Vô Thượng Thần Đế

Chương 2124: Không Thể Tha Thứ

- Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi sở dĩ bị nhốt, là bởi vì các ngươi quá ngu, cho nên, ta có thể bình yên vô sự đứng ở trước người các ngươi.
- Trận pháp này gọi Hắc Bạch Dị Huyễn Trận, bản thân trận pháp cũng không có tổn thương, chỉ vây khốn các ngươi một đoạn thời gian thôi.
Mục Vân cười nói:
- Nhưng các ngươi phải biết, trận pháp quỷ dị chỗ ở chỗ, trắng đen xen kẽ, với tư cách huyễn trận, cũng không phải huyễn cảnh, mà là cảnh tượng chân thực.
Trong lúc nói chuyện, Mục Vân lần nữa tiến lên.
Mọi người tại đây chỉ có thể trơ mắt nhìn Mục Vân đi qua bên cạnh bọn họ, căn bản không cách nào ngăn cản.
- Ngươi sẽ hối hận.
Lộ Đạp Vân nhìn Mục Vân, quát:
- Hôm nay, nếu ngươi lấy đi đồ vật ở trong đó, ta cam đoan, đời này của ngươi sẽ hối hận.
- Hối hận?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Có thể, bất quá, ngươi khẳng định không thể để cho ta hối hận.
Vừa dứt lời, Mục Vân xuyên qua đám người, đi đến chỗ sâu.
Hiện tại, chỗ sâu trong đại điện có tam hộp gỗ đang lẳng lặng nằm.
Mục Vân nhìn thấy hộp gỗ, trong mắt sáng lên.
- Ba hộp gỗ, hẳn là ba kiện bảo bối, các ngươi đoán xem là bảo bối gì?
Mục Vân giống như lẩm bẩm, lại giống nói chuyện phiếm với đám người Lộ Đạp Vân.
- Mục Vân!
Lộ Đạp Vân quát:
- Ngươi tốt nhất đừng muốn chết.
- Ta đương nhiên sẽ không tự mình đi tìm chết.
Mục Vân lạnh nhạt đi ra, đến đến trước mặt hộp gỗ thứ nhất.
- Ta đoán, bên trong hộp gỗ thứ nhất hẳn là... Tiên đan.
Vừa dứt lời, Mục Vân mở ra.
Bên trong, quả thật cất giấu lấy một viên tiên đan.
Lấy ra tiên đan, Mục Vân nhìn đám người.
- Kim Nguyên Tụ Thần Đan.
Trong nháy mắt nhìn thấy đan dược, hô hấp của đám người Lộ Đạp Vân tăng thêm.
Đan dược đó đối bọn hắn mà nói, quả thực có lực hấp dẫn trí mạng.
- Nguyên lai là Kim Nguyên Tụ Thần Đan.
Mục Vân cười nói:
- Đan dược thật không tầm thường đâu, Kim Nguyên Tụ Thần Đan rất hữu hiệu cho cường giả cảnh giới Kim Tiên ngưng tụ không gian pháp tắc.
- Đan tốt.
Vừa dứt lời, Mục Vân đem đan thu hồi, thả vào bên trong Tru Tiên Đồ.
Hảo đan?
Tự nhiên là hảo đan.
Lộ Đạp Vân mấy người giờ khắc này, tức muốn nổ phổi.
Một viên đan dược có thể cần dùng lượng lớn Kim Dương đan để hối đoái, đan dược thông dụng cho võ giả cảnh giới Kim Tiên chính là Kim Dương đan.
Một kiện chí bảo dụ hoặc quá lớn đối bọn hắn.
- Trong bảo hạp thứ hai là gì đây?
Hiện tại, Mục Vân đi đến trước mặt hộp thứ hai.
Hộp thứ hai dài khoảng ba mét, rộng cao không đến một tay.
- Ta suy nghĩ một chút.
Mục Vân gật đầu nói:
- Ta đoán, trong hộp thứ hai hẳn là một kiện Tiên khí.
- Để các ngươi nhìn là cái gì!
Mục Vân mở hộp ra, lại trợn tròn mắt.
Trong hộp là một cây thương dài hơn hai mét, đầu thương, thương anh, thân thương hợp thành một tuyến, thẳng tắp ưu mỹ, mà bảo tồn trong hộp, giống như mới thành.
- Trường Hồng Quán Nhật Thương.
Bàn tay Mục Vân thoáng có chút run rẩy, cầm lấy thương này, đặt ở trong tay, nhẹ nhàng vung vẩy, giống như nhìn thấy huynh đệ mình thất lạc nhiều năm, thân thiết vuốt ve.
Mà trên thực tế, quả thật như thế.
Thương này với hắn mà nói, không phải một kiện Tiên khí, mà là một loại tưởng niệm.
Vạn năm trước, hắn là đệ tử của Diệt Thiên Viêm, bản thân cũng không có Tiên khí trân quý.
Mà thanh Trường Hồng Quán Nhật Thương này, chính là một vị Tiên khí sư thiếu nhân tình của sư tôn Diệt Thiên Viêm, dùng thương này để đền.
Trường thương gọi Trường Hồng Quán Nhật Thương, Diệt Thiên Viêm đưa nó cho mình.
Đây là một phần tình nghĩa sư tôn dành cho mình.
Thời gian vạn năm, gặp lại thương này, trong lòng Mục Vân cảm khái vô hạn.
- Trường Hồng Quán Nhật Thương.
Tay Mục Vân nâng trường thương, Lộ Đạp Vân quát to một tiếng.
Trường Hồng Quán Nhật Thương?
Đám người còn dư cũng kịp phản ứng.
Chuôi này thương, là ai sử dụng?
Trường thương mà Tiên Vương Mục Vân tiếng tăm lừng lẫy vạn năm trước trước sử dụng.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, Lộ Đạp Vân hiện tại sớm đã giết Mục Vân hơn trăm lần.
Bất luận là Kim Nguyên Tụ Thần Đan, hay là Trường Hồng Quán Nhật Thương, tất cả đều là thanh danh hiển hách.
Tiên đan, Tiên khí, vốn nên thuộc về bọn hắn, nhưng bây giờ, lại nằm trong tay Mục Vân.
Đáng chết, quá đáng chết.
- Mục Vân, ngươi bây giờ buông Kim Nguyên Tụ Thần Đan cùng Trường Hồng Quán Nhật Thương xuống, chúng ta tha cho ngươi khỏi chết, nếu không, Lộ Đạp Vân ta thề, đời này, truy ngươi đến chân trời góc biển, đều để ngươi chết không có chỗ chôn.
Lộ Đạp Vân phẫn nộ gầm thét.
- Để ta chết không có chỗ chôn?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Tốt, vì để các ngươi hối hận đến chết, ta sẽ mở ra luôn cái gương thứ ba.
Vừa nghe lời này, ba người càng thêm tức giận.
- Bên trong bảo hạp thứ ba đến cùng là cái gì đây?
Mục Vân lẩm bẩm, muốn mở ra bảo hạp thứ ba.
Nhưng hắn còn chưa mở ra bảo hạp, ánh mắt thoáng nhìn, lại thấy, một góc trong cung điện, phía trên một cột đá thế mà xuất hiện vết nứt.
Vết rách, thậm chí còn đang lan tràn.
Trận pháp này, muốn xong đời rồi.
Mục Vân bỗng nhiên quay người, nhìn đám người, cười nói:
- Vì cân nhắc sức khỏa của các ngươi, ta quyết định, tạm thời không mở bảo hạp.
- Tạm thời không mở bảo hạp?
Đám người Lộ Đạp Vân nhất thời ngẩn người.
Gia hỏa này đến cùng muốn làm gì?.
Mục Vân cũng không để ý tới, thu bảo hạp thứ ba, cười nói:
- Chư vị, các ngươi cố gắng nghỉ ngơi, ta trước hết cáo từ.
Vừa dứt lời, Mục Vân đường cũ trở về, đi đến cửa đại điện.
Rời đi đại điện, hắn rõ ràng nghe được, bên trong đại điện phát ra từng tiếng gầm gừ, đám người Lộ Đạp Vân hiển nhiên tức muốn điên.
Mục Vân cũng không quan tâm.
Hiện tại, thí luyện cũng nên kết thúc.
Mà chỗ kia, hắn cuối cùng vẫn phải đi đối mặt.
- Đi thôi!
Nhìn thấy Vương Tâm Nhã, Mục Vân gật đầu nói.
- Bây giờ đi đâu?
- Đi kết thúc trận phân tranh này.
Vừa dứt lời, Mục Vân trở lại nhìn đại điện một chút, phát hiện, từng khí tức cường hoành phóng lên tận trời.
Oanh...
- Mục Vân, ngươi chạy không thoát, Lộ Đạp Vân ta, tất giết ngươi.
Lộ Đạp Vân gầm thét, vọt thẳng ra.
Trận pháp dần dần chống đỡ không nổi, Mục Vân cũng không nghĩ tớ thế mà bị Lộ Đạp Vân rất nhanh đã cứng rắn phá tan.
- Đi mau!
Cơ hồ nháy mắt, Mục Vân kéo Vương Tâm Nhã, hai người lao vùn vụt rời đi.
Mà cùng lúc đó, toàn bộ Di Thiên đại điện vang lên từng một tiếng gầm gừ.
- Trên người Mục Vân mang theo Kim Nguyên Tụ Thần Đan cùng Trường Hồng Quán Nhật Thương, chuẩn bị chạy trốn.
Một tiếng gào thét, có thể nói truyền khắp toàn bộ đại điện.
Trong chớp nhoáng, Di Thiên đại điện triệt để chấn kinh.
- Kim Nguyên Tụ Thần Đan? Trường Hồng Quán Nhật Thương?
- Ông trời của ta ơi, kim cấp tiên đan, còn có Trường Hồng Quán Nhật Thương, chính là trường thương Minh chủ Vân Minh từng dùng qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận