Vô Thượng Thần Đế

Chương 1560: Lấy thế sét đánh xuất thủ

Đến lúc này, hai con Phong Ma Yêu Hổ trở nên nôn nóng bất an.
- Mọi người cẩn thận, hai đại gia hỏa này rất nhanh sẽ không kiên trì nổi, chúng ta liên thủ, bọn hắn tuyệt đối ngỏm củ tỏi.
Trong đám người, Chương Lập quát khẽ một tiếng.
Sắp không kiên trì nổi rồi?
Nghe đến lời này, Mục Vân lại cười một tiếng.
Gia hỏa này thế mà dám to mồm.
Phong Ma Yêu Hổ, cường đại nhất chính là tốc độ thân pháp của nó, quỷ dị khó lường như yêu ma, cho nên mới có một cái tên như vậy.
Trước mắt, hai con Phong Ma Yêu Hổ cũng không phải chống đỡ không nổi, mà là... Muốn nổi bão.
Rống...
Đột nhiên, một tiếng hét to vang lên, một Phong Ma Yêu Hổ trong đó gầm thét, vọt thẳng ra.
Răng rắc một tiếng vang lên, một tên đệ tử cảnh giới tam phẩm Nhân Tiên bị cắn một cái thành hai đoạn.
Máu tươi phun ở bốn phía trong miệng Phong Ma Yêu Hổ, bắn tung tóe ra, tràng diện vô cùng huyết tinh.
- Nhân loại ti tiện, thật cho rằng chúng ta không phải đối thủ của bầy kiến cỏ các ngươi?
Một Phong Ma Yêu Hổ trong đó mạnh mẽ quát:
- Chẳng qua là chơi nửa ngày cùng các ngươi, nhìn các ngươi còn có thể đùa nghịch hoa chiêu gì thôi.
- Bên trên, cùng tiến lên.
Nhìn thấy một Phong Ma Yêu Hổ trong đó mở miệng, Chương Lập gầm thét một tiếng.
Bá bá bá...
Lập tức, Lạc Kiếm Tuyết, Hoán Thanh Sa, Tinh Độc Ngọc, Nguyệt Thăng Thiên bốn người, theo Chương Lập, năm thân ảnh, hợp tác một cỗ, lao thẳng tới con Phong Ma Yêu Hổ kia.
- Vô tri!
Nhìn thấy năm người xông về phía trước, Phong Ma Yêu Hổ lại mỉm cười.
- Đều đi chết đi!
Tiếng gầm gừ vang lên, một con Phong Ma Yêu Hổ cường tráng, lao ra như chớp, móng vuốt sắc bén hóa thành từng đạo cương phong khuếch tán ra.
Vụt vụt vụt...
Từng tiếng xé gió vang lên, năm thân ảnh sử xuất các loại biện pháp, bắt đầu chống cự.
Mà giờ phút này, một bên khác, một Phong Ma Yêu Hổ khác lại một mình đối mặt mười mấy người vây công, lộ ra rất lo lắng bất an.
Rống...
Tiếng gầm gừ vang lên, mười mấy người còn lại căn bản không dám tới gần.
Còn lại mười mấy người, bất quá đều là cảnh giới nhị phẩm, tam phẩm Nhân Tiên thôi.
Động vật cỡ lớn trước mắt có thân cao năm mét, toàn thân trên dưới lông tóc đen nhánh với hoa vang màu tím, thoạt nhìn như là một con mèo màu tím đen phóng đại mấy lần, thế nhưng trên thực tế nó lại là một tiên thú đẳng cấp lục phẩm - Phong Ma Yêu Hổ.
Phong Ma Yêu Hổ mạnh mẽ như thế, tuyệt đối là bọn hắn trêu chọc không nổi.
Chỉ là, dù bọn hắn không trêu chọc Phong Ma Yêu Hổ, Phong Ma Yêu Hổ cũng không bỏ qua cho bọn hắn.
Một Phong Ma Yêu Hổ khác gào thét một tiếng, đánh ra một móng vuốt, giết ra.
Phốc phốc phốc phốc!
Lập tức, một tên đệ tử bởi vì chủ quan, bị xé tan lồng ngực.
Một đôi lợi trảo của Phong Ma Yêu Hổ so với trung phẩm Tiên khí còn muốn sắc bén hơn một ít.
Thấy cảnh này, đệ tử khác vội vã cuống cuồng, liên tục làm ra công kích.
- Cơ hội tốt!
Trên cành cây, Mục Vân nhìn thấy đến đây, nắm lấy thời cơ, thân ảnh lóe lên, Hắc Dận Kiếm trong tay, vô thanh vô tức, nháy mắt đáp xuống.
Mà cùng lúc đó, Phong Ma Yêu Hổ vung đi một đấm, phanh một tiếng bạo liệt vang lên, một tên đệ tử bị đập nát đầu.
Nhưng ngay lúc này, một thanh hắc mang xuất hiện, phù một tiếng, cùng nhau chặt xuống một cặp móng vuốt của nó.
Phốc phốc...
Tiếng phốc phốc vang lên, Phong Ma Yêu Hổ gầm thét, gào rít giận dữ, toàn bộ thân thể lại không cách nào bảo trì cân bằng.
Mục Vân không chút khách khí, lại lần nữa tiến lên một bước, chém ra một kiếm.
Thổi phù một tiếng, trong cổ Phong Ma Yêu Hổ chảy ra máu tươi, triệt để không một tiếng động.
Vừa ra hai kiếm, Mục Vân xuất thủ cấp tốc, căn bản không cho Phong Ma Yêu Hổ bất cứ cơ hội nào.
Nhưng một bên khác, con Phong Ma Yêu Hổ hùng tráng còn lại giờ phút này triệt để điên cuồng.
- Nhân loại ti tiện, xuất thủ đánh lén, đáng chết.
Thay đổi phương hướng, Phong Ma Yêu Hổ còn lại sải bước ra, cắn xé phóng tới Mục Vân.
Tình huống trái ngược để những đệ tử khác chưa kịp phản ứng, từng người đứng sững sờ tại chỗ.
Chỉ là thân ảnh đột nhiên xuất hiện kia lại là tốc độ cực nhanh, xoay người một cái, kiếm mang màu đen mở rộng trăm mét, cắt ra mặt đất xung quanh.
Tiếng phốc phốc phốc phốc vang lên, kiếm khí kia lại phân chia thành từng cỗ, từng đạo, tràn ngập ra.
Tiếng đông đông đông vang trầm trầm, thân ảnh Phong Ma Yêu Hổ xông ra đột nhiên chậm lại.
Sau đó, gắt gao nhìn chằm chằm một thân ảnh trước mắt, kêu rên một tiếng, quay đầu.
Chạy!
Thấy cảnh này, mấy người còn thừa trợn tròn mắt.
Gia hỏa này... Chạy!
Mấy người xoay người lại, nhìn thấy một thân ảnh phía trước, càng triệt để sửng sốt.
- Mục Vân!
- Ngươi là Mục Vân!
- Thế mà là ngươi.
Nhìn thấy Mục Vân hiện nay, mấy người sửng sốt.
Lúc này mới hơn một năm thời gian, Mục Vân đề thăng cũng thực sự quá mức cường hoành một chút đi.
- Là ta!
Nhìn thấy dáng vẻ mấy người nghẹn họng nhìn trân trối, Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Phong Ma Yêu Hổ, bản thân chính là thực lực cảnh giới lục phẩm Nhân Tiên, các ngươi mấy người liên hợp lại, không thể nào là đối thủ của hắn.
Nghe đến lời này, mấy người đều biết, Mục Vân không nói chơi.
Vừa rồi nếu không phải Mục Vân, chỉ sợ bọn hắn ít nhất phải cắm một nửa người tại nơi này.
- Đa tạ.
Lạc Kiếm Tuyết dẫn đầu kịp phản ứng, chắp tay đáp tạ.
Hoán Thanh Sa cũng thở dài cảm tạ.
Mà đổi thành một bên, Chương Lập, Tinh Độc Ngọc lại là biểu lộ quái dị.
Giờ phút này gặp Mục Vân, bọn hắn đương nhiên không có khả năng tính toán chuyện hơn một năm trước.
Nhắc lại, chỉ sợ không phải bọn hắn truy kích Mục Vân, mà là Mục Vân rút kiếm giết bọn hắn.
Nhìn thấy mấy người trầm mặc, Mục Vân cũng không nhiều lời, đi đến bên cạnh một con Phong Ma Yêu Hổ, tách thú hạch ra ngoài.
Thi thể thì hắn không động, nhìn mấy người nói:
- Thi thể này liền cho các ngươi, ta chỉ cần thú hạch, coi như thù lao ta chém giết Phong Ma Yêu Hổ, không quá phận chứ?
Mấy người khác đương nhiên không có bất kỳ dị nghị gì.
Giờ phút này, bọn hắn căn bản cũng không dám có dị nghị.
Thấy cảnh này, Mục Vân quay người, muốn rời đi.
- Xin dừng bước!
Nhưng ngay lúc này, phía sau lại đột nhiên vang lên một tiếng gọi thanh lãnh.
- Ừm?
Xoay người, nhìn Hoán Thanh Sa, Mục Vân nhăn đầu lông mày.
- Xin ngươi đừng hiểu lầm, ta gọi ngươi lại là muốn cùng hợp tác với ngươi.
- Cùng ta hợp tác?
Mục Vân nhìn mấy người khác, dừng chân, hỏi:
- Hợp tác thế nào?
Nhìn thấy Mục Vân có ý hợp tác, Hoán Thanh Sa cũng thở dài một hơi, nói:
- Chúng ta phát hiện một chỗ bí tàng ở bên trong một sơn cốc phía trước, À... Đến cùng phải bí tàng hay không, chúng ta không thể xác định, nhưng bên trong rất kỳ quái.
- Ngươi cũng biết, nơi đây là Bích Lạc tiên sơn, tông môn của Bích Lạc Hoàng Tuyền tông trước kia chính là ở nơi này, không chỉ có Bích Lạc Hoàng Tuyền tông, bên trong thời gian vạn năm, nơi này cũng có rất nhiều môn phái tọa hạ, chỉ bất quá về sau đều biến mất không thấy gì nữa, cho nên mới không người thiết trí môn phái ở chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận