Vô Thượng Thần Đế

Chương 3947: Tiêu Dao Sơn

Một thân khải giáp màu bạc, tay cầm trường thương, tư thế đứng nho nhã lễ độ, nụ cười ôn hòa, đây là một nam tử làm cho người ta không nổi chút sát khí nào.
- La Đức Cáp Đặc!
Nhìn thấy người này, ánh mắt Mục Vân lại căng thẳng.
Hắn từng gặp được La Đức Cáp Đặc trong Tam Nguyên giới, người này không thể nói là có thù với hắn, bất quá quan hệ cũng không tốt lắm mà thôi.
- Mục minh chủ.
La Đức Cáp Đặc khom người, cung kính nói:
- Chúc mừng Mục minh chủ thành lập Ngọc Đỉnh Minh, trở thành minh chủ, đồng thời cũng chúc mừng Mục công tử trở thành đệ tử Tiêu Dao sơn.
Mục Vân hiện tại lại cười nhạt nói:
- La Đức Cáp Đặc, ngươi nói chuyện có thể trực tiếp một chút hay không?
Đối với La Đức Cáp Đặc, Mục Vân ngược lại cũng không nói đến oán hận bao nhiêu, nhưng người này một vẻ nho nhã lễ độ, thật sự làm người ta ghê tởm.
- Mục công tử, ta tới đại biểu Quang Minh giáo đình chúc mừng ngươi, ngươi sao có thể nói năng như vậy?
- Ngươi chúc mừng, ta không chịu nổi.
Mục Vân cười ha hả, lười nói nhiều.
Đối mặt với La Đức Cáp Đặc này, Mục Vân thủy chung vẫn duy trì thái độ cảnh giác nhất.
Có bất kỳ liên quan nào đến người này, ngươi cũng không biết, có thể khi nào, tên này sẽ đột nhiên xuất hiện, đâm ngươi một đao.
Gã này, là một gã nguy hiểm.
- Mục công tử nói như vậy sai rồi.
La Đức Cáp Đặc cười tủm tỉm nói:
- Ngài bây giờ là đệ tử Tiêu Dao Sơn, ta thân là Quang Minh kỵ sĩ của Quang Minh giáo đình, tự nhiên sẽ không ra tay với ngươi.
- Lần này đến, cũng là vì cải biến quan hệ với ngươi.
- Phải không?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Đã như vậy, quan hệ này đã được trùng tu rồi, ngươi có phải có thể rời đi hay không?
- Nếu Mục công tử không muốn nhìn thấy tại hạ, tại hạ liền cáo từ.
La Đức Cáp Đặc vẫn tươi cười tràn đầy nói:
- Tại hạ chúc Mục công tử tương lai tu vi tinh tiến, một ngày ngàn dặm.
La Đức Cáp Đặc dứt lời, quả nhiên xoay người rời đi, không chút dừng lại.
Nhìn thấy một màn này, Mục Vân vẫn không có gì thay đổi.
Loại người như La Đức Cáp Đặc, nhất định phải cẩn thận.
Ánh mắt Mục Vân liếc mắt một cái, nhìn thấy Linh Vân Thiên.
- Chẳng lẽ ngươi còn muốn ở lại chỗ này sao?
- Mục Vân, ngươi không cần đắc ý, Tiêu Dao Sơn có thể che chở ngươi nhất thời, lại không có khả năng che chở ngươi cả đời, ta chờ, chờ xem ngươi tan xương nát thịt.
Linh Vân Thiên hừ một tiếng, nhìn hai người Cổ Vân Phi cùng Y Duyệt ở một bên, sắc mặt lạnh lùng rời đi.
Lần này, Quang Minh giáo đình cùng Tử Linh tộc, chỉ sợ đều người tới không tốt.
Tử Linh tộc hắn có thể hiểu được, dù sao, Tử Linh tộc kia không có khả năng buông tha Diệu Tiên Ngữ, nhưng Quang Minh giáo đình, vì sao tựa hồ đối với mình cũng rất có hứng thú?
Chẳng qua, nếu không phải cổ Vân Phi cùng Y Duyệt hai người đến, hôm nay chỉ sợ khai minh đại điển này, sẽ bị quấy rối.
- Ngươi chính là tiểu sư đệ đúng không?
Hiện tại, thân ảnh Y Duyệt hạ xuống, nhìn Mục Vân, đánh giá nói:
- Thánh Hoàng trung vị cảnh, hắc hắc, nhị sư huynh, cuối cùng cũng có người còn kém hơn ta.
Y Duyệt hiện tại có chút hả hê nhìn Mục Vân.
- Mục sư đệ!
Cổ Vân Phi hiện tại nhìn về phía Mục Vân, chắp tay nói:
- Tại hạ Cổ Vân Phi, đệ tử tông chủ Tiêu Dao sơn, xếp thứ hai.
Y Duyệt cũng nghiêm túc nói:
- Ta là Y Duyệt, sau này ngươi xưng hô ta là tiểu sư tỷ, ta cũng là đệ tử của tông chủ, xếp thứ tư.
- Ta vốn là người thấp nhất trong bốn vị đệ tử, bất quá hiện tại ngươi tới rồi, ta cũng không phải người kém cỏi nhất.
- Cổ sư huynh, Y sư tỷ.
Mục Vân chắp tay, cung kính nói.
- Được rồi, khai minh đại điển của Ngọc Đỉnh Minh ngươi, tiếp tục đi.
Cổ Vân Phi cười nhạt nói:
- Hết thảy hoàn chỉnh, chúng ta mang ngươi đi Tiêu Dao sơn, tông chủ cùng chư vị trưởng lão đều đang chờ.
- Tốt!
Đại điển khai minh mênh mông, tiếp tục tiến hành, mà lần này, trong lòng rất nhiều đệ tử đều rất kinh hãi.
Mục Vân thân là minh chủ, hiện giờ đã trở thành đệ tử Tiêu Dao Sơn, vậy Ngọc Đỉnh Minh bọn họ, ở trong Đông Vực này, ai còn dám trêu chọc?
Tiêu Dao Sơn chính là bá chủ trong Khôn Hư giới.
Cho dù là Tử Linh tộc. Cũng lễ nhượng ba phần.
Mọi người hiện tại đều trở nên nóng lòng muốn thử.
......
Khôn Hư giới, Đông Vực, một con phi cầm, bay lên trời, tốc độ cực nhanh, tựa như một đạo lưu tinh xẹt qua bầu trời.
Mà trên phi cầm, bốn thân ảnh đứng vững.
Chính là Cổ Vân Phi, Y Duyệt cùng Mục Vân, Diệu Tiên Ngữ bốn người.
Khai Minh đại điển chấm dứt, Mục Vân chính khởi hành.
Hắn cũng biết, ở lại trong Ngọc Đỉnh Minh, Tử Linh tộc bất cứ lúc nào nhớ thương mình cùng Diệu Tiên Ngữ.
Đến Tiêu Dao Sơn, Tử Linh tộc muốn xuống tay, khó khăn hơn rất nhiều.
Hơn nữa, với thiên phú thôn phệ và thiên phú tịnh hóa hiện tại của hắn kết hợp, hơn nữa sinh tử bí các tăng lên, mặc dù không giống như Diệu Tiên Ngữ, đạt được truyền thừa, thực lực tăng vọt.
Nhưng nếu muốn thực lực tăng lên, cũng sẽ không hao phí quá nhiều thời gian.
Hắn hiện tại, cần chính là thời gian, mà Tiêu Dao Sơn ra mặt, không thể nghi ngờ là cho hắn thời gian.
- Tiểu sư đệ, đại khái nửa ngày, chúng ta có thể đến Tiêu Dao sơn, mà Tiêu Dao Sơn, nằm trong lúc một mảnh sơn mạch trên mặt đất Đông vực Khôn Hư giới.
Cổ Vân Phi hiện tại mở lời:
- Một số việc, sư tôn dặn dò ta nói cho ngươi.
- Làm phiền Cổ sư huynh rồi.
- Còn ta thì sao?
Y Duyệt cười tủm tỉm nói.
Mục Vân cười khổ một tiếng, chắp tay nói:
- Cũng làm phiền Y sư tỷ.
- Cái này cũng không sai biệt lắm.
Cổ Vân Phi cười nói:
- Vị Y sư tỷ này của ngươi, cho tới nay đều là tiểu sư muội, hiện tại thật vất vả lắm mới có được một vị sư đệ như ngươi, đáy lòng vui mừng.
- Được rồi, nói về Tiêu Dao sơn chúng ta.
Cổ Vân Phi hiện tại trịnh trọng nói:
- Tiêu Dao Sơn chúng ta ở trong Khôn Hư giới, thuộc về lục đẳng thế lực đứng đầu, sư tôn, cũng chính là tông chủ, Tiêu Thanh Phong, là một vị cự phách vô địch Cổ Thánh Đế.
- Nghe nói, Tiêu Dao Sơn chúng ta và đệ nhất thần đế năm đó có quan hệ rất lớn.
- Đệ Nhất Thần Đế?
Mục Vân hiện tại lại sửng sốt.
- Ừm.
Cổ Vân Phi lần nữa nói:
- Năm đó Đệ Nhất Thần Đế ở trong Khôn Hư giới dừng lại một đoạn thời gian rất dài, tựa hồ có mưu tính gì, cụ thể cái gì, ai cũng không biết.
- Lúc trước đệ nhất thần đế phi nước đại tiêu dao ở trong Vạn Giới, Tiêu Dao Sơn chúng ta cũng mượn thanh danh đệ nhất thần đế, lớn mạnh không ít.
- Chẳng qua là hiện tại...
Cổ Vân dừng một chút.
Y Duyệt lại nhịn không được nói:
- Có cái gì không dễ nói? Để ta nói.
Y Duyệt tiếp tục nói:
- Hiện giờ, đệ nhất thần đế chết, Thương Lan vạn giới này, chúa tể là Đế Minh, Tiêu Dao Sơn chúng ta tự nhiên muốn bỏ qua quan hệ với đệ danh hào nhất thần đế.
- Điều này cũng không có gì đáng trách, tuy nói Tiêu Dao Sơn chúng ta ở trong Khôn Hư giới là cự phách, nhưng trong Thương Lan vạn giới, bất quá chỉ là một giới mà thôi, vạn nhất có liên quan đến đệ nhất thần đế rất, đó sẽ là phiền toái vô cùng tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận