Vô Thượng Thần Đế

Chương 518: Tiến Quân Đông Hoang (2)

Tần Mộng Dao một thân váy dài màu lam nhạt, đứng ở phía trên, lạnh lùng nói:
- Ta muốn nghe xem ý kiến mọi người, Đông Hoang, Vân Minh chúng ta phải chăng tiến về đó.
- Đương nhiên muốn đi!
Vạn Vô Sinh lập tức mở miệng nói:
- Lúc trước, chính là đám súc sinh này để Mục Vân bỏ mình, giờ này ngày này, Vân Minh chúng ta một lần nữa phát triển, lão tử hiện tại là Chuyển Thể cảnh, nhất định phải đi, không giết mấy thằng ranh con bọn hắn, trong lòng làm sao có thể cân bằng!
Vạn Vô Sinh tức giận nói, quả nhiên đang rất tức giận.
- Sư nương, sư tôn chuyện kia, là gai trong lòng tất cả mọi người chúng ta Vân Minh, cho dù chúng ta không biết tứ đại thế lực đến cùng đang tìm cái gì, nhưng có thể ngáng chân cho bọn hắn, cũng là rất tốt!
Mặc Dương mở miệng nói.
- Bất quá, không cần nhiều người như vậy!
Lâm Hiền Ngọc giờ phút này cũng mở miệng nói:
- Võ giả cảnh giới phía trên Niết Bàn cảnh, xuất động mười mấy người là có thể, chúng ta chủ yếu là đi đục nước béo cò, cái gọi là chí bảo trong miệng bọn hắn, chỉ sợ bọn họ cũng không biết.
Nghe được ba người nói lời này, đám người gật đầu.
- Vậy cứ theo lời ba vị nói, Đông Hoang chi địa, đi điều tra một phen, bất quá các vị, lấy an nguyb rnatự thân làm trọng, không thể mạo hiểm.
Tần Mộng Dao vuốt vuốt đầu, nói:
- Vân Minh đi qua hai năm khôi phục, trước mắt không thể lại gặp trắc trở.
- Vâng.
- Vâng!
Khoát tay áo, đám người dần dần rời đi.
Mà Tần Mộng Dao ngồi ngay ngắn ở phía trên thở ra một hơi, trên mặt nhiều một tia vẻ u sầu.
Xây dựng toàn bộ Vân Minh, cần quá nhiều nhân lực vật lực, nàng một người, thực sự vất vả.
- Vân lang... Ta thật rất mệt mỏi...
Nhìn bên ngoài đại điện, Tần Mộng Dao bất đắc dĩ mở miệng nói.
Hiện nay Vân Minh, Vạn Quỷ lão nhân đến Chuyển Thể cảnh, bọn người Mặc Dươn cũng đều đến Niết Bàn cảnh, lại thêm Tiểu Hắc một thánh thú tọa trấn, đúng là không ai dám trêu chọc.
Chỉ là, nếu như lại xuất hiện cảnh tượng hai năm trước, Vân Minh đồng dạng vẫn gánh không nổi.
Phía trên Trung Châu đại lục, dần dần trở nên táo động, các thế lực lớn đều nhịn không được bắt đầu xuất động nhân mã.
Bọn hắn không biết, cái gọi là long mạch đến cùng ẩn giấu đi cái gì, thế nhưng bọn hắn biết, nhất định là bảo bối hiếm thấy.
Nếu không, tứ đại thế lực không có khả năng hao phí to lớn nhân lực vật lực, đem phong ấn phá vỡ, lại điều động vô số cường giả đi tới Trung Châu, trắng trợn tìm tòi.
Mà ngọn nguồn là bảo bối gì, các thế lực lớn Trung Châu đương nhiên không nguyện ý từ bỏ tìm kiếm.
Bên trong vực sâu Ma khí lật trời, vô số tiếng rống thảm từ bên trong vực sâu truyền ra, âm trầm ma khí như muốn đâm tạc màng nhĩ người ta.
Bên trong Ma Uyên vô cùng vô tận, từng Ma tộc chiến sĩ thân thể nhún nhún.
Mà giờ khắc này, tầng dưới chót Ma Uyên, trong vực sâu vô số Ma tộc đại quân hội tụ, một bóng người, hai tay hai chân bị trói, thân hình tiều tụy bị đính trên vách Ma Uyên.
Mà bên cạnh người, Sát Minh khép hờ hai mắt, không nhúc nhích.
- Mục Thanh Vũ, ngươi thật kiên cường, thời gian hai năm tra tấn, ngươi thế mà còn có thể sống sót, nếu như là ta, đã sớm lựa chọn chết!
Sát Minh ngữ khí đạm mạc:
- Cũng khó trách, Thuần Dương Chí Vũ Thần Thể, muốn giết cũng giết không chết ngươi, bất quá phong ấn này ở trên người thể ngươi, cảm giác còn có thể?
- Nói nhảm nhiều quá!
Nhìn Sát Minh, Mục Thanh Vũ hơi nâng hai mắt, cười nói:
- Ngươi cho rằng Tra Khắc Ma Đế các ngươi thật không có cách nào giết chết ta? Ngu xuẩn, hắn chỉ muốn biết chỗ đặc biệt của Thuần Dương Chí Vũ Thần Thể thôi.
- Chờ hắn xử lý xong chuyện khác, rảnh t liền sẽ tới tìm ta, Thuần Dương Chí Vũ Thần Thể, cũng không phải bất tử bất diệt, ngu xuẩn
- Ngươi...
- Đến bây giờ còn mạnh miệng, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi là con vịt chết có thể mạnh miệng đến mức nào.
- Đến thời điểm ngươi chết.
Sát Minh âm trầm nói:
- Xem ra, là ta cần hảo hảo làm cho ngươi nhìn.
Sát Minh nói, đứng dậy, đi đến trước người Mục Thanh Vũ, một trường tiên phủ đầy hắc sắc ma khí trong tay lốp bốp âm thanh nổ đùng.
- Hừ, loại thủ đoạn này, ngươi đều dùng hai năm, ngươi không mệt, ta còn mệt đây!
Mục Thanh Vũ biểu lộ khinh thường, cười nhạo nói:
- Sát Minh, ta có thể dự cảm, tử kỳ của ngươi nhanh đến.
- Mạnh miệng!
Sắc mặt Sát Minh tối sầm lại, trực tiếp đánh ra một roi.
- Sát Minh!
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, một tiếng quát vang lên, thân hình khôi ngô của Đại A Ma dậm chân mà đến, quát:
- Lập tức tập kết đại quân, hướng phía Đông Hoang tiến lên!
- Đại A Ma đại nhân... Là chuyện long mạch có tin tức sao?
Sát Minh cẩn thận nói.
- Không sai, long mạch xuất hiện tại Đông Hoang, vật chúng ta muốn tìm hẳn là cũng tại Đông Hoang, hiện tại lập tức xuất động, đi tới Đông Hoang.
Đại A Ma ha ha cười nói:
- Đợi sau khi tìm tới thứ chúng ta cần thiết, liền có thể rời đi cái chỗ chết tiệt này, trở về tới bên trong ba ngàn tiểu thế giới, thời gian nhậu nhẹt liền đến.
- Còn tên gia hỏa xương cốt cứng rắn này cũng là đường chết.
Đại A Ma nhìn Mục Thanh Vũ, cười ha ha.
Vừa dứt lời, hai người lập tức rời đi.
Thật lâu, Mục Thanh Vũ cúi đầu đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt phóng xuất ra một vòng tinh mang.
- Đông Hoang... Long mạch...
Khóe miệng hơi nâng lên, ánh mắt Mục Thanh Vũ lộ ra một tia mỉm cười không hiểu thấu.
Trung Châu đại lục triệt để oanh động lên, trùng trùng điệp điệp Ma tộc đại quân cùng Cốt Yêu nhất tộc đại quân cùng với Thất Tinh môn, Thánh Tước môn đều đi tới Đông Hoang.
Cùng cùng lúc đó, Tụ Tiên các, Thánh Đan tông, Vân gia, Lục Ảnh huyết điện, Lôi Thần cốc, Tam Cực điện, Vân Minh, cũng hoặc sáng hoặc tối có nhân mã xuất động, đi sát đằng sau sau lưng tứ đại thế lực.
Mà tin tức này, rất nhanh cũng truyền vào đến bên trong Đông Hoang.
- Ta ngược lại không có đi, bọn hắn ngược lại là tới trước.
Nghe được Hoang Thanh mang tới tin tức, Mục Vân mỉm cười.
- Hoang Thanh, ta nhớ được, ngươi tựa hồ nói qua, những bộ lạc Đông Hoang không tuân theo Hoang Chủ đều bị đuổi tới phía tây Đông Hoang, thật sao?
- Đúng vậy, Vân tiên sinh!
- Như thế rất tốt, những kẻ phản loạn kia, cực kỳ hiếu chiến, các thế lực lớn Trung Châu muốn thông qua nơi đó, nhất định cũng phải đi qua một trận đại chiến.
- Không sai!
Hoang Thanh hưng phấn nói:
- Vân tiên sinh, ngài quả nhiên là thần, chân trước chúng ta vừa đuổi kẻ phản loạn tới gần vị trí Trung Châu, chân sau những kẻ có lòng dại khó lường kia liền đến.
- Ừm!
Mục Vân gật đầu nói:
- Đại Hoang sơn hiện ra hình dạng long mạch, những người Trung Châu kia nhất định là vì long mạch mà đến, Đại Hoang sơn là thánh địa Đông Hoang các ngươi, đến mức rốt cuộc muốn như thế nào, ngươi đi hỏi thăm một chút phụ thân ngươi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận