Vô Thượng Thần Đế

Chương 2187: Phía trước có người

Nhưng theo nhóm người kia càng ngày càng tới gần, mấy người dần dần cảm giác được dị thường.
Mười người nhìn nhau, đều sáng tỏ, nhưng mọi người vẫn làm chuyện riêng của mình.
Bá bá bá...
Đột nhiên, từng tiếng xé gió truyền đến, lần lượt từng thân ảnh từ trên trời giáng xuống, càng có thân ảnh từ mặt đất chui ra, nháy mắt giết tới.
- Giết!
Đột nhiên, mười người sớm đã chuẩn bị thỏa đáng, giết ra.
Mà đồng thời, Mục Vân phi thân, né tránh vây công, Tần Hàn lại cầm kiếm giết tới mấy người.
Khoảng chừng mấy chục người đột nhiên xuất hiện.
Mấy chục thân ảnh, vây thành một vòng, vây quanh Tần Hàn cùng chín người.
Không bao lâu, có hai thân ảnh đi ra từ bên trong mấy thân ảnh.
- Các huynh đệ, xem ra lại là đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, chờ đợi mai phục không lỗ nha.
Một tên nam tử trong đó mở lời.
- Hắc hắc, không sai, hơn nữa còn có nữ nhân, ba mỹ nữ, rất tốt, Phàm ca, cần phải lưu cho ta.
- Tề Buôn, ngươi cũng chỉ có chút tiền đồ như vậy, không có vấn đề, người này lưu cho ngươi!
Nam tử đầu lĩnh ha ha cười nói.
Mà giờ khắc này, lần lượt từng thân ảnh vây quanh chín người.
Lữ Chiêm nhìn Tần Hàn nói:
- Mục Vân đâu? Hắn không phải mới vừa ở cùng với ngươi sao?
- Đừng có gấp.
Tần Hàn lại là mở lời:
- Hắn tự có ý nghĩ cùng thủ đoạn của hắn.
Nghe đến lời này, Lữ Chiêm hơi có vẻ không vui, không lên tiếng nữa.
Lúc này, mười người cùng một chỗ mới là tốt nhất.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác Mục Vân rời đi, hơn nữa còn không biết đi nơi nào, cái này khiến hắn cảm giác rất khó chịu.
- Mặc kệ hắn, chín người chúng ta đối phó một đống tạp toái, không có vấn đề.
- Dõng dạc!
Nam tử dẫn đầu gọi Tề Buôn nói:
- Đây là Tề Sơn đại ca ta, được người ta xưng Vô Mệnh thần chân bên trong đệ nhất đường chúng ta, một chân có thể lấy mạng của các ngươi, thức thời một chút, các ngươi có mấy người, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, giao ba người nữ nhân này cho chúng ta vui vẻ.
Tề Buôn đi lên phía trước, nhìn mấy người, cười hắc hắc nói:
- Vị tiểu nương tử này, da mịn thịt mềm, thế nào chịu đựng được sơn thủy hiểm ác, hãy lao vào trong ngực đại gia, đại gia sẽ yêu thương ngươi...
Hưu hưu hưu...
Nhưng trong nháy mắt khi Tề Buôn đứng ra, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Phốc phốc hai tiếng dẫn đầu vang lên, bắn thủng đầu gối hai chân Tề Buôn, hắn quỳ rạp xuống đất.
Một tiếng phốc cuối cùng xuyên qua đầu Tề Buôn, để hắn chưa kịp phản ứng đã dập đầu xuống đất.
Nhìn kỹ lại, Tề buôn hoàn toàn quỳ rạp xuống đất, mà lại là... Chết quỳ.
- Là ai
Thấy cảnh này, Tề Sơn cũng ngơ ngẩn.
Ba mũi tên, giết chết huynh đệ có thực lực cảnh giới chỉ kém hắn một tia.
Hưu...
Trả lời Tề Sơn chỉ là tiếng mũi tên xé gió.
Tốc độ trường tiễn kia thực sự quá nhanh, xuyên thủng ngực Tề Sơn.
Thấy cảnh này, những người còn lại đã sớm bị dọa sợ.
Cái này còn đánh cái gì, hai lão đại bị mũi tên xuyên qua, chém giết tại chỗ.
Những người còn lại, chạy trốn bốn phía.
Tần Hàn nheo mắt, nhìn đám người đang chạy trốn, nói:
- Mọi người đừng lo lắng, hiện tại không giết, chờ đến khi nào?
Vừa dứt lời, chín thân ảnh xông ra.
Lần này ra ngoài chính là vì tôi luyện thực lực mình, cùng với chém giết đệ tử Huyết Sát thần giáo, được tông môn ban thưởng.
Hiện tại, mấy người tự nhiên tận hết sức lực, hạ sát thủ.
Dần dần, những hơn mười người chuẩn bị đào tẩu bị từng mũi tên bắn trúng, khí tuyệt.
Chỉ tiếc, Trảm Tiên Tiễn chỉ có ba mũi tên, bắn ra ba mũi, triệu hồi cần thời gian, bất quá mặc dù như thế, Mục Vân ra từng một tiễn cũng kết thúc không ít tính mệnh.
Cuối cùng, hơn mười người sụp đổ chạy tứ tán, đám người Lữ Chiêm lại trở về, sát khí trên người, dần dần tiêu tán.
- Ha ha, Mục huynh, ngươi bắn lén tên xác thực rất tốt.
Tần Hàn nhìn Mục Vân, vỗ vỗ bả vai cười nói.
- Các vị đồng tâm hiệp lực mới đúng.
Mục Vân chắp tay nói:
- Nếu không phải các ngươi ở phía trước, hấp dẫn hai người kia chú ý, ta cũng không có nhẹ nhàng tập sát hai người.
Hiện tại, hai tay Mục Vân trống rỗng, hoàn toàn không có cung tiễn.
Mấy người Lữ Chiêm càng hiếu kì, Mục Vân sử dụng cung tiễn gì.
Nhìn Mục Vân tựa hồ không muốn bại lộ, cũng không hỏi nhiều.
- Xem ra, tiếp theo sẽ gặp phải lũ chó săn của Huyết Sát thần giáo, chúng ta nên hảo hảo tôi luyện đao kiếm của mình.
Tần Hàn mở lời:
- Mọi người dần dần phối hợp, không chỉ tăng thực lực lên, có thể chém giết lục phẩm Kim Tiên thậm chí thất phẩm Kim Tiên, đó mới là kiếm lời lớn.
Trong lúc nhất thời, mấy người đều lòng tin tràn đầy.
Chỉ là lần này, ánh mắt nhìn Mục Vân lại không giống như thường ngày mà xem như ngang cấp bọn hắn.
Mục Vân cũng không quan tâm.
Thế giới vốn như thế.
Cường giả đối đãi kẻ yếu, trời sinh mang theo thương hại, hoặc nói là đồng tình.
Cho dù không mang theo khinh bỉ, nhưng tâm thái người tự nhận là cường giả tổng sẽ lơ đãng biểu hiện ra.
Lần này Mục Vân thể hiện ra thực lực mình, để mấy người lau mắt mà nhìn, không dám coi thường hắn.
Tiểu đội mười người lần nữa xuất phát.
Lần này, đi trên đường, Tần Hàn và Mục Vân vẫn nói chuyện với nhau, mấy người còn lại hiển nhiên cũng trừ đi lòng khinh thường dành cho Mục Vân.
Còn Mục Vân lại vẫn như bình thường.
Lạc Nhật sơn mạch, kéo dài vạn dặm, càng rộng mấy ngàn dặmcái độ rộng mấy ngàn dặm vắt ngang hai đại siêu cấp thế lực, ngăn cản hai đại siêu cấp thế lực va nhau.
Tiên thú trong đó càng nhiều đến kinh người.
Mười người Mục Vân một đường tiến lên, người không có gặp được bao nhiêu, ngược lại gặp không ít tiên thú cường đại.
Nhưng mười người liên thủ, tiên thú huyết mạch kim cấp, trừ phi đến thất phẩm Kim Tiên, nếu không cũng khó thoát khỏi cái chết.
Đoạn đường này đi tới, mười người mặc dù không có gặp được đệ tử Huyết Sát thần giáo, thế nhưng chém giết không ít tiên thú, hợp tác giữa lẫn nhau cũng trở nên càng thêm thuần thục.
- Phía trước nguy hiểm nhiều hơn một ít, mọi người cẩn thận một chút.
Tần Hàn cẩn thận nói:
- Chúng ta tiến lên có khoảng cách trăm dặm, mặc dù trước đó không có gặp được đệ tử Huyết Sát thần giáo, ta xem chừng, đằng sau hẳn sẽ gặp phải không ít.
- Ừm!
Một đoàn người tiếp tục đi tới.
Mà theo mọi người tiến lên, phía trước trở nên dần dần an tĩnh.
Càng tiến lên chỗ sâu, thực lực tiên thú càng mạnh, lãnh địa càng rộng, trừ phi tiên thú loại quần cư, nếu không đại đa số địa phương đều yên lặng.
Rống...
Bên trong dãy núi truyền đến từng tiếng thú gào đứt quãng, làm cho người kinh hãi.
- Mọi người cẩn thận, phía trước có người.
Tần Hàn hiện tại đột nhiên mở miệng, mười người dừng lại, ẩn nấp thân hình.
- Là ai, ra.
Đã muộn, người phía trước đã phát hiện bọn hắn.
Tần Hàn bất đắc dĩ, mười người đành phải đi ra.
- Là ngươi, Tần Hàn.
Một người cầm đầu nhìn thấy Tần Hàn, hơi có vẻ kinh ngạc.
Người này thân hình cao lớn, khuôn mặt mang theo chút che lấp, cho dù cười lên cũng cho người cảm giác âm sâu.
- Hứa Khánh Chi!
Thấy rõ một đội nhân mã phía trước, Tần Hàn khẽ giật mình.
Hắn vốn cho rằng người Huyết Sát thần giáo, không nghĩ tới thế mà là đệ tử đồng môn Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận