Vô Thượng Thần Đế

Chương 4306: Ngư ông xuất hiện

Một đêm này, đối với Huyền Thiên Các mà nói, thê thảm vô cùng.
Mạc Huyền Thiên cùng Mạc Thành Không hai người, hiện tại đã giao chiến đến cực hạn.
Hai Quân Vương Kim Cốt Cảnh, chém giết, kim mang thủy chung chưa tan, quả thực vô cùng khủng bố.
Mạnh Trạch và Hứa Phục Sinh hai người, càng không cần phải nói, cơ hồ lấy thương đổi thương.
Giết đến lúc này, bất luận kẻ nào cũng phát điên.
Mạc Ngọc Hải hiện tại, cả người dính đầy máu tươi.
Toàn thân cao thấp, máu tươi đầm đìa, mang theo khí tức sát phạt vô tận.
Võ giả bốn phía hắn, chiến ý đều dâng trào.
- Huyền Thiên Các, thuộc về ta.
Mạc Ngọc Hải hiện tại nhếch miệng cười cười.
Chỉ là hắn lại không biết, Mục Vân cũng đang nhếch miệng nở nụ cười.
Sáu vị Quân Vương Thiết Cốt Cảnh.
Hai vị Quân Vương Ngân Cốt Cảnh.
Hai vị Quân Vương Kim Cốt Cảnh.
Tất cả đều đã đạt đến giới hạn.
Mạc Ngọc Hải cười cười:
- Doãn Lập Bình, Tiêu Á Thu, An Vĩnh Minh, các ngươi hiện tại đầu hàng, ta tha cho ba người các ngươi không chết.
- Mạc Ngọc Hải, tiểu tử ngươ bây giờ đừng nói nữa.
Doãn Lập Bình cười nói:
- Lừa gạt chúng ta, không có ý nghĩa.
- Vậy đã như vậy, không còn đường cứu vãn?
- Ngươi nói gì?
Thời gian, một cỗ khí tức sát phạt tràn ngập ra.
Thiên Quân hộ pháp, bởi vì Mạc Ngọc Hải tồn tại, có chủ tâm cốt, khí thế vô cùng cường thịnh, đã bị Mạc Ngọc Hải khống chế cục diện.
Doãn Lập Bình nhìn thấy một màn này, thở dài một tiếng.
Nếu không phải Mạc Anh Hóa đã chết, vì sao lại như thế.
Hôm nay, họ nên giành chiến thắng.
Vẻ mặt Doãn Lập Bình tràn đầy không cam lòng.
- Chết, vậy cũng phải đường đường chính chính chết.
Doãn Lập Bình tức giận không thể chịu nổi.
- Giết!
Nhất thời, sát khí song phương tràn ngập.
Mục Vân mỉm cười.
- Tiếp tục mới tốt.
Mục Vân cười cười, lại khởi hành.
Phanh...
Đột nhiên, một bóng người nổ tung ra.
Kế Thiên Chí đường chủ, chết!
Ngay sau đó, An Vĩnh Minh trưởng lão, chết.
Tiếp theo, Kỷ Phương Chính đường chủ chết, Tiêu Á Thu trưởng lão chết.
Chỉ còn lại Doãn Lập Bình và Ngụy Nguyên Kiệt.
Lần này, cho dù Mạc Ngọc Hải cũng nhìn ra không tầm thường.
Nào có tốt như vậy, hắn chiếm ưu thế, liền chết người.
Hắn đang ở trong thế bất lợi, lại chết người.
- Ai?
Mạc Ngọc Hải hiện tại mắng:
- Ai mưu đồ ở sau lưng?
Doãn Lập Bình và Ngụy Nguyên Kiệt hai người cũng là phát hiện không đúng chỗ.
Còn có một người đang nhúng tay vào.
- Ai?
Ngụy Nguyên Kiệt quát một tiếng.
Thế nhưng, cũng không có người trả lời.
Ầm...
Đang lúc này, một tiếng nổ vang lên.
Trên chân trời, hai thân ảnh ngã xuống, đập vỡ từng ngọn núi.
- Mạnh Trạch.
- Hứa Phục Sinh.
Hai đại Quân Vương Ngân Cốt Cảnh hiện tại cũng đã đạt tới cực hạn.
- Hứa Phục Sinh, hôm nay, ngươi phải chết không thể nghi ngờ!
Mạnh Trạch nhếch miệng cười cười.
Trong lúc há mồm, máu tươi chảy ra, trên người càng là huyết nhục hỏng mất, nội tạng đều lộ ra bên ngoài, Ngân Cốt hiện tại đều vỡ vụn không ít rễ
- Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể sống?
Một tiếng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Hét lên một tiếng, một đạo kiếm quang, xẹt qua.
Đầu Mạnh Trạch bị gọt đi!
Trong phút chốc, cả Huyền Thiên Các yên tĩnh như chết.
Chết rồi!
Mạnh Trạch chết rồi.
Mặc dù Mạnh Trạch bị thương nặng, nhưng đó cũng là Ngân Cốt Cảnh.
Xương cốt như bạc, sắc bén không gì sánh được.
Chết rồi!
Cho dù Thiên Quân thất nguyên thần cảnh Mạc Ngọc Hải, hiện tại xuất thủ, cũng làm không được một bước này.
Là ai?
Một thanh niên mặc sam bào, đứng trên ngọn núi, nhìn bốn phía.
- Chư vị an hảo.
Thanh niên khẽ chắp tay, cười nói:
- Tại hạ, Cửu Thiên Vân Minh, Mục Vân.
Lời nói vừa dứt, bốn phía yên tĩnh như chết.
Mục Vân!
Gần đây ở Nam Hoang Vực, danh tiếng Mục Vân nổi lên.
Cư nhiên đi tới Huyền Thiên Các.
- Đồ hỗn trướng.
Mạc Ngọc Hải gầm gừ đến gần như điên.
Hắn cảm thấy có gì đó không ổn, thì ra có người đến phá hoại.
Nhưng vẫn không phát hiện ra.
Lại là Mục Vân.
- Đúng là... Ta cũng cảm thấy có chút thiếu đạo đức...
Mục Vân nhếch miệng cười cười:
- Thủ đoạn của Mạc Ngọc Hải công tử, quả nhiên khiến người ta bội phục, Lôi Tranh tốt xấu gì cũng là quân vương Thiết Cốt Cảnh, vì diễn trò chân thật một chút, ngươi liền giết hắn.
- Ngươi...... Nói nhảm nhừ.
- Phải không?
Mục Vân cười nói: - Tam công tử đã quên, Mạc Cát Cát bị người giết, là Vân Mộc đã giết tên trộm kia.
- Là ngươi!
Mạc Ngọc Hải trợn tròn mắt.
Mục Vân!
Là Vân Mộc kia, ngũ nguyên thần cảnh Vân Mộc.
Không có thắc mắc.
Khó trách lúc ấy giao chiến, ngũ nguyên thần cảnh Vân Mộc cư nhiên sống đến cuối cùng.
- Nhớ kỹ?
Mục Vân cười cười.
Sắc mặt Mạc Ngọc Hải trắng bệch.
Cứ nghĩ rằng hắn là người cầm quân cờ cuối cùng.
Nhưng Mục Vân lại đã đi vào trong Huyền Thiên Các!
- Mục Vân, ngươi xâm lấn Huyền Thiên Các ta, không sợ Thất Trọng cốc trả thù sao?
- Sợ cái gì?
Mục Vân cười nói:
- Huyền Thiên Các ngươi không phải cũng chuẩn bị tiêu diệt Cửu Thiên Vân Minh ta sao?
- Hỗn đản, hỗn đản, hỗn đản!
Mạc Ngọc Hải vô cùng không cam lòng.
- Mạc Ngọc Hải, ngươi giết Lôi Tranh.
- Đúng thì như thế nào?
Mạc Ngọc Hải nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ngụy Nguyên Kiệt, ngươi phục tùng ta, ta cam đoan ngươi làm phó các chủ, cục diện hôm nay đến đây, đã không thể vãn hồi.
Hứa Phục Sinh cũng giãy dụa đứng dậy.
Trước mắt, chỉ có Hứa Phục Sinh, Ngụy Nguyên Kiệt hai người.
Doãn Lập Bình kia cũng cơ hồ hoàn toàn xong đời.
Mạc Ngọc Hải căn bản không sợ.
- Hỗn trướng, khốn kiếp.
Ngụy Nguyên Kiệt gầm gừ.
Bị lừa!
Tất cả bọn họ đều bị đùa giỡn, bị Mạc Ngọc Hải đùa giỡn.
- Mạc Ngọc Hải, ngươi muốn chết, ta thành toàn ngươi.
Mạc Ngọc Hải âm lãnh nói:
- Chúng ta đều bị Mục Vân đùa bỡn, hôm nay, có thể Huyền Thiên Các cũng sẽ không còn tồn tại nữa. Ngươi còn muốn báo thù cho Lôi Tranh hay sao?
Sắc mặt Ngụy Nguyên Kiệt giãy dụa.
- Không cần do dự.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên bên tai.
Mục Vân phi thân xuống, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Ngụy Nguyên Kiệt, một quyền đánh ra, đập nát trái tim Ngụy Nguyên Kiệt.
- Chết rồi, cũng không có cái gì gọi là phiền toái.
Sắc mặt Ngụy Nguyên Kiệt tràn đầy hoảng sợ.
Một cỗ lực thôn phệ, kéo lục phủ ngũ tạng của hắn.
Mục Vân muốn giết hắn.
Mạc Ngọc Hải khẽ mắng một tiếng.
Nhưng căn bản không thể làm được gì.
Mục Vân, là Quân Vương Thiết Cốt Cảnh.
Cảnh tượng thời điểm này thay đổi.
- Mọi người cùng lên!
Mạc Ngọc Hải quát:
- Cho dù là Quân Vương Thiết Cốt Cảnh, mài cũng mài chết hắn!
- Mài chết ta sao?
Mục Vân mỉm cười.
Bàn tay vung lên, trong phút chốc, từng thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Hơn hai trăm cốt vệ, cảnh giới Thiên Quân, khí tức cường đại.
- Giết!
Một tiếng hét nhẹ, sát khí Mục Vân tràn ngập.
Sắc mặt Hứa Phục Sinh và Doãn Lập Bình hai người hoàn toàn thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận