Vô Thượng Thần Đế

Chương 1991: Quyết tâm đối mặt

Sao hắn lại biết, Ngũ Hợp Bát Hoang Đại Trận, mặc dù không có hoàn thiện triệt để, thế nhưng ngày đó Phàm Tâm Nhạc là nhị phẩm Chân Tiên ra một kích toàn lực còn không có phá vỡ, chớ đừng nói chi là hắn một Huyền Tiên nho nhỏ.
Thế nhưng hiện tại, một tiếng chấn động này lại kinh động đám người bên trong Thiên Kiếm lâu.
- Chuyện gì xảy ra?
Diệp Cô Tuyết nhíu mày.
Khi biết Tiểu Thất bên người Mục Vân là một Thần Long, trong nội tâm nàng thật lâu không thể bình tĩnh.
Mà bây giờ, nghe được tiếng oanh minh, càng bực bội.
- Chúng ta đi điều tra một phen.
Thiên Quân Vũ hiện tại mở miệng.
Nhưng hắn còn chưa nói hết lời, bá một tiếng vang lên, một thân ảnh đã biến mất.
Chính là Diệp Cô Tuyết biến mất không thấy gì nữa.
Lập tức, đám người mắt lớn trừng mắt nhỏ, nhìn Mục Vân.
- Đều nhìn ta làm gì, đi ra xem một chút.
Mục Vân cũng im lặng.
Lần này Diệp Cô Tuyết trở về, hoàn toàn giống như biến thành người khác.
Một lời không hợp chính là giết.
Bất quá nghĩ đến Nam Kiếm vực hiện tại trừ Cửu Tiên các, hiện tại thật không ai có thể chế phục nàng.
Mà giờ khắc này Tiêu Chiến Thiên đang phẫn nộ, đột nhiên, một thân ảnh từ trên trời giáng xuống.
Một thân ảnh khoác áo trắng, da thịt như tuyết, phối hợp với mái tóc bay loạn rơi xuống, giống như tiên tử.
- Mới vừa rồi là ngươi?
Diệp Cô Tuyết nhìn Tiêu Chiến Thiên, mở lời:
- Không phải nói để các ngươi lăn, còn đợi ở chỗ này làm cái gì?
- Diệp Cô Tuyết, ngươi làm càn!
Tiêu Chiến Thiên quát:
- Ngươi quên thân phận của ngươi rồi sao? Ngươi là Phái chủ Nhất Diệp kiếm phái, bị Tam Cực Thiên Minh ta quản hạt, nhìn thấy ta, ngươi nên quỳ xuống dập đầu.
- Ồ? Thật sao?
Bàn tay hất lên, đánh ra một dải lụa, nâng lên Tiêu Chiến Thiên.
- Quỳ xuống? Là thế này phải không?
Bàn tay Diệp Cô Tuyết hất lên, phù phù một tiếng, hai chân Tiêu Chiến Thiên uốn lượn, bịch một tiếng nện vào trên mặt đất.
Từng tiếng ầm ầm vang lên, theo sát mà tới còn có tiếng vỡ vụn răng rắc.
- Dừng tay!
Gia Cát Văn Thanh thấy cảnh này, phất tay chặn lại nói:
- Hiền chất chỉ là nhất thời hồ đồ, Diệp Cô Tuyết, xem ở tình cảm ngày xưa, lưu hắn một mạng đi.
- Lưu hắn một mạng?
Diệp Cô Tuyết lại quát:
- Gia Cát Văn Thanh, Diệp Cô Tuyết ta và ngươi có tình cảm gì? Lưu hắn một mạng? Xem lời nói của Diệp Cô Tuyết ta như gió bên tai? Thật nghĩ cao nhân Chân Tiên là bài trí sao?
Phanh...
Diệp Cô Tuyết vừa dứt lời, bàn tay nắm lại.
Tiếng tạch tạch tạch vang lên, toàn bộ thân thể Tiêu Chiến Thiên hóa thành một vũng máu.
Thấy cảnh này, Gia Cát Văn Thanh không dám nói một lời.
Hứa Thần hiện tại đứng ở một bên, sớm đã là sắc mặt trắng bệch.
Hắn đến cùng đã đụng phải chuyện gì thế này.
Lần trước ba người đồng hành, một lời không hợp, Thần Lạc bị giết. Mà lần này, một lời không hợp, Tiêu Chiến Thiên bị giết.
Hứa Thần không ngừng an ủi mình.
Còn tốt, còn tốt vừa rồi xúc động quá mức không phải Hứa Thần hắn, nếu không hiện tại chết chính là hắn.
Nhưng giờ khắc này, Gia Cát Văn Thanh đứng tại chỗ, một lời không dám phát.
Hắn nhìn thấy thủ đoạn của Diệp Cô Tuyết.
Kia tuyệt đối không chỉ là nhị phẩm Chân Tiên, tam phẩm Chân Tiên có thể làm được.
Thực lực thế này, vượt qua hắn rất rất nhiều.
Nói nhiều một câu, ngay cả hắn cũng chết.
- Cáo từ!
Gia Cát Văn Thanh chắp tay, mang theo đám người, như chạy trốn rời đi Thiên Kiếm lâu.
Thấy cảnh này, từng đống đệ tử trước cửa Thiên Kiếm lâu hiện tại trợn tròn hai mắt.
Cái này mẹ nó quả thực rung động.
Thiên Kiếm lâu bọn hắn lúc nào không thèm nhìn sắc mặt của Tam Cực Thiên Minh rồi.
Mà lại là triệt để không thèm nhìn.
Quá thoải mái.
Mà giờ khắc này đám người Mục Vân mới đuổi tới.
Nhìn thấy đệ tử Tam Cực Thiên Minh rút lui, đệ tử Thiên Kiếm lâu từng người trợn mắt hốc mồm, ngạc nhiên, ai nấy đều ngơ ngác
Xảy ra chuyện gì rồi?
Nhưng nhìn những đệ tử Thiên Kiếm lâu biểu lộ, bọn hắn đại khái đã phỏng đoán ra.
Mục Vân hiện tại chỉ có thể cười khổ.
Lần này, Diệp Cô Tuyết ép Tam Cực Thiên Minh đến tuyệt địa.
Hắn vốn nghĩ, cho Tam Cực Thiên Minh một chút lợi hại nhìn, nhưng bây giờ lại khiến cho Tam Cực Thiên Minh triệt để hết hi vọng.
Cũng không phải Mục Vân lo lắng, mà hắn muốn chiêu Tam Cực Thiên Minh đến dưới trướng mình.
Diệp Cô Tuyết nhìn thấy đám người, cất giọng nói:
- Hôm nay có tất cả mọi người ở đây cũng tốt, bắt đầu từ hôm nay, Thiên Kiếm lâu, tự thành một mạch.
- Một mạch này không còn là Thanh Đồng cấp thế lực, tất cả mọi người, đều ra sức tu hành, Cửu Tiên các quy định, phàm là trong tông môn có một cao thủ Chân Tiên, ngàn võ giả Huyền Tiên, đều có thể thỉnh cầu, trở thành Bạch Ngân cấp thế lực.
- Hiện nay, bên trong Thiên Kiếm lâu có bốn cao thủ Chân Tiên, võ giả cảnh giới Huyền Tiên tựa hồ bất quá không đến ba trăm người? Hôm nay bắt đầu, tất cả mọi người, một khi tấn thăng cảnh giới Huyền Tiên, ghi lại danh sách, đợi đến khi đạt một ngàn người, chính là thời điểm thỉnh cầu Cửu Tiên các trở thành Bạch Ngân cấp thế lực.
Diệp Cô Tuyết vừa dứt lời, quả thực như là một quả bom nặng ký, nổ lên sóng to gió lớn.
Lúc trước, Mục Vân có ý tứ như vậy, nhưng bây giờ, Diệp Cô Tuyết công khai nó ra.
Tin tức này chắc chắn sẽ gây nên sóng to gió lớn bên trong toàn bộ Nam Kiếm vực.
Chỉ là tiếp theo, Diệp Cô Tuyết nói htheem một câu lại càng để bọn hắn thêm chấn kinh.
- Thời gian năm năm, bên trong năm năm, một ngàn đệ tử cảnh giới Huyền Tiên, mà trong năm năm này, toàn bộ Thiên Kiếm lâu bế tông không ra.
Vừa dứt lời, Diệp Cô Tuyết rời đi.
Nhìn thấy một mặt bá khí của Diệp Cô Tuyết, Mục Vân triệt để không lời nào để nói.
Hắn chỉ biết, năm đó Diệp Cô Tuyết không phải bộ dáng như vậy.
Đến cùng là cái gì cải biến tư tưởng của Diệp Cô Tuyết?
Mục Vân hiện tại rung động không thôi.
Nhưng hắn hiểu thêm, nếu tin tức này thả ra, chỉ sợ toàn bộ tất cả mọi người bên trong Nam Kiếm vực đều sẽ rung động.
Nắm tay, khóe miệng Mục Vân hiện ra một vòng ý cười.
Đã như vậy, vậy thì chơi lớn hơn một chút.
Hai tay Mục Vân nắm chặt, nói:
- Hiện tại, hết thảy đệ tử đến cảnh giới Huyền Tiên đều có thể thỉnh giáo ta, bên trong năm năm, nếu có ai có thể đến cảnh giới Chân Tiên, Mục Vân ta ban thưởng một kiện Hồn giai Tiên khí.
Một câu nói kia càng giống quả bom nặng ký.
Cơ hồ tạc tất cả mọi người đến mộng.
Hồn giai Tiên khí... Ông trời của ta, đây là khái niệm gì.
Thấy cảnh này, Diệp Cô Tuyết nhíu nhíu mày, nhìn Mục Vân, thấp giọng nói:
- Da trâu thổi cũng quá lớn đi? Hồn giai Tiên khí, trên người ta cũng không có mấy món, ngươi có?
- Hiện tại không có, không có nghĩa năm năm sau cũng không có.
Mục Vân lại hơi hơi cười một tiếng.
Hắn bây giờ cảm giác, cảnh giới của mình quá thấp.
Cảnh giới ngũ phẩm Huyền Tiên, dưới tình huống bực này, căn bản không thay đổi được cái gì.
Chân Tiên, chỉ có đến cảnh giới Chân Tiên, hắn mới có thể làm ra một ít chuyện.
Mà liên đới lấy Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, hắn cũng có thể thi triển ra lực lượng càng thêm mạnh mẽ.
Hạ quyết tâm, trong lòng Mục Vân tràn ngập đấu chí.
Đâu chỉ là hắn, lúc này toàn bộ đệ tử Thiên Kiếm lâu đều triệt để sôi trào.
Đến Chân Tiên, một kiện Hồn giai Tiên khí.
Đến Huyền Tiên, phần thưởng phong phú.
Quan trọng nhất là, chỉ cần bọn hắn đến cảnh giới Huyền Tiên, Thiên Kiếm lâu chính là Bạch Ngân cấp thế lực.
Nam Cực chi địa, bên trong Bích Lạc tiên sơn đã xuất hiện một Bạch Ngân cấp thế lực, mà bây giờ, lần nữa xuất hiện một Bạch Ngân cấp thế lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận