Vô Thượng Thần Đế

Chương 894: Phản sát (1)

- Chưởng môn, có muốn làm một vố lớn hay không.
Trong lúc Mục Vân uống rượu, đột nhiên nhìn Thiên Ngọc Tử, mở lời.
- Cái gì lớn?
Mục Vân mỉm cười, bàn tay vung lên, một tiếng ầm vang, toàn bộ Thiên Kiếm Phong đều run rẩy mấy phần.
- Tịch Diệt... Chiến Lôi!
Nhìn thứ trước mắt xuất hiện mọi người, đám người triệt để trợn tròn mắt.
- Tiểu tử ngươi, thế mà trộm được thứ này.
Nhìn thấy Tịch Diệt Chiến Lôi, Thiên Ngọc Tử trợn mắt hốc mồm, dở khóc dở cười.
- Thừa dịp các ngươi gây ra hỗn loạn, đi tìm một chút, bọn gia hỏa này đoán chừng chính bọn hắn cũng không nghĩ tới ta sẽ đi trộm, bất quá nói thật, thật rất nặng.
Mục Vân vỗ vỗ Tịch Diệt Chiến Lôi, cười hắc hắc nói:
- Hiện tại, ta đoán võ giả cùng cao tầng tứ đại gia tộc đều sẽ tụ tập đến Xà Tôn Phong, lúc này cho bọn hắn ăn một pháo, ta nghĩ trăm vạn cực phẩm linh tinh, tuyệt đối đủ giá trị.
- Không!
Thiên Ngọc Tử giờ phút này lại đột nhiên đứng dậy, quát:
- Trăm vạn? Nơi nào đủ! Lần này, ta muốn cho bọn hắn hoàn lại gấp mười, ngàn vạn linh tinh.
Ngàn vạn linh tinh, xem ra lần này, Thiên Kiếm sơn bị đánh, Thiên Ngọc Tử cũng bị trêu đến xù lông lên.
- Tốt!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
- Bất quá, ngươi có thể sử dụng không?
Nhìn Mục Vân, Thiên Ngọc Tử mở lời.
- Ta vừa rồi nghiên cứu một hồi, không phải quá khó!
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Thật ra Tịch Diệt Chiến Lôi, không bằng nói là tịch diệt chiến xa, nói cho cùng cũng là một loại thần binh mà thôi.
Nhìn thấy bộ dáng của Mục Vân, Thiên Ngọc Tử hơi sững sờ.
Mục Vân tính toán, tâm tư, cân nhắc, quả thực chu đáo.
Thiên Ngọc Tử phát hiện, Mục Vân sở dĩ có thể đi đến một bước này, dựa vào không phải vận khí của hắn, mà là năng lực.
Mệnh, chính là thứ kẻ yếu không thể nắm giữ, vận, chính là điều cường giả cần có!
Vận mệnh như thế nào?
Một mực chộp vào trong tay mình, mới là vận mệnh.
Mục Vân, chính là đang tóm chặt lấy vận mệnh của mình.
- Tốt, đã như vậy, một ngàn vạn cực phẩm linh tinh, Thiên Kiếm sơn ta vẫn xuất ra nổi, chí ít, muốn để những đệ tử trước kia của Thiên Kiếm sơn ta có thể có được nghỉ ngơi.
Thiên Ngọc Tử nói đến chỗ này, ngước mắt nhìn bốn phía sơn phong.
Bên ngoài đại trận, những sơn phong kia giờ khắc này đèn đuốc sáng trưng.
Thế nhưng trước kia, đó là chỗ ở của đệ tử Thiên Kiếm sơn, mà bây giờ, lại trở thành nơi tứ đại gia tộc tiêu dao tự tại.
- Qua ba lần rượu, động thủ, chờ bọn hắn tụ tập lại một chỗ, bắn một phát!
Mục Vân bình tĩnh nói:
- Bất quá chưởng môn, bên trong Thiên Kiếm sơn, chín trăm chín mươi chín ngọn núi, có khả năng bị hủy.
- Không sao cả!
Thiên Ngọc Tử nhìn Mục Vân, khẽ mỉm cười nói:
- Lần này, Thiên Kiếm sơn ta xem như triệt để hủy, không biết bên trong bảy mươi hai hòn đảo của Mục minh chủ có hòn đảo thích hợp hay không?
Nghe đến lời này, nhìn bộ dáng Thiên Ngọc Tử nghiêm túc, Mục Vân khẽ giật mình.
- Đương nhiên là có, tới gần Lạc Hồn đảo, không biết chưởng môn ghét bỏ hay không!
Mục Vân cười nói:
- Mà lại ở gần Huyết Minh ta, nguy cơ Huyền Không sơn bất cứ lúc nào đều như một cây đao lơ lửng phía trên não hải.
- Ngươi cho rằng, ta sẽ còn sợ?
Thiên Ngọc Tử ha ha cười nói.
- Tốt!
Mục Vân cười ha ha một tiếng nói:
- Lạc Hồn đảo ta bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh Thiên Kiếm sơn với tư cách hàng xóm.
- Uống trước rồi nói!
Thiên Ngọc Tử chắp tay cười nói.
Qua chuyện này, hắn triệt để xem Mục Vân thành Mục minh chủ cùng một cấp độ, mà không phải nhân tài mới nổi.
Thời gian từ từ trôi qua, phía trên Thiên Kiếm Phong, chén chén giao thoa.
Thế nhưng giờ phút này, phía trên Xà Tôn Phong lại là tiếng sát phạt không ngừng.
- Dừng tay!
Ngay thời điểm mọi người giết đỏ cả mắt, một tiếng hét to đột nhiên vang lên.
Chính là Chu Trí Viễn!
- Các ngươi đang làm gì?
Chu Trí Viễn một tiếng quát.
- Làm gì?
Có một tên đệ tử đứng ra quát:
- Chu trưởng lão, ngài mặc dù thân là Chu gia ngũ trưởng lão, quyền cao chức trọng, thế nhưng cũng phải giảng đạo lý?
- Không sai, đệ tử Chu gia các ngươi chết, quản tam đại gia tộc chúng ta chuyện gì? Ngươi xem một chút, đệ tử Chu gia các ngươi chỗ nào giảng đạo lý, kéo sự việc đến trên người tam đại gia tộc chúng ta, chẳng lẽ không phải rất quá đáng?
Lập tức, có người bắt đầu đứng ra, chỉ trích đệ tử Chu gia.
Chu Trí Viễn giờ phút này sầm mặt lại, nhìn hai phe còn đang chém giết, nhịn không được vừa muốn nổi giận, thế nhưng một tia sáng lại đột nhiên xuất hiện lúc này.
Ánh sáng kia từ đằng xa không ngừng tới gần, ánh sáng cường thịnh để người cơ hồ không cách nào mở ra hai mắt.
Trong nháy mắt nhìn đến ánh sáng kia, Chu Trí Viễn lại triệt để trợn tròn mắt.
- Tản ra, tản ra, nhanh tản ra!
Kiến thức Kim n thi triển ra Tịch Diệt Chiến Lôi, Chu Trí Viễn vô cùng rõ ràng, ánh sáng kia đến cùng là cái gì?
Tịch Diệt Chiến Lôi!
Nhìn vật đang lao tới, trái tim đám người cũng nhảy tới cổ họng.
Tịch Diệt Chiến Lôi, thế mà đang bắn tới phía bọn hắn, làm sao có thể.
Trong chớp nhoáng này, chiến đấu đình chỉ, rất nhiều đệ tử bắt đầu bất chấp tất cả, chạy trốn ra bốn phía.
Chỉ là giờ khắc này, hộ đại trận phong phía trên Xà Tôn Phong đã sớm bị tứ đại gia tộc phá vỡ, một pháo này, có thể nói không có chút phòng bị, có thể nói một pháo bắn tới, bọn hắn căn bản không có cách tránh né.
Quả cầu ánh sáng kia có tốc độ quá nhanh, tốc độ bực này, bọn hắn chỗ nào có thể trốn được.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc quanh quẩn toàn bộ phía trên Xà Tôn Phong.
Xà Tôn Phong cao mấy ngàn thước lúc này triệt để bị san thành bình địa.
Không có đại trận bảo hộ, sơn phong như đậu hũ, ăn một Tịch Diệt Chiến Lôi, căn bản không có chút nào chống cự có thể nói.
Thế nhưng một pháo oanh tới, còn không phải kết thúc.
Từng tiếng ầm ầm dẫn tới sơn phong khác một mảnh rối loạn.
Chỉ là chưa bắt đầu bao lâu, đạo thanh quang thứ hai xuất hiện lần nữa.
Oanh...
Lần này, tiếng oanh minh bài sơn đảo hải thẳng tắp chấn động đến mỗi một đệ tử tứ đại gia tộc tại chỗ, triệt để trợn tròn mắt.
Thế nhưng thời gian trợn tròn mắt cũng không có tiếp tục bao lâu, Tịch Diệt Chiến Lôi oanh kích mà đến nháy mắt đem toàn bộ sơn phong san thành bình địa.
Tiếng nổ đùng đoàng, trọn vẹn mười lần.
Một ngàn vạn cực phẩm linh tinh, tương đương với một ngàn ức thượng phẩm linh tinh, cứ như vậy triệt để không còn.
Thế nhưng, lấy được hiệu quả càng có thể xưng hủy thiên diệt địa.
Kia một ngàn ức thượng phẩm linh tinh, triệt để san thành bình địa mười toà sơn phong, mà nhân mã tứ đại gia tộc trừ một bộ phận vây quanh ở phía trên Thiên Kiếm Phong, những người khác, thì đều ở vào bên trên mười ngọn núi.
Lần này, có thể nói là toàn quân bị diệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận