Vô Thượng Thần Đế

Chương 1555: Thiết luật (2)

- Ta có thể cam đoan, các ngươi ở nơi này, hạ phẩm phàm giai tiên đan, trung phẩm phàm giai tiên đan, muốn, chỉ cần làm ra đầy đủ trả giá, ta sẽ thưởng cho các ngươi.
Nghe đến lời này, mọi người nhất thời nghị luận ầm ĩ.
Mục Vân ra chiêu này có thể nói quá phóng khoáng.
- Đảng tụ, ngươi nơi nào có nhiều tiên đan như vậy?
Một tên đệ tử nhịn không được hỏi.
- Không nên hỏi không nên hỏi.
Lâm Chi Tu giờ phút này lại quát:
- Đảng tụ tiến vào tông môn bất quá một năm, chính là ngũ phẩm Nhân Tiên, bây giờ được Phái chủ thu làm tọa hạ đệ tử, các ngươi cứ nghĩ rằng vẻn vẹn bởi vì thiên hỏa sao? Đảng tụ là một phàm giai trung phẩm tiên đan sư, mà lại... Còn là một vị tiên trận sư.
Nghe đến lời này, đông đảo đệ tử sôi trào.
Tiên đan sư, tiên trận sư, thân phận này có thể nói là để cho người ta cực kỳ tôn sùng.
- Không sai.
Phàm Vô Ngôn cũng mở lời:
- Các ngươi chỉ cần ở nơi này an tâm tu luyện, không nên trêu chọc thị phi, nếu người khác khi nhục các ngươi, đảng tụ đương nhiên sẽ không mặc kệ.
- Bốn người chúng ta vốn là đệ tử hạng chót trong Nhất Diệp kiếm phái, nhưng bây giờ đến cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên, các ngươi tưởng rằng bằng vào cái gì? Thiên phú sao? Cũng không phải, mà là đảng tụ một tay đề bạt.
La Thành cười ha ha nói:
- Nếu không phải đảng tụ, hai người huynh đệ chúng ta bây giờ còn đang ở bên trong Ám Huyền thạch tràng khai thác khoáng thạch đây.
Nghe đến lời này, đông đảo đệ tử càng là cảm xúc bành trướng.
Gia nhập đảng phái, một nguyên nhân là vì không nhận khi dễ, một nguyên nhân khác chính là muốn thu hoạch được cơ hội tăng thực lực lên.
bên trong Nhất Diệp kiếm phái, dựa vào người khác vĩnh viễn không bằng dựa vào chính mình.
Thực lực đề thăng, mới có thể nắm giữ đãi ngộ cùng địa vị tương ứng.
Nhìn thấy Lâm Chi Tu, Phàm Vô Ngôn bốn người hiện thân thuyết pháp, nội tâm đệ tử khác xem như được an ủi, buông xuống một nỗi lòng lo lắng tới.
- Mọi người yên tâm, ngày sau bên trong Luân Hồi đảng, ở bên trong ngọn núi này của Mục Vân ta, ta bảo đảm các ngươi không bị ức hiếp, chỉ là, chuyện hứa hẹn cho các ngươi, Mục Vân ta cam đoan có thể làm được, thế nhưng đối với các ngươi, ta lại có một đầu thiết luật.
Thiết luật?
Cái gì thiết luật?
Nhìn thấy vẻ mặt Mục Vân nghiêm túc, đông đảo đệ tử khẩn trương lên.
- Tham gia vào Luân Hồi đảng của ta, chính là đệ tử Luân Hồi đảng, ngày sau, các ngươi làm việc vì Luân Hồi đảng, nếu cảm giác ta đối đãi các ngươi không tốt, có thể nói với ta, rời khỏi Luân Hồi đảng, thế nhưng, nếu làm chuyện ăn cây táo rào cây sung, bị ta biết... Giết không tha.
Giết không tha!
Một câu này vừa ra, mấy người tại chỗ cảm giác trái tim đều muốn nhảy ra ngoài.
- Lập trường của ta rất rõ ràng, ta đối với người khác như thế nào, người đối với ta cũng như thế ấy, có qua có lại mới toại lòng nhau, nếu làm ra chuyện gì mờ ám, cấu kết có hại đến đảng phái, cho dù là tông môn có quy củ, ta cũng có thể... Để người đó biến mất vô tung vô ảnh...
Nghe đến lời này, mọi người nhất thời câm như hến.
- Được rồi, tiếp theo, các ngươi nghe theo bốn người Lâm Chi Tu an bài, phân phối xong nhiệm vụ đi.
Mục Vân giao phó xong, quay người rời đi.
Thân là đảng tụ, cương nhu đều có mới là biện pháp quản lý, mới là chính xác nhất.
Bất quá Mục Vân cũng không quá quen thuộc phương pháp quản lý cương nhu đều có này, mà hắn cũng lười nhác quản lý những chuyện này.
Huống hồ, muốn quản lý tốt một đảng phái, cần không chỉ là thủ đoạn cứng rắn, càng là cần thực lực cường đại.
Bọn gia hỏa này, nếu hắn cao cao tại thượng như là Thái Tử, Chiến Thiên Linh, bọn hắn cũng không dám ngỗ nghịch.
Trở lại bên trong đại điện, Mục Vân ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.
Dị Nguyên Hàn Hỏa và Thiên Đế Phần Tiên Thủy gia nhập vào bên trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình của mình, khiến cho Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình đề thăng, trở nên cường đại dị thường.
Ngưng tụ ra nguyên lực, càng tăng lên điên cuồng.
Lần này, Mục Vân không chỉ có cảm giác, uy lực Cửu U Toái Thương Khung một thức này đề thăng, liên đới lấy uy lực một chưởng Cửu U Phần Thể Quyết cũng đạt được đề thăng, có thể lại lần nữa sử dụng.
Hai chiêu này có thể nói là Mục Vân dựa vào nguyên lực bộc phát ra uy năng cường đại nhất.
Thậm chí còn kinh khủng hơn một ít so với tinh huyết huyết châu.
Mục Vân chưa hề từ bỏ tu luyện hai chiêu này.
- Cha, cha, ta đói...
Nhưng ngay khi Mục Vân vừa mới khoanh chân ngồi xuống, bên trong não hải, tiếng nói của Tiểu Thất lại lại lần nữa vang lên.
- Đói... Đói...
Nghe được tiếng goi của Tiểu Thất, Mục Vân chỉ cảm thấy đầu đều muốn nổ tung.
Gia hỏa này, chỗ nào là Thất Thải Thiên Long, quả thực là Thôn Thiên Long...
Mỗi ngày đói, mỗi ngày ăn, nếu như tùy tiện ăn cũng thôi, thế nhưng gia hỏa này chuyên chọn ăn ngon, ăn một bữa xuống, Mục Vân đều đau lòng đến cực hạn.
- Khụ khụ, Tiểu Thất, trên người cha không có đồ ăn ngon, ngươi trước nhịn một chút được không?
- Ô ô... Cha gạt người, trên người cha có rất nhiều bảo bối, Cửu Linh Tiên Dương Hoa, vạn niên hàn băng thiết, Tiểu Thất đều có thể ăn nè.
Con mẹ nó.
Nghe đến lời này, nội tâm Mục Vân lại phun máu.
Cửu Linh Tiên Dương Hoa, hắn chuẩn bị dùng để luyện chế Cửu Linh Tiên Thể Đan, thu phục nhân tâm, vạn niên hàn băng thiết các loại tài liệu cũng là hạ lễ mà Phái chủ, Chiến Thiên Linh, Triêu Thiên Ca mấy người đưa tới, đều là bảo bối tốt nhất đẳng.
Đều cho tên tiểu hỗn đản này ăn, hắn còn dựa vào cái gì phát triển.
- Ô ô... Cha không nỡ cho Tiểu Thất ăn, cha muốn vứt bỏ Tiểu Thất.
- Hảo hảo, đừng khóc, cho ngươi ăn, đều cho ngươi ăn.
Mục Vân cuối cùng tan tác, nhưng trong lòng thì đang rỉ máu...
Xuất ra từng kiện bảo bối tốt, nhìn vỏ trứng Tiểu Thất lóe lên ánh sáng, từng ngụm nuốt vào, Mục Vân cảm giác ăn đều là thịt của mình...
Hắn đã hỏi qua Tiểu Thất, muốn ấp nàng, phá xác mà ra, vậy thì nhất định phải không ngừng cho nàng nuốt thiên tài địa bảo.
Còn về nuốt luôn bao lâu, chính Tiểu Thất cũng không biết.
Mà lại muốn mạng là, cho dù phá xác ra, Tiểu Thất cũng muốn không ngừng nuốt luôn thiên tài địa bảo, củng cố bản thân sinh trưởng.
Đến mức ăn cái gì, Tiểu Thất cho tới bây giờ đều không kén ăn.
À, không kén ăn điểm này, Mục Vân thừa nhận, chỉ cần là thiên tài địa bảo có linh tính, nàng đều ăn, thậm chí Tiên khí, nàng cũng có thể ăn.
Tiểu gia hỏa này, quả thực chính là một tên ăn hàng.
Điểm này, Mục Vân chịu phục.
- Tiểu Thất, ngươi nói ngươi cái gì đều ăn, tiên thú thú hạch, ngươi cũng ăn không?
- Đúng thế đúng thế .
Tiểu Thất hưng phấn nói:
- Thú hạch tiên thú, ẩn chứa hết thảy sinh mệnh bản nguyên của một tiên thú, đối với ta mà nói là đồ đại bổ đây, Long tộc chúng ta thích ăn thú hạch của những chủng loại thần thú khác nhất, còn về thú hạch tiên thú, đối với ta cũng hẳn là có chỗ dùng.
- A, ngươi làm sao biết?
- Ách... Ký ức trong đầu của ta nói cho ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận