Vô Thượng Thần Đế

Chương 3541: Thi Hoàng Bá Thể Quyết (2)

Những đệ tử Cửu Đỉnh thương hành kia, nhìn thấy hắn tới gần, đều lộ ra thần sắc đề phòng, có người còn âm thầm chuẩn bị tùy thời xuất thủ, cho rằng Mục Vân muốn đi ra chịu chết.
Nhưng Mục Vân đứng vững cước bộ, cũng không có đi ra ngoài, ngón tay nhẹ nhàng điểm ra, ở trong hư không vẽ ra từng đường vòng cung, những đường vòng cung này, lóng lánh tia sáng màu đỏ, một ngang một dựng thẳng, một bên một cái, thoạt nhìn vô cùng đơn giản.
Nhưng phanh tiếp theo, những vòng cung này liền rơi trên mặt đất, dần dần cấu thành một trận pháp phức tạp.
Rơi xuống đất thành trận.
Đây là thủ pháp cơ bản của cổ trận sư.
Cổ trận sư lấy bầu trời làm giấy, lấy mặt đất làm nền, lấy đầu ngón tay làm bút, ở trong hư không thiết họa ngân câu, vẽ ra vòng cung trận văn, sau đó từng hàng rơi xuống đất, rơi xuống đất thành trận, hình thức ban đầu của trận pháp, từ đó hình thành.
Thi Phi Huyên ngây dại, thủ pháp Mục Vân họa trận, lúc mới bắt đầu, còn có chút ngưng trệ, nhưng dần dần, thủ pháp của hắn càng ngày càng thuần thục, động tác hành vân lưu thủy, ở trong hư không phác họa ra từng đạo vòng cung trận văn tuyệt diệu, làm cho người ta hoa cả mắt.
Mà mọi người bên ngoài sơn động, cũng hoàn toàn trợn tròn mắt, hoàn toàn không nghĩ tới Mục Vân vừa tu luyện cổ trận huyền bí, cư nhiên có thể tay không họa trận, hơn nữa thủ pháp còn có khuôn mẫu.
Từng đường vòng cung, rơi xuống đất thành trận, trên mặt đất hiện ra một Chu Tước trận pháp, bộ dáng Chu Tước thần điểu, vững vàng hình thành, dần dần bắt đầu tản mát ra khí tức nóng bỏng.
Họa địa vi lao!!
Đây là bước thứ hai trong bố trận, Họa địa vi lao.
‘Lao’ này vừa là một nhà tù vững chắc, vừa là một lao ngục.
Vòng cung trận văn rơi xuống đất thành trận, lúc mới bắt đầu, vẫn rất lỏng lẻo, dễ dàng bị người phá hư, nhưng trận văn một khi ngưng kết vững chắc, liền như kim cương, sẽ không dễ dàng tổn hại nữa.
Sau khi trận pháp hình thành, bước tiếp theo, chính là mượn tinh túc khí tức, vẽ đất làm lao, hình thành một kết giới bí trận giống như lao ngục, bất luận kẻ nào dám xông vào kết giới này, đều sẽ bị Tinh Túc sát khí vô tình chém giết.
Mục Vân hít sâu một hơi, điều động tinh thần lực, kích hoạt Chu Tước trận.
Đây không phải là trận đồ, đây không phải nói chuyện trên giấy, mà là cổ trận thực chiến, trên chiến trận, chỉ điểm giang sơn, không cần hao phí tuổi thọ duy trì, chỉ cần vận chuyển tinh thần lực, lấy hồn lực làm dẫn, liền có thể dễ dàng kích hoạt.
Ù ù...
Dưới sự chú ý của tinh thần lực của Mục Vân, toàn bộ Chu Tước trận, nổ tung xích mang nóng rực, một hồi tiếng kêu của Chu Tước cũng vang vọng, chấn động lòng người.
Các đệ tử bên ngoài sơn động, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không nghĩ tới Mục Vân lại kết trận thành công.
- Ta không nhìn lầm chứ.
- Trời ạ, hắn cư nhiên thật sự kết trận thành công.
- Không có khả năng, phương pháp cổ trận, huyền ảo tối nghĩa, hắn nhất thời ba khắc, làm sao có thể lĩnh ngộ?
- Không tốt, nhanh đi bẩm báo Dương Đỉnh Thiên đại nhân.
Mọi người loạn thành một đoàn, đều một mảnh bối rối.
Trong khoảnh khắc Mục Vân, cư nhiên có thể ký kết ra cổ trận, quả thực ngoài dự liệu của bọn họ.
- Hô!
Mục Vân thở ra một ngụm trọc khí, lau mồ hôi trên trán, thu trận đồ lại, cũng triệt để chặt đứt liên hệ tuổi thọ của mình.
Tuổi thọ của hắn rốt cục không tiêu hao nữa, hiện tại tiêu hao, chỉ là tinh thần lực không đáng kể, sẽ không tạo thành tổn hại gì đối với thân thể.
- Ngươi...... Ngươi trước kia có phải đã từng học qua phương pháp cổ trận hay không?
Thi Phi Huyên kinh ngạc nhìn Mục Vân.
Hiện tại Mục Vân đã kết trận thành công, không cần dựa vào trận đồ nữa, cũng không cần hao phí tuổi thọ duy trì, hiện tại tình cảnh của hai người, liền thoải mái hơn rất nhiều.
- Cái gọi là cổ trận, nhận cương độn khôi tứ pháp, ta cũng là lần đầu tiên tiếp xúc hôm nay.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Kỳ thật, ta còn chưa thật sự học được.
Mục Vân lắc đầu, hắn biết cân lượng của mình, hắn có thể thành công kết trận, là bởi vì trước kia hắn không ngừng tiêu hao tuổi thọ, đi duy trì Chu Tước trận, đã sớm thăm dò được huyền bí của Chu Tước trận, cho nên mẫu vẽ theo hồ lô, tự mình cũng vẽ ra một cái.
Hơn nữa một đường đi tới, hắn từ Linh trận sư đến thần trận sư, có thể nói là hiểu biết rất sâu đối với trận pháp, có cơ sở nhất định.
Nhưng nếu như cho hắn trận pháp khác, hắn sẽ như người mù, khẳng định vẽ không được, dù sao cổ trận cùng thần trận, mặc dù có tương tự, khác biệt cũng là lớn hơn.
- Ngươi rõ ràng đã học được, ngươi xem ngươi trận pháp này, có khuôn mẫu.
Thi Phi Huyên kinh ngạc nói.
- Quên đi, trước không nói cái này, chúng ta phải nghĩ biện pháp rời đi.
Ánh mắt Mục Vân trầm xuống, nhìn về phía thế giới bên ngoài sơn động, tự do ở ngay trước mắt, nhưng hắn hết lần này tới lần khác không ra được.
Bên ngoài sơn động, vẫn như cũ có mười mấy đệ tử Cửu Đỉnh thương hành, nghiêm khắc đề phòng, trong bọn họ, Hóa Thánh cao thủ đều có mấy người.
Kỳ thật Mục Vân muốn đi, nhóm người này ngăn không được mình, nhưng vấn đề là, bên cạnh hắn còn có một Thi Phi Huyên...
Thi phi Huyên này, mặc dù không phải nhân tộc, nhưng tâm nhãn cũng không xấu, hơn nữa cho hắn chí bảo của Tích Dịch vương, Liệt Thiên Đao, lại truyền thụ bí pháp cổ trận của hắn, hắn cũng không thể bỏ mặc nàng.
- Này, ngươi đừng bỏ rơi ta, ta sợ.
Thi Phi Huyên sợ hãi, nắm chặt lấy cánh tay Mục Vân, sợ Mục Vân bỏ lại hắn một mình chạy mất.
Mục Vân cười khổ một chút, nói:
- Ngươi yên tâm, ta không phải Thi Vô Mệnh, ta sẽ không bỏ lại ngươi mặc kệ.
Nghe vậy, Thi Phi Huyên thở phào nhẹ nhõm, hiện tại Mục Vân đã không cần hao phí tuổi thọ, thân thể lấy lại tự do, nàng sợ nhất chính là Mục Vân bỏ lại nàng không để ý, như vậy nàng liền thảm.
- Ta nói đại tiểu thư, ngươi có pháp bảo lợi hại gì hay không, có thể mượn ta dùng một chút, để cho chúng ta thoát khỏi vòng vây.
Mục Vân hỏi.
Thi Phi Huyên là nữ nhi của thi thành chủ Hoàng Thành thành, trên người khẳng định mang theo không ít bảo bối, nếu như nàng có pháp bảo lợi hại gì, vậy thì dễ làm, mình có thể phá vòng vây mà ra.
Thi Phi Huyên lắc đầu, nói:
- Không có.
Mục Vân bất đắc dĩ, xem ra đại tiểu thư này vẫn không đáng tin cậy.
- Bất quá...
Thi Phi Huyên chuyển đề tài, móc ra một viên Nguyên Châu, nói:
- Ta không có pháp bảo, nhưng ta có cái này.
- Đây là cái gì?
Mục Vân mở to hai mắt, nguyên châu trong tay Thi Phi Huyên, cũng không phải màu vàng bạc đồng, mà là toát ra một tầng màu ngọc ôn nhuận, phẩm tướng linh khí đều thượng giai tuyệt đỉnh, phát ra linh khí, thậm chí hình thành một tầng sương mù mờ mịt, bao phủ ở trên Nguyên Châu.
Thi Phi Huyên nói.
- Đây là Ngọc Nguyên Châu.
- Ngọc Nguyên Châu?
Mục Vân tò mò, hắn cho rằng Nguyên Châu cũng chỉ có ba loại vàng bạc đồng, không nghĩ tới còn có ngọc.
Thi Phi Huyên nói:
- Ngọc Nguyên Châu phi thường trân quý, ngoại trừ ẩn chứa bàng bạc thiên Địa Nguyên lực ra, bên trong còn có một tầng không gian đặc thù, có thể lấy ra phong tỏa công pháp, ngươi nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận