Vô Thượng Thần Đế

Chương 1645: Lại vào Hoàng Tuyền thành (2)

Bọn hắn giờ khắc này đã quên mất dặn dò trước đó của Thiên Quân Vũ không còn một mảnh.
Nhưng giờ phút này các đại tông chủ cũng không có từ chối.
Thiên Quân Vũ cũng như thế.
Thật ra trong lòng của hắn cũng rất nghi ngờ.
Những điều này là Mục Vân nói cho hắn.
Hắn không xác định là thật hay giả.
Những người này đã không tin, bắt bọn hắn làm một thí nghiệm, cũng chưa hẳn không thể.
Nhìn thấy các vị tông chủ không có từ chối, một ít đệ tử kìm nén không được cũng ngo ngoe muốn động.
- Lâm Chi Tu, ngươi nói cho đám người Luân Hồi đảng, ai cũng không thể động thủ.
- Vâng.
Giờ khắc này mấy vạn người ra tay khó tránh khỏi sẽ xuất hiện một ít người không nghe khuyến cáo.
Mà nhìn thấy một ít đệ tử sau khi lấy đồ cũng chưa xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, một số đệ tử khác cũng nhịn không được bắt đầu động thủ.
- A...
Trong lúc bất chợt, nương theo một tiếng kêu thảm thiết vang lên, mọi người nhất thời dời mắt, nhìn về phía trước.
Chỉ thấy thân thể một tên đệ tử bắt đầu xuất hiện mục nát, huyết nhục nhanh chóng hóa thành tro bụi, biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại một thân xương cốt.
- A, cứu ta, cứu ta.
Một tên đệ tử a a la to.
Vừa la to, trên người rất nhiều đệ tử xung quanh bắt đầu xuất hiện mục nát.
Huyết nhục biến mất không thấy gì nữa.
Mà bọn hắn chỉ bảo trì thanh tỉnh ban đầu, hai mắt những đệ tử kia bắt đầu đỏ hồng, từng người lao thẳng tới đồng bạn bên cạnh.
- Giết!
Trong đám người, không biết ai hô một tiếng, cả đám người trở nên táo động.
- Ta đã nói qua, tất cả những vật kia không có một kiện có thể động, chính các ngươi không cẩn thận.
Thiên Quân Vũ giờ nghiêm nghị quát.
Một hồi thời gian vừa rồi đã có mấy trăm người nhịn không được tư tâm, cầm lấy vật liệu.
Trong chớp nhoáng, thiếu mấy trăm đệ tử, nhiều mấy trăm tên cốt nhân.
Những đệ tử xung quanh và một ít người còn chưa hiểu tình huống, các sư huynh đệ bị biến thành bạch cốt bóp nát huyết nhục.
Đợi đến thời điểm kịp phản ứng, đã có vài chục người bị thương nặng.
Mà cùng lúc đó, đám người kinh ngạc phát hiện.
Những đệ tử kia lúc đầu cảnh giới ngũ phẩm, lục phẩm Nhân Tiên, sau khi biến thành bạch cốt nhân, thực lực từng người không có tăng cường bao nhiêu, thế nhưng phòng ngự lại gia tăng thật lớn.
Một kiếm chém vào phía trên thân thể của đám cốt nhân, rất khó phá vỡ khung xương.
Cho dù đệ tử có tu vi cao hơn một chút phá vỡ khung xương, chém rụng cánh tay, đùi của cốt nhân, thân thể đám cốt nhân kia vẫn y có thể linh hoạt phát động công kích.
Dưới tình huống bực này, đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, từng người trợn mắt hốc mồm.
Tại sao có thể như vậy?
Tất cả mọi người không rõ ràng.
- Lão tứ.
- Có đệ tử!
Nghe được Thiên Quân Vũ gọi tên, Mục Vân phi thân đi tới phía trước.
- Xảy ra chuyện gì?
- Khởi bẩm lâu chủ, đệ tử đã nói qua, những vật này tựa hồ bởi vì tồn tại đặc thù bên trong Hoàng Tuyền thành mà không thể đụng chạm... Trừ phi tìm tới đầu mối then chốt bên trong Hoàng Tuyền thành, phá vỡ nó, chỉ sợ những bảo vật này mới có thể được giải trừ phong ấn, sẽ không tạo thành tổn thương cho người khác.
- Thực lực những cốt nhân này không có mạnh hơn trước đó bao nhiêu, thế nhưng phòng ngự lại là gia tăng thêm mấy lần.
Nghe đến lời này, Thiên Quân Vũ hừ một tiếng, vung tay.
Hoa...
Một hồi gió mạnh vang lên, những đám cốt nhân trước mặt đám người trong nháy mắt hóa thành bụi bặm, theo gió tán mất...
Đây chính là sự cường hoành của cảnh giới Thiên Tiên.
Thiên Quân Vũ thân là Lâu chủ Thiên Kiếm lâu, thực lực cá nhân mạnh không thể nghi ngờ.
- Tiếp tục đi tới!
Thiên Quân Vũ hờ hững nói:
- Ta nghĩ lần này, mọi người hẳn là sẽ không hoài nghi lời ta nói.
Mọi người còn sợ hãi nhẹ gật đầu.
Một ít đệ tử còn cảm thấy may mắn, còn may mình kềm chế tham niệm trong lòng.
Lục đại thế lực dần dần tiến vào bên trong, rốt cục, đi dọc theo đường phố chính, đi tới chỗ chỗ giao nhau của hai con đường lớn bên trong Hoàng Tuyền thành.
Tại ương chỗ, Thiên Quân Vũ nhìn thấy một bệ đá, trong lòng kinh ngạc.
Quả nhiên là thế!
Mục Vân nói không sai, nơi này thật tồn tại một bệ đá.
Chỉ là giờ phút này trên bệ đá, lại không có vật gì.
Thấy cảnh này, Mục Vân cũng đã sớm biết, cho nên cũng không thèm để ý.
Thiên Quân Vũ lại mang theo Mục Vân, dạo chơi trên bệ đá.
- Lão tứ, ngươi có phần hiểu rõ trận pháp, tòa đại trận này còn sót lại vết tích, ngươi có thể nhìn ra cái gì không
Thiên Quân Vũ nhìn Mục Vân, dò hỏi.
Xưng hô ‘Lão Tứ’ thế này cũng không biết Thiên Quân Vũ nghĩ như thế, đột nhiên liền gọi.
Không có cách nào cải biến Thiên Quân Vũ kêu gọi, Mục Vân cũng không có phản bác.
- Khởi bẩm lâu chủ, đệ tử trước kia đi tới đã thấy qua trận pháp này, trừ phi là tồn tại cấp bậc tiên trận tông sư mới có thể giải khai.
Mục Vân thấp giọng nói:
- Đệ tử cũng không gạt sư tôn, cảnh giới đệ tử hiện nay, nhiều nhất có thể giải khai trận pháp do tiên trận đại sư thiết trí, trận pháp tiên trận tông sư thiết trí... Đệ tử không giải được.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Thiên Quân Vũ ngược lại lau mắt mà nhìn Mục Vân.
Tiên trận đại sư.
Cho dù Thiên Kiếm lâu, cũng không có mời được tiên trận đại sư đến thiết trí trận pháp tông môn.
Mục Vân lại nói mình có thể phá vỡ tiên trận mà tiên trận đại sư thiết trí.
- Thôi!
Thiên Quân Vũ hờ hững nói:
- Xem ra Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ đã bị người khác lấy mất, ta không có cơ duyên!
- Lâu chủ làm gì nhụt chí?
Mục Vân lần nữa nói:
- Lần này nếu có thể tìm tới trận pháp mấu chốt phá vỡ toàn bộ Hoàng Tuyền thành, chúng ta có khả năng thu hoạch, chỉ sợ còn trân quý hơn Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ rất nhiều.
- Ừm!
Thiên Quân Vũ nhẹ gật đầu, nhìn đám người nói:
- Các vị, bên trong Hoàng Tuyền thành có thể dung nạp hơn ngàn vạn người sinh sống, cực kì mênh mông, chúng ta nếu tụ tập cùng một chỗ, chỉ sợ rất khó có phát hiện, mọi người tách đi ra tìm, phát hiện chỗ đặc thù, chúng ta cùng một chỗ nghĩ biện pháp, trước phá trận pháp nguyền rủa của thành này.
Nghe Thiên Quân Vũ nói lời này, đám người đã không kịp chờ đợi.
Có Thiên Kiếm lâu, ai cũng không thả ra.
Mọi người tách ra, đều tự tìm đường của mỗi người, ngược lại dễ chịu.
Nghe được Thiên Quân Vũ nói, mọi người nhất thời tách ra hành sự.
Toàn bộ Hoàng Tuyền thành, có thể dung nạp hơn ngàn vạn người sinh sống, mấy vạn người tản ra, hoặc ba hoặc hai, hoặc một đội nhân mã, đương nhiên rất nhanh đã tản hết.
- Bốn người các ngươi, mỗi người đi tìm một chút xem đi.
Thiên Quân Vũ nhìn Tần Thiên Vũ, Phong Nhược Tình, Nhậm Cương Cương, Mục Vân bốn người, gật đầu nói:
- Lần này, những tạp mao cẩu bên ngoài đoán chừng cũng không nhịn được, các ngươi có thể giết mấy tên, thì giết mấy tên, tạm thời tôi luyện chính mình.
- Tuân mệnh.
Bốn người phân tán ra.
Mà cùng lúc đó, đám tông chủ ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực lại tuyệt không rời đi.
- Sáu người chúng ta, vẫn nên đi cùng một chỗ nhìn bên trong thành trì này đến cùng có gì cổ quái.
Thiên Quân Vũ khẽ cười nói:
- Cứ để đám tiểu bối ầm ĩ đi thôi.
Thiên Quân Vũ vừa dứt lời, tâm tư mấy người lại suy nghĩ khác nhau...
Bạn cần đăng nhập để bình luận