Vô Thượng Thần Đế

Chương 662: Muốn nổi tiếng

Dần dần, băng tinh trong tay nàng như Băng Liên Hoa nở rộ, bắt đầu lóng lánh nhàn nhạt hào quang làm say lòng người.
Tạch tạch tạch...
Chỉ là trong chốc lát, hào quang say lòng người lại đột nhiên hình thành từng đạo băng kính, nối thành một mảnh, từng khối băng kính phản xạ diện mạo Cổ Phi Dương, dần dần vây khốn quanh người hắn.
- Ngươi cũng quá coi thường ta!
Sắc mặt Cổ Phi Dương phát lạnh, bước ra một bước, tư thái cường hoành, mới biểu hiện ra khí thế cường hãn Thiên Mệnh Bảng thứ nhất của hắn.
- Loan Đao Phá Sơn Nhạc!
Quát khẽ một tiếng, tu đao trong tay Cổ Phi Dương trực tiếp chém ra.
Trong chốc lát, toàn bộ giữa không trung, gió táp mưa sa, không khí nổ đùng, lốp bốp âm thanh tạc minh cùng băng kính vỡ vụn vang lên, khiến người ta say mê.
Đám người chỉ có thể nhìn thấy trên bầu trời giống như có một đao sơn nhạc trực tiếp rơi xuống, đơn giản, trực tiếp, thế nhưng một đao kia nhìn lại tràn ngập lực lượng cuồng bạo như thế.
Uy lực một đao kia làm cho tất cả mọi người cảm thấy tim đập nhanh.
Tạch tạch tạch âm thanh còn đang tiếp tục, thế nhưng dần dần, đám người lại phát hiện một tia khí tức quỷ dị.
Ý lạnh đến tận xương tuỷ thế mà còn có thể một đóng băng tia mạn thiên cuồng bạo.
Bang bang...
Trong khoảnh khắc, một âm thanh làm lòng người run rẩy trong lúc ầm vang vang lên.
Mà lúc này, hiện ra ở trước mặt mọi người là một phượng hoàng hình thể lớn nhỏ khoảng chừng mấy trăm trượng màu băng lam, toàn thân cao thấp phượng hoàng hiện ra màu băng lam nhàn nhạt.
Bên trong đỉnh đầu phượng hoàng, Tần Mộng Dao một thân váy dài màu lam nhạt, ngạo nghễ đứng thẳng, nhìn Cổ Phi Dương như sâu kiến, mặt như băng sương.
- Ta nói, ngươi chỉ có một lần cơ hội công kích.
Tần Mộng Dao vừa dứt lời, vung tay lên, phượng hoàng màu băng lam đánh ra một trảo, lực áp bách cường đại trực tiếp càn quét ra.
Rầm rầm rầm!
Giờ khắc này, phượng hoàng màu băng lam cường đại không thể địch nổi, một trảo hời hợt chụp về phía Cổ Phi Dương.
Tiếng oanh minh đã sớm để hai tai mọi người oanh minh, tất cả mọi người trơ mắt nhìn, thân thể Cổ Phi Dương như là lá rụng trôi nổi, trực tiếp rơi xuống, trôi hướng phương xa, biến mất không thấy gì nữa.
Dọc theo đường, máu đỏ tươi càng tùy ý huy sái, hào quang rực rỡ.
Bại!
Cổ Phi Dương bại rồi?
Thấy cảnh này, tất cả mọi người triệt để trợn mắt hốc mồm.
Đây chính là thực lực chân chính của Tần Mộng Dao?
Tất cả mọi người sững sờ!
Đây chính là Cổ Phi Dương, luyện đan, luyện khí, trận pháp tam vị nhất thể, có thể xưng thiên tài bên trong thiên tài.
Quan trọng hơn là, kẻ này là đệ nhất Thiên Mệnh Bảng.
Hạng một Thiên Mệnh Bảng là khái niệm gì?
Cái kia đại biểu là người mạnh nhất Thiên Mệnh Bảng, là một vị thiên tài mạnh nhất bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, không người nào có thể ngăn cản bằng được.
Thế nhưng lại bại trong tay Tần Mộng Dao.
Trong lúc nhất thời, tất cả đệ tử thiên tài nghẹn họng nhìn trân trối.
Thực lực cùng thiên phú như vậy, cho dù Cửu Hàn thiên cung Hàn Thiên Vũ chết rồi nàng này cũng có thể bù đắp trống chỗ.
- Hàn Phong Ngọc, thiên chi kiêu nữ Cửu Hàn thiên cung ngươi thật không tầm thường, thật đúng là... Để người lau mắt mà nhìn!
Bọn người Thiên Vũ ngẩn người, cuối cùng vẫn nhịn không được kinh ngạc nói.
- A? A! Đúng vậy, đúng vậy...
Hàn Phong Ngọc ngơ ngác, hắn chưa hề từng chiếm được tin tức, Tần Mộng Dao sẽ khiêu chiến Cổ Phi Dương, càng căn bản không dám nghĩ, Tần Mộng Dao sẽ chiến thắng Cổ Phi Dương.
Vậy cái này đại biểu cho cái gì?
Tương lai Tần Mộng Dao, thậm chí có thể trở thành tân cung chủ Cửu Hàn thiên cung, mà Tần Mộng Dao chú ý là Mục Vân, nếu như hắn ra tay với Mục Vân, quả thực là tự tìm đường chết.
Tần Mộng Dao này đến cùng lúc nào trở nên lợi hại như vậy?
- Mục Vân... Đây chính là Tần Mộng Dao ngươi nhớ thương?
Bảo Linh Nhi truyền âm, âm thanh mang theo bất khả tư nghị nói:
- Ngươi cũng đã biết, nàng vừa rồi làm cái gì?
- Làm cái gì?
- Đánh bại Cổ Phi Dương, đại biểu cho, thiên tài phía dưới trăm tuổi khắp ba ngàn tiểu thế giới, nàng là thứ nhất, không người có thể địch, chuyện này đối với danh khí nàng má nói, quả thực là bay vọt, không chỉ Cửu Hàn thiên cung sẽ cực lực giữ gìn nàng, thậm chí Huyền Không sơn... Cũng có thể lôi kéo nàng.
Bảo Linh Nhi vừa dứt lời, Mục Vân nhíu nhíu mày.
Hắn đại khái hiểu suy nghĩ trong lòng Tần Mộng Dao.
Chỉ là làm như thế, không thể nghi ngờ là Tần Mộng Dao đem chính nàng đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, nàng muốn tiếp nhận thế lực chi chiến càng hung hiểm hơn.
Bất quá hết thảy, xem ra trong lòng Tần Mộng Dao sớm có dự định.
Chiến đấu kết thúc, thế nhưng dư ba tuyệt không kết thúc.
Cổ Phi Dương thua, quả thực là một đời thần thoại trong lòng vô số người bị thua, một ít nữ nhân trẻ tuổi nhịn không được thấp giọng khóc thút thít.
Cổ Phi Dương đã từng đại biểu cho vô địch tại toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, là chí tôn, là thiên tài phía dưới trăm tuổi để người kính ngưỡng.
Tần Mộng Dao đánh bại Cổ Phi Dương, tuyệt không dừng lại, cũng không cướp đoạt lệnh bài Cổ Phi Dương, chính là như một thiên nga cao ngạo, nhẹ lướt đi.
Lần này, lực lượng Tần Mộng Dao mới xuất hiện, không thể nghi ngờ là đang nói cho tất cả mọi người, đệ nhất thiên tài Cửu Hàn thiên cung, không phải Tần Mộng Dao nàng thì là ai.
- Không nghĩ tới, đại lão bà của ngươi rất lợi hại!
Bảo Linh Nhi mỉm cười, nhìn Mục Vân giễu cợt.
Trước mắt, chỉ có Thiên Bảo các biết, Mục Vân, chính là Mục Vân chân chính.
Mà võ giả các đại thế lực khác vẻn vẹn suy đoán, nếu không, bọn người Hàn Phong Ngọc sớm đã đối động thủ với Mục Vân bên người Bảo Linh Nhi.
- Mạnh hay không ta không biết, chỉ là lần này Cổ Long di chỉ, xem ra có trò hay để nhìn.
Mục Vân mỉm cười, quay người rời đi.
Huyền Không sơn tuyên bố tin tức Cổ Long di chỉ trước giờ giữ kín như bưng, ý muốn như thế nào, điểm này, không người biết được.
Nhưng một điểm để Mục Vân không hiểu là, Huyền Không sơn vì sao công bố di chỉ lần này, nhất định phải quy định đệ tử thiên tài phía dưới trăm tuổi mới có thể tiến vào.
Ở trong đó nhất định có kỳ quặc gì, chỉ là Mục Vân hiện tại cũng không biết.
Ba ngày thời gian, đối với võ giả mà nói, vô cùng ngắn ngủi, thế nhưng ba ngày ở Không Thành lại trở nên dài dằng dặc đối với một số người.
Trong ba ngày, bên trong Không Thành, cơ hồ lúc nào cũng có thể xuất hiện đánh nhau.
Thậm chí ăn cơm trong khách sạn, có khả năng người ngồi bên một bàn khác chính là cao thủ Thiên Mệnh Bảng.
Những cao thủ này, có là trận pháp sư, có là thích khách, có là luyện đan sư, luyện khí sư lợi hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận