống Địa ngục đi thôi.
Dạ Như Huyết lạnh lùng quát, tiến lên, khí tức sát phạt tăng vọt.
- Giết!
Khí tức Diệp Vô Tình, Giang Diễm hiện tại tăng vọt.
Tứ phẩm Thiên Tiên!
Nương theo hai người hiện ra thực lực, mọi người đều kinh ngạc không thôi.
Cảnh giới tứ phẩm Thiên Tiên, đây là khái niệm gì?
Ngoại minh trước mười, cảnh giới tứ phẩm Thiên Tiên, đầy đủ thăng một thứ tự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận