Vô Thượng Thần Đế

Chương 938: Làm sao bây giờ?

Những đệ tử mới này cũng mới vừa tiến vào đến trong tông môn, có cảm giác hưng phấn, tôi luyện ba năm năm, thấy rõ thực tế liền biết hiện thực tàn khốc cỡ nào.
Bất quá bọn hắn cũng biết, hiện tại nói cho những đệ tử này những chuyện này, căn bản không có tác dụng gì.
- Ha ha, vị này chính là Hỏa Thánh Tử Hỏa Hành sơn lần này tuyển nhận sao?
Ngay trong lúc đám người mang theo tâm tình ngưỡng mộ nhìn Mục Vân, một tiếng cười vang lên giữa không trung.
Tiếng bá bá bá xé gió rơi xuống, giữa sân, xuất hiện hơn mười thân ảnh.
- Ừm? Là người Thiên Thủy phái!
- Bọn hắn tới làm gì?
- Ai biết, dù sao Hỏa Hành sơn chúng ta và Thiên Thủy phái từ trước đến nay bất hòa, thủy hỏa bất dung, thiên địa chí lý, bọn hắn đến, đúng không có chuyện tốt.
Trong lúc nhất thời, đám người nghị luận ầm ĩ.
Một thanh niên nam tử cầm đầu lại đi lên phía trước, quan sát tỉ mỉ Mục Vân, trong mắt mang theo một tia trêu tức.
Thông Thần thập trọng!
Khóe miệng Thanh niên hiện ra một vòng ý cười.
- Thủy Vân Yên, đây là chuyện bên trong Hỏa Hành sơn ta, không quan hệ gì với Thiên Thủy phái các ngươi, ta nghĩ các ngươi vẫn nên né tránh thì hơn.
- Hỏa sơn chủ nói lời này sai rồi!
Thanh niên kia chắp tay, lại cười nói:
- Ai cũng biết, Thiên Thủy phái cùng Hỏa Hành sơn từ trước đến nay bất hòa, thế nhưng loại bất hòa này, nếu như chúng ta buông xuôi bỏ mặc, mâu thuẫn liền sẽ càng lúc càng lớn, cho nên Thiên Thủy phái chúng ta chủ động lấy lòng, còn hi vọng Hỏa sơn chủ có thể cho chút thể diện.
- Hừ, ngươi thì tính là cái gì, ta nể mặt ngươi?
Nhìn Thủy Thiên Hành, Hỏa Lân quát:
- Thủy Thiên Hành, ngươi bất quá là một tiểu bối của Thiên Thủy phái, còn không có tư cách cười đùa tí tửng với ta.
- Ngươi...
- Thiên Hành!
Ngay tại giờ phút này, Thủy Vân Yên lên tiếng cắt ngang.
- Hỏa sơn chủ, Thiên Hành không có tư cách, ta dù sao cũng nên có tư cách chứ.
Tiếng nói Thủy Vân Yên mang theo vũ mị, để rất nhiều nam đệ tử tại chỗ cảm giác cầm giữ không được.
Đều nói nữ nhân là nước, nữ nhân Thiên Thủy phái, cả ngày tu luyện đều là công pháp thủy hệ, quả thực như nước ngọt thanh mát để người ta mê muội.
- Hỏa sơn chủ, Thiên Thủy phái cùng Hỏa Hành sơn thông gia, thực sự rất thích hợp, chuyện này, còn hi vọng Hỏa sơn chủ suy nghĩ tỉ mỉ.
Thủy Vân Yên chậm rãi nói:
- Mà thực lực hay thiên phú của Thiên Hành đều nhất đẳng, xứng với nha đầu Hỏa Vũ Phượng kia, tuyệt đối dư xài, Hỏa sơn chủ nếu không tin, có thể để tân tấn Hỏa Thánh Tử của ngươi tỷ thí một trận với Thủy Thiên Hành, à, nói một chút, Thiên Hành là tân tiến hạch tâm đệ tử của Thiên Thủy phái chúng ta lần này tuyển chọn.
- Hạch tâm đệ tử Thiên Thủy phái không khác gì Hỏa Thánh Tử chúng ta.
- Thủy Thiên Hành thật lợi hại.
- Mục Vân, ngươi dám đánh với ta một trận không?
Thủy Thiên Hành nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo trêu tức.
- Thủy Thiên Hành ta, cốt linh năm mươi hai, thời điểm bốn mươi tuổi đã đến Thông Thần cửu trọng, sau đó trong vòng mười hai năm, đột phá đến Vũ Tiên cảnh nhất trọng.
Thủy Thiên Hành nhìn Mục Vân, cười hắc hắc nói:
- Ngươi, dám cùng ta so không?
Cắt...
Thủy Thiên Hành vừa mới dứt lời, xung quanh lại truyền tới từng tiếng cắt khinh thường, thậm chí có ít người bắt đầu giơ ngón tay giữa lên cho hắn.
- Cốt linh bốn mươi đến Thông Thần cửu trọng thật sao? Vân ca thế nhưng là cốt linh không đến ba mươi, hiện tại chính là cảnh giới Thông Thần thập trọng, qua hai mươi năm nữa, đột phá Tam Chuyển chi cảnh, đến Vũ Tiên cảnh, đây không phải bình thường, ngươi còn ở nơi này khoe khoang, mất mặt hay không?
Ngưu Oa giờ phút này lại đột nhiên đứng ra, khẽ nói:
- Còn có, cốt linh hơn năm mươi, khiêu chiến với người ta mới cốt linh không đến ba mươi, ngươi có ngại không? Nếu như Vân ca ta ra đời sớm hơn ngươi mấy năm, hiện tại, ngươi ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có.
Cái gì!
Nghe đến lời này, Thủy Thiên Hành trợn mắt hốc mồm, khó tin nhìn Mục Vân trước người.
Cốt linh không đến ba mươi?
Làm sao có thể? Thế nào cũng không thể.
Cho dù là tư chất ngút trời, cũng căn bản không có khả năng vào giờ phút này liền đạt tới Thông Thần cảnh thập trọng.
- Ta không tin!
- Ngươi không tin thì có cái trứng để dùng?
Ngưu Oa bẹp bẹp miệng, nói:
- Sơn chủ chúng ta chính miệng nói, còn có thể là giả? Cốt linh loại chuyện này, tạo không được giả đâu.
Mục Vân nhìn Ngưu Oa, mỉm cười, hắn ngược lại không nghĩ tới, miệng lưỡi Ngưu Oa thế mà trơn tru xảo diệu như thế.
Ngưu Oa đột nhiên cảm giác, ánh mắt mọi người tụ tập đến trên người mình, trên mặt lộ ra xấu hổ.
- Vân ca, ta...
- Nói rất đúng!
Mục Vân giơ ngón tay cái lên.
- Tiểu tử này, thực sự vừa nhìn đã để người ta tức giận, ta nhịn không được!
Ngưu Oa cười hắc hắc, chất phác nói.
Cũng không phải hắn giỏi ngôn từ, chỉ là liên lụy đến Mục Vân, hắn chỉ cảm thấy máu dồn lên não, lời gì liền đều sẽ nói.
- Hừ, võ giả mạnh yếu, xưa nay không theo tuổi tác mà tính!
Thủy Thiên Hành cắn răng, khẽ nói.
- Vậy ngươi mới vừa rồi còn tự bộc lộ ra cốt linh làm gì?
Ngưu Oa cười lạnh.
- Ta...
Sắc mặt Thủy Thiên Hành phát lạnh, nói:
- Mục Vân, ngươi chỉ cần nói xen ngươi có dám so tài với ta hay không, nếu ngươi thua, ta nguyện ý lấy một khối Thủy Lam Đông Ngọc cho ngươi, nếu ngươi thua, Hỏa sơn chủ sẽ đáp ứng hôn sự giữa ta và Hỏa Vũ Phượng, như thế nào? Có dám hay không?
Mục Vân nghe, im lặng trợn trắng mắt.
Tên này oa oa gọi bậy gì thế?
Đi lên khiêu chiến hắn có quan hệ đến hôn ước của người khác, tên ngốc này nghĩ kiểu gì mà có thể thốt ra được khỏi miệng?
Mục Vân còn chưa mở miệng, một tiếng quát lạnh lại đột nhiên vang lên.
- Thủy Thiên Hành, hôn ước của Hỏa Vũ Phượng ta lúc nào đến phiên ngươi đấu võ cùng người khác quyết định, có bản lĩnh, cùng ta đánh một trận.
Vừa dứt lời, Mục Vân chỉ cảm thấy, tất cả ngoại sơn đệ tử xung quanh nhịn không được đồng thời lui lại một bước.
Nói đúng ra… là mười bước.
Người tới một thân váy ngắn màu hỏa hồng, cặp đùi đẹp thon dài bại lộ trong không khí, thân thể mềm mại thẳng tắp, thể hiện ra đường cong hoàn mỹ.
Nhìn người này, dáng vẻ bất quá chừng hai mươi tuổi, chỉ là rơi xuống từ trên cao lại cho người ta một loại cảm giác cực kì bá đạo.
Thân ảnh rơi xuống, Mục Vân lúc này mới thấy rõ.
Miệng anh đào, mặt trái xoan, bộ dáng mỹ nữ tiêu chuẩn, một đôi mắt mang theo một tia xích hồng, bờ môi hiện ra màu đỏ như hỏa diễm cực nóng, tóc dài gợn sóng, cũng là một màu đỏ bừng.
Đây hoàn toàn chính là một vị nữ tử từ mỹ lệ màu hồng từ đầu đến toàn thân.
Chỉ là nhìn bộ dáng cảm thấy khủng bố của các ngoại sơn đệ tử xung quanh, Mục Vân biết, người này, tuyệt đối là quả ớt nhỏ, không thể gây.
Nhìn thấy đám người kinh khủng, Mục Vân càng hiểu rõ điểm này.
Dứt khoát ngậm miệng không nói.
- Vũ Phượng, không được càn rỡ!
Nghe được tiếng nữ tử, Hỏa Lân nhịn không được quát.
- Cha, ta không có làm càn!
Hỏa Vũ Phượng đứng bên cạnh Hỏa Lân, hừ hừ nói:
- Thủy Thiên Hành này, ta nhìn hắn không thuận mắt, mỗi ngày chỉ biết dùng miệng lưỡi, không có chút vị nam nhân, gả cho dạng người này, hạnh phúc trên giường từ nay về sau của ta làm sao bây giờ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận