Vô Thượng Thần Đế

Chương 2172: Để vợ xuất mã

- Nói cẩn thận!
Một bên, một thanh niên dáng người to con vội vàng nói:
- Ba chữ kia là tuyệt đối không thể nhắc tới trong tông môn.
- Thiết Giang Hà, cha ngươi Thiết Thông Thiên tốt xấu gì cũng là phong chủ thập cửu phong, ngươi xem một chút ngươi, một bộ sợ hàng...
Đấu Phong bất mãn nói:
- Lần này, thu hết linh tài, ba phong chúng ta phân ra, cho tâm phúc của mình bên trong phong sử dụng đi, cũng có thể thu lũng lòng người.
- Tốt!
- Ừm!
Cổ Ngọc Sinh cùng Thiết Giang Hà nhẹ gật đầu.
Hai người bọn họ được thân, chính là giao tình rất tốt với phụ thân Đấu Phong, phía sau ba phong dựa vào là hạch tâm trưởng lão Đấu Sơn Hải.
Bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, trừ ba vị thuỷ tổ trưởng lão thần không biết quỷ không hay ra, tiếp theo chính là hơn mười vị thái thượng trưởng lão.
Hơn mười vị thái thượng trưởng lão, mỗi một người đều là đỉnh tiêm Tiên Vương, không tham gia tranh đấu giữa các phong, chỉ phụ trách chuyện phía trên Kình Thiên Phong.
Mà tiếp theo chính là hơn mười vị hạch tâm trưởng lão.
Hơn mười vị hạch tâm trưởng lão, địa vị cùng quyền lợi đều rất lớn, chuyên môn phụ trách rất nhiều công việc trong tam thập tam phong.
Tam thập tam phong với những hạch tâm trưởng lão này, hoặc nhiều hoặc ít đều có một ít liên hệ.
Đấu Phong lần này tước đoạt linh tài cùng tinh quáng của tam thập tứ phong, bởi vì, năm đó Lâm Văn Hiên từng sỉ nhục phụ thân mình, hiện tại Lâm Văn Hiên mặc dù trở lại Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, thế nhưng đảm nhiệm phong chủ tam thập tứ phong, rất rõ ràng, tông môn đang qua loa hắn.
Người tại chỗ cao, nhận đều là lấy lòng.
Thế nhưng rơi xuống thung lũng, đó chính là vô tận trào phúng cùng chà đạp.
Lần này Lâm Văn Hiên đối lập với Ninh gia, Lục gia, Đấu gia bọn hắn cầm đầu, tự nhiên muốn giẫm lên một cước.
Lại thêm hiện tại Lâm Văn Hiên bế quan, ai có thể thay tam thập tứ phong đòi lại đạo lý.
Mục Vân sao?
Gia hỏa này, không chừng bây giờ còn đang vì đột phá Kim Tiên mà phát sầu, cấp bách cần một đống vật liệu đây.
- Tới tới tới, hiện tại Lâm Văn Hiên bế quan, Mục Vân tiểu tử kia tính là cái rắm, Lộ Đạp Vân những người kia, chính là gia hỏa mượn gió bẻ măng, không cần quản bọn họ, chúng ta uống rượu.
Đấu Phong cười hắc hắc nói:
- Rượu này thế nhưng là ta xin từ Tần Tô gia gia nơi đó, uống một hớp đều rất có ích lợi cho ngươi ta đề thăng cảnh giới.
Ba người giơ ly rượu lên, cùng thưởng thức.
Hưu hưu hưu...
Nhưng ngay tại hiện tại, ba tiếng xé gió vang lên.
Khanh khanh khanh...
Ba tiếng vang truyền đến chén rượu trong tay, ba người nhao nhao bị một thanh trường tiễn, bắn thủng, cố định trên bàn.
Bàn đá nhất thời dày đặc vết rạn, ầm một tiếng, vỡ vụn.
Ba thân ảnh nhất thời đứng lên, phía dưới đình nghỉ mát, bụi mù tung tóe.
Sắc mặt Đấu Phong hiện tại tái xanh.
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân, Đấu Phong nói:
- Ngươi tuy là đồ đệ của Thiên Kiếm Tử, thế nhưng ngươi cũng đừng quên, thân phận của ngươi bây giờ, bất quá là đệ tử tam thập tứ phong, ngươi khiêu khích ta, ta có thể đánh ngươi trọng thương, thậm chí đánh chết, cũng sẽ không có người truy cứu trách nhiệm của ta.
- Đánh chết? Ngươi không có bản sự kia.
Mục Vân gần đây ở trong dãy núi, luân phiên gặp được cường địch muốn giết hắn, tính tình cũng trở nên không tốt.
- Cho ngươi một cơ hội, giao ra toàn bộ linh tài đã cắt xén, nếu không... Chết!
Chết!
Nghe đến lời này, Đấu Phong lại đột nhiên cười lên ha hả.
- Mục Vân, ngươi không nên quá ngây thơ.
Đấu Phong cười to nói:
- Cắt xén linh tài, lại như thế nào? Đấu Phong ta chính là muốn cắt xén linh tài của ngươi, để tam thập tứ phong các ngươi chết không có chỗ chôn.
Nghe đến lời này, trong lòng Mục Vân xuất hiện sát ý.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn thoáng nhìn qua lại nhìn thấy, vách đá ngọn núi này có trưng bày một bồn hoa rất xinh đẹp, mà giờ khắc này, một lão giả dáng người hơi còng xuống đang loay hoay tỉ mỉ chăm sóc những hoa thảo kia.
Thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân khẽ động.
Hắn nhận ra người này.
Thậm chí rất quen thuộc.
Một trong ba vị thuỷ tổ trưởng lão Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Nhuế Dực đại sư!
Năm đó, Mục Vân bị ba vị thuỷ tổ trưởng lão tăng thêm Kiếm Nam Thiên đánh bại, bị thương nặng, hắn khắc sâu hình ảnh của những người này ở trong lòng.
Kiếp này một lần nữa trọng sinh, Mục Vân bây giờ nhìn thấy Hứa Lâm, hiện tại gặp được Nhuế Dực.
Hứa Lâm chính là sư tôn của Lâm Văn Hiên, đối xử rất tốt với Lâm Văn Hiên, chí ít, mặt ngoài là như thế.
Mà Nhuế Dực, Mục Vân biết, lão già này là một người cô độc trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Chỉ là lão nhân này không đi đường thường, còn là một tên âm tu.
Nhìn thấy Nhuế Dực vừa đúng lúc ở đây giả vờ giả vịt loay hoay hoa thảo, Mục Vân chuẩn bị trình diễn một màn trò hay cho hắn nhìn.
- Cắt xén tài vật tông môn, thu thành của mình, Đấu Phong, ngươi cũng biết, đây chính là tội chết, trung gian kiếm lời túi tiền riêng là chuyện tông môn ghét nhất.
- Tội chết?
Đấu Phong cười hắc hắc nói:
- Phụ trách chuyện này chính là Tần Tô Tần trưởng lão, Tần trưởng lão cùng gia gia của ta Đấu Sơn Hải chính là chí giao, Đấu gia ta chính là chúa tể một phương Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Mục Vân ngươi có thể làm gì được ta?
- Ta không thể làm gì được ngươi, chỉ là ngươi cắt xén linh tài của tam thập tứ phong ta, bản thân đã thừa nhận, đã như vậy, ta sẽ không khách khí.
Mục Vân hào khí nói:
- Dựa theo môn quy, ngươi đáng chết, hiện tại càng không biết hối cải, vậy cũng đừng trách ta hạ thủ vô tình.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, mấy người tại chỗ khẩn trương.
Mục Vân thật muốn động thủ với Đấu Phong?
Đấu Phong người này là con trai yêu quý của Đấu Thiên Cương, Đấu gia ở bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn tương xứng với Lục gia, Ninh gia, là đại gia tộc, thâm căn cố đế.
- Tâm nhi, ngươi giúp ta giải quyết ba người bọn hắn.
Ngay hiện tại, Mục Vân biến đổi lời nói, nhìn Vương Tâm Nhã bên cạnh, nói.
- Cái gì? Ta?
Vương Tâm Nhã hiện tại giật mình.
Những người khác cũng trợn tròn mắt.
Mục Vân đang làm cái gì?
Lúc đầu nhìn Mục Vân một bộ khí thế hừng hực, tất cả mọi người cho rằng hắn muốn đích thân xuất thủ, giáo huấn bọn gia hỏa này, thế nhưng lời nói biến đổi, thế mà để Vương Tâm Nhã xuất thủ.
Vương Tâm Nhã càng không hiểu.
Nàng mới tấn thăng đến nhất phẩm Kim Tiên, hơn nữa còn nhờ có thiên địa kỳ vật như Thiên âm Loa.
Thế nhưng ba người Đấu Phong thấp nhất đều là tam phẩm Kim Tiên, nàng làm sao có thể là đối thủ.
- Yên tâm, nàng không được, còn có ta.
Mục Vân tự tin nói.
Vương Tâm Nhã không biết trong đầu Mục Vân đến cùng đang suy nghĩ gì, thế nhưng nhìn thấy Mục Vân biểu lộ, làm theo.
Hai tay vung lên, trong tay nàng xuất hiện một trường cầm.
- âm tu?
Đấu Phong thấy cảnh này, cười nhạo nói:
- âm tu võ giả, tu tốt, là cường giả tuyệt thế, như thuỷ tổ Nhuế trưởng lão cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta, tu tệ, đó chính là mặc người chém giết.
Vương Tâm Nhã bị nói như vậy, cũng tức giận, nói:
- Tu tốt, tu tệ, ngươi có thể đi thử một chút.
- Cổ Ngọc Sinh, giao cho ngươi, cũng đừng thương tổn mỹ nhân.
- Được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận