Vô Thượng Thần Đế

Chương 878: Kể Địch Thần Bí

Thí dụ như Tần Mộng Dao cùng Phong Ngọc Nhi võ giả dạng này, có thể nói là sủng nhi của vận mệnh, bên trong cơ thể ẩn chứa lực lượng cường đại, chỉ cần chưởng khống thoả đáng, tiến cảnh quả thực có thể nói là một bước lên trời.
Mà hắn, mặc dù kiếp trước là Tiên Vương, thế nhưng bản chủ kiếp này, thân thể xác thực không ra thế nào, ngược lại dựa vào tự mình, một bước luyện đan, luyện tập võ kỹ để không ngừng tăng lên.
Thế nhưng mặc dù như thế, mình cực khổ mười mấy năm, còn không bằng nhân gia năm năm đề thăng.
- Đáng chết!
Một chưởng đánh lui Phong Ngọc Nhi, trên mặt Cực Vũ Thắng lộ ra biểu lộ khó chịu.
Lúc đầu Mục Vân có thể tiến hành long hóa, mang về đến Huyền Không sơn, tuyệt đối là chỗ lợi nhiều nhất, đối với kế hoạch Huyết thi của Huyền Không sơn, nhất định cực kỳ quan trọng.
Nhưng bây giờ lại không biết từ nơi nào xuất hiện một Phong Ngọc Nhi.
Nha đầu này, thực lực quả thực khủng bố.
Cực Vũ Thắng rất khó tưởng tượng, một thiếu nữ xinh đẹp yêu kiều, bên trong thân thể làm sao có thể tụ tập lực lượng mênh mông như vậy.
- Mục Vân, hôm nay tính ngươi vận khí tốt, chỉ là chuyện long hóa, Huyền Không sơn ta tuyệt đối không buông tha.
Cực Vũ Thắng gầm thét một tiếng, nhìn người Huyền Không sơn quát:
- Rút!
Nghe đến lời này, Huyền Ngọc Đức cùng Bạch Tình Thiên hai người nào còn dám tiếp tục dừng lại, vội vàng đuổi theo Cực Vũ Thắng.
- Muốn đi?
Phong Ngọc Nhi nhìn thấy Cực Vũ Thắng muốn rời khỏi, quát.
- Ngọc Nhi!
Mục Vân lắc đầu, nói:
- Không cần ngăn cản, tốt xấu gì cũng là một trong tứ đại hộ pháp Huyền Không sơn, giết lại giết không xong, vô duyên vô cớ lãng phí thời gian thôi.
Nghe đến lời này, sắc mặt Cực Vũ Thắng càng trắng nhợt.
Mục Vân nói câu này, quả thực là vũ nhục trần trụi.
Thế nhưng sự thật đúng như thế, hắn xác thực không cách nào chế phục Phong Ngọc Nhi, căn bản không có cách mang đi Mục Vân.
Nhìn thấy người Huyền Không sơn muốn đi, người Cửu Hàn thiên cung cùng với Chu gia cũng đuổi theo.
Thế nhưng thời khắc đám người Chu gia rời đi lại phát hiện, Chu tam gia lần này dẫn đội thế mà chẳng biết lúc nào đã chết.
Vừa rồi ánh mắt mọi người đều tụ tập phía trên giao chiến giữa Phong Ngọc Nhi cùng Cực Vũ Thắng hai người, chỗ nào chú ý tới điểm này.
Thế nhưng đợi đến đám người tìm kiếm Chu Thiên Sinh lại phát hiện, Chu Thiên Sinh đã biến thành một cỗ thi thể.
Mà Chu Á Huy thì khuôn mặt lạnh lùng đứng bên cạnh thi thể.
- Trở về nói cho Chu Thiên Chinh, Chu của Chu Á Huy ta và Chu của Chu Thiên Chinh hắn, ngày sau lại không còn cùng một Chu, nếu hắn lại muốn lấy tính mạng của ta, vậy suy nghĩ nên phái ai tới, Chu Thiên Dưỡng? Chu Vô Năng? Chu Trí Viễn? Cho dù tứ đại trưởng lão đều đến, Chu Á Huy ta đều đón lấy.
Vừa nghe lời này, toàn trường xôn xao.
Chu Á Huy, có thể nói là thiên tài đứng đầu tiếng tăm lừng lẫy bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới mấy chục năm trước.
Mà bây giờ, phản bội Chu gia, đối với Chu gia mà nói, quả thực là một tổn thất rất lớn.
Lần này Chu Thiên Sinh bỏ mình, chỉ sợ Chu Thiên Chinh biết được sẽ tức giận đến nổ tung.
Bất quá Chu Á Huy này, chỉ sợ bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, lại là nổi danh nhất thời.
Tự tay chém giết Tam thúc của mình, nhận tính và can đảm phần này, không phải người thường có thể chịu đựng được.
Được Cực Vũ Thắng dẫn đầu, bọn người Huyền Không sơn, Cửu Hàn thiên cung Chu gia dần dần rời đi.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Mục Vân thở phào nhẹ nhõm, lần này thu hoạch tương đối khá, thiên tài địa bảo tạm thời không nói, vẻn vẹn một mai trứng rồng cũng đủ để cho Mục Vân cảm thấy hưng phấn.
Mà làm cho Mục Vân mừng rỡ nhất là Phong Ngọc Nhi đề thăng, nhanh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
Kể từ đó, bên trong Huyết Minh, có Hắc Lân gia nhập, lại thêm Phong Ngọc Nhi cùng Diệp Thu, có thể so với tam đại hộ pháp Huyền Không sơn.
Mục Vân cũng biết, những điều này đối với Huyền Không sơn mà nói, vẫn không tính là cái gì.
Thiên Chủ Huyền Không sơn - Huyền Thiên, người này là đệ nhất cường giả được công nhận bên trong ba ngàn tiểu thế giới, tứ đại hộ pháp Huyền Không sơn liên thủ, đều không phải đối thủ của hắn.
Người dạng này mới làm cho Mục Vân cảm thấy kiêng kị cùng tai họa ngầm nhất.
Thiên Chủ Huyền Không sơn, bản danh Huyền Thiên, chính là đệ tử Huyền gia một trong tứ đại gia tộc bên trong Huyền Không sơn.
Nghe nói người này lúc mới sinh ra, trời sinh tàn phế, hai chân hai tay mềm yếu bất lực, vốn nên là một phế nhân.
Thế nhưng người này lại nghịch thiên cải mệnh, sáng tạo kỳ tích cái này đến cái khác.
Mà càng trở thành người hết sức quan trọng bên trong Huyền gia.
Trong lúc tranh đoạt chức vị Thiên Chủ Huyền Không sơn, càng lực áp quần hùng, không ai có thể sánh kịp.
Người này bí ẩn, càng làm cho đám người toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới cảm thấy đáng sợ.
Cơ hồ chín mươi chín phần trăm người Huyền Không sơn cho tới bây giờ chưa thấy qua Thiên Chủ bọn hắn đến cùng là người phương nào, thật ra cho dù tứ đại hộ pháp cũng rất ít ra mặt.
Một cường địch như thế này tồn tại khiến cho Mục Vân không thể không lo lắng.
Rời đi long động, Mục Vân đi thẳng tới tổng đàn Vu tộc, mà đám người Huyết Minh thì trước một bước trở lại Lạc Hồn đảo.
- Tiểu tử, lần này thu hoạch rất tốt.
- Tiền bối làm thế nào biết?
Nhìn thấy Vu Tổ tựa hồ đã sớm biết tin tức, Mục Vân kinh ngạc hỏi.
- Còn phải hỏi sao? Nhìn sắc mặt ngươi đều biết, Cực Vũ Thắng lão già kia đều bị ngươi bức đi, Huyền Không sơn Bạch Tuyệt bỏ mình, chỉ là điểm này, cũng đủ để cho ngươi hưng phấn!
Vu Tổ ha ha cười nói:
- Lại thêm trứng rồng kia...
Trứng rồng!
Mục Vân khá có thâm ý nhìn Vu Tổ một ánh mắt.
Hắn cầm trứng rồng, chỉ có Tiêu Doãn Nhi một người biết.
Vu Tổ như thế nào biết được?
- Tiểu tử ngươi, ngược lại ẩn tàng rất sâu, bất quá cũng không tệ, dù sao cũng là trứng rồng, lão phu nếu ở vài ngàn năm trước, tuyệt đối sẽ rút gân lột da tiểu tử ngươi, sau đó chiếm trứng rồng làm của riêng.
Vu Tổ ha ha cười nói:
- Bất quá bây giờ... Đã già!
- Tiền bối cứ đùa, ta lại luyện chế mấy Hư Tiên đan cho tiền bối, chân chính ẩn tật bên trong thân thể tiền bối, tuyệt đối có thể khỏi hẳn, mà lại cách kỳ hạn đại nạn tiền bối, còn rất dài một khoảng thời gian!
- Hư Tiên đan!
Nghe đến lời này, Vu Tổ ngẩn người.
Qua hơn nửa ngày, mới dịu bớt, cười khổ nói:
- Xem ra ta vẫn là già, Hư Tiên đan, tiểu tử ngươi, ỏ bên trong long động, thật đúng là thu hoạch to lớn.
- Như thế cũng tốt, vậy ngươi cần dược liệu gì, toàn quyền giao cho Vu Vũ dẫn ngươi đi chọn lựa, bên trong Vu Tộc ta, dược liệu luyện đan, vẫn có một chút.
- Ừm!
- Bất quá, ta hi vọng ngươi có thể lưu tại Vu tộc một đoạn thời gian, người đã già, tổng sẽ hồi ức một ít chuyện, cho nên, muốn tìm cá nhân nào đó hảo hảo lảm nhảm tán gẫu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận