Vô Thượng Thần Đế

Chương 3156: Tử Cực Tôn Giả

- Đó là... Tử Cực Man Ngưu.
Chiêm Thiên Vũ hiện tại thần sắc khẽ biến.
- Ca ca, là tọa kỵ của Tử Cực tôn giả năm xưa, cư nhiên không chết...
Chiêm Hân Di hiện tại cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
- Không phải là chưa chết.
Chiêm Thiên Vũ đột nhiên mở miệng:
- Là đã chết, chẳng qua, bị khí tức cổ quái trong Đồ Ma sơn làm cho biến thành một loại man thú.
Nghe được lời này, khuôn mặt xinh đẹp của Chiêm Hân Di trắng bệch.
Tử Cực tôn giả, năm đó uy danh hiển hách, không ai có thể so sánh.
Người này lúc đầu là một gã tán tu cường đại, về sau không biết Huyết tộc dùng pháp pháp gì, mời chào người này.
Thời điểm vây quét Mục Vân, cưỡi Tử Cực Man Ngưu một cửu giai thần thú, có thể nói là hô phong hoán vũ, ánh sáng chói mắt.
Không nghĩ tới, Tử Cực Man Ngưu cư nhiên biến thành bộ dáng quỷ quái này.
Ác Ma Nhân màu trắng này chẳng lẽ là... Tử Cực tôn giả?
- Lần này khó giải quyết rồi.
Chiêm Thiên Vũ nhìn về phía nhị lão bên cạnh, nói:
- Trong tộc còn chưa có người xuất động sao?
- Khởi bẩm Thái Tử, chúng ta cũng chỉ là vừa mới cảm giác được quỷ biến nơi này, trong tộc chạy tới trợ giúp, chỉ sợ cần hao phí một chút thời gian.
Chiêm Thiên Vũ hơi nhíu mày.
- Đã như vậy, vậy đành phải ngăn cản nghiệt súc này trước.
- Nhị lão, ngăn lại Tử Cực Man Ngưu, ta đi đối phó Tử Cực tôn giả.
- Điện hạ cẩn thận!
Một vị lão giả trong đó cẩn thận nói:
- Tử Cực tôn giả, năm đó chính là Tổ Thần cửu biến đỉnh phong, điện hạ ngăn lại là được, không thể mạo hiểm.
- Ừm.
Dứt lời, Chiêm Thiên Vũ giết ra.
Chiêm Hân Di hiện tại hạ thân xuống, mang theo lo lắng.
Nếu đổi thành những người khác ở đây, nàng ngược lại không lo lắng, nhưng uy danh của Tử Cực tôn giả, cũng không thể khinh thường.
Tên này, cư nhiên chết biến thành bộ dáng bực này, khó trách thống hận thứ bị phong ấn như thế.
Chiêm Hân Di hiện tại trong lòng cũng khó hiểu.
Vì sao phụ thân năm đó không chém giết hai hồn Mục Vân, ngược lại phong ấn ở nơi này?
Đây không phải một mầm mống sao?
Hiện tại, Chiêm Thiên Vũ đánh về phía ác ma nhân màu trắng, mà hai vị Tổ Thần lão giả ngăn cản Tử Cực Man Ngưu.
Tử Cực Man Ngưu, vốn nên là cả người lông màu tím, giống như cương châm chặt chẽ, nhưng bây giờ nhìn lại, lại là một thân hài cốt, thân thể hài cốt cao trăm thước, hiện tại vẫn tản ra khí tức cuồng bạo như trước.
Hai gã lão giả bản thân đều là cảnh giới Tổ Thần, căn bản không sợ hãi, nhất thời để thế xông mạnh của Tử Cực Man Ngưu yếu bớt.
Hiện tại, Mục Vân cùng Thương Bắc Huyền hai người, lui xuống dưới một tảng đá lõm trên đỉnh núi, nhìn hết thảy.
- Tử Cực Man Ngưu, Tử Cực tôn giả?
Thương Bắc Huyền hiện tại đột nhiên mở miệng.
- Tử Cực tôn giả?
- Đúng vậy.
Thương Bắc Huyền kinh ngạc nói:
- Khó trách, ác ma nhân màu trắng này cuồng bạo như thế, muốn đào mộ điện hạ.
- Ý ngươi là sao?
Điều này khiến Mục Vân không hiểu.
- Điện hạ có điều không biết!
Thương Bắc Huyền cung kính nói:
- Năm đó cửu tộc vây khốn điện hạ, một nửa binh lực dùng để đối phó điện hạ, nửa còn lại là giết về phía bí giới Mục tộc.
- Huyền Thiên vạn sĩ liều mạng ngăn cản, cuối cùng mười không còn một, tử thương thảm thiết, Mục tộc cuối cùng chạy tới trợ giúp đội ngũ điện hạ, cũng cơ bản là toàn quân bị diệt.
- Lúc ấy, ta ở trong đội ngũ, lúc chạy tới, Huyền Thiên vạn sĩ tử thương hơn phân nửa, Tử Cực tôn giả, một người một thú, ngang ngược va chạm, tựa như không có người, không người nào có thể ngăn cản.
- Lợi hại như vậy?
Mục Vân cả kinh.
Thương Bắc Huyền cười nói:
- Không lợi hại.
- Cái này còn không lợi hại sao?
Mục Vân không nói gì.
- Huyền Thiên vạn sĩ, thực lực bản thân đều không kém.
- Đây quả thật là như thế, nhưng so với điện hạ, thì không lợi hại.
Thương Bắc Huyền lạnh nhạt nói:
- Điện hạ còn nhớ rõ, người này chết như thế nào?
- Không biết! Ký ức bây giờ ta, dưới hồn phách mới, dần dần thức tỉnh, lúc trước dung hợp một hồn của đệ nhất thế, biết rất nhiều chuyện, nhưng đại bộ phận, cũng không nhớ rõ.
- Vậy cũng khó trách!
Thương Bắc Huyền giải thích:
- Lúc ấy, viện quân chúng ta chạy tới, điện hạ đang giao chiến với chín vị cường địch của cửu đại cổ tộc.
- Điện hạ lúc ấy thấy Tử Cực Tôn Giả giết chóc, trong lòng tức giận, cho nên chụp xuống một chưởng ấn.
- Sau đó thì sao?
- Sau đó, bao gồm Tử Cực Tôn Giả, tổng cộng mười ba vị Tổ Thần cửu biến nhân vật, toàn bộ đều mất mạng.
- Tê...
Mục Vân hiện tại không thể không hít một hơi khí lạnh.
-Thì ra, ta trước kia, trâu bò như vậy.
Nghe được lời này, Thương Bắc Huyền chỉ cảm thấy rất cổ quái.
Chỉ cần suy nghĩ về nó.
Khi đó, một chưởng nhẹ nhàng kia rơi xuống, mười ba vị cường giả Tổ Thần cửu biến thanh danh hiển hách, mất mạng.
Hành động này, cho dù tộc trưởng cửu đại cổ tộc, cũng không cách nào làm được.
Mục Vân khi đó, mặc dù trên người mang danh đệ nhất thiên kiêu của Thần giới, nhưng trên thực tế, sao hắn lại không phải là một vị Tổ Thần đỉnh cấp khủng bố.
- Điện hạ không cần hâm mộ trước kia!
Thương Bắc Huyền nghiêm túc nói:
- Nơi này phong ấn hai đạo thần hồn, mà theo điện hạ nói, ngày xưa ở thần giới dung hợp một đạo thần hồn của mình, điện hạ kiếp này tăng lên, tuyệt đối sẽ vượt qua quá khứ.
- Dung hợp thần hồn...
Mục Vân nhìn hai cái quan tài trên đài kia, hiện tại cũng có chút nóng bỏng.
Những thứ thuộc về mình, như thế nào, cũng phải lấy lại.
Giờ khắc này, Chiêm Thiên Vũ ra tay, Ác Ma màu trắng cùng Chiêm Thiên Vũ giao thủ, va chạm cùng một chỗ.
Mục Vân trốn dưới khối đá Huyền Thiết, khối Huyền Thiết này cứng rắn vô cùng, ngược lại không bị ảnh hưởng.
Mà Tử Cực Man Ngưu kia, cũng là bị hai vị lão giả ngăn lại, không cách nào tiến vào.
Tám mươi đạo xích sắt còn lại, vào hiện tại rốt cục ổn định.
Chiêm Thiên Vũ âm thầm thở ra một hơi.
Tạm thời cản trở Tử Cực tôn giả, đợi đến khi viện quân Chiêm tộc chạy tới, nơi này vẫn có thể bảo vệ.
Nếu để cho thần hồn Mục Vân trốn thoát, chuyện cửu tộc làm vạn năm trước, chính là thất bại trong gang tấc.
- Tiểu tử Chiêm tộc, ta nhớ không lầm, ngươi là Thái Tử điện hạ Chiêm tộc Chiêm Thiên Vũ đúng không?
Ác ma màu trắng mở miệng quát.
- Tử Cực tôn giả, ngươi đã chết, vì sao chấp niệm sâu như vậy?-.
- Ha ha...
Nghe được lời này, Tử Cực tôn giả lại đột nhiên cười ha ha.
- Ta chấp niệm sâu?
Tử Cực tôn giả cười ha ha.
- Chiêm Thiên Vũ, tiểu quỷ ngươi biết cái gì? Đừng tưởng rằng ta không biết, phụ thân ngươi vì sao lại thu thập hai hồn của Mục Vân, trấn áp ở nơi này.
- Cha ngươi lo lắng.
Tử Cực tôn giả ngạo nghễ nói:
- Hắn lo lắng, Mục tộc là trùng trăm chân, chết mà không hết, Mục Thanh Vũ vẫn còn, hắn sợ, sợ Mục Thanh Vũ chuẩn bị thỏa đáng, quay lại trả thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận