Vô Thượng Thần Đế

Chương 3057: Một già một trẻ

Theo càng ngày càng nhiều thân ảnh bị kéo vào trong đó, lục đại tông môn tông chủ cùng với Đỗ Thành kia, rốt cục phát hiện địa phương không bình thường.
Nơi này, cực kỳ quỷ dị.
Giao chiến tạm thời đình chỉ, võ giả lục đại tông môn lui về phía sau, nhìn cự môn, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mà Đỗ Thành giờ phút này cũng là trong lòng kinh ngạc.
Vừa rồi bị kéo vào trong cửa, còn có một vị, chính là thuộc hạ trong tông môn của hắn, cảnh giới Nhất Hồn Thần Vương.
Bên trong cự môn này rốt cuộc là cái gì?
Giờ khắc này, lực hút cực lớn, càng ngày càng cường đại, làm cho người ta có một loại cảm giác nôn nóng không cách nào chống lại.
Đỗ Thành quát:
- Tư Đồ Minh Hạo, trong này rốt cuộc là cái gì?
- Hừ, ngươi hỏi ta, tôi hỏi ai đây.
Tư Đồ Minh Hạo tự nhiên sẽ không có sắc mặt tốt dành cho Đỗ Thành.
- Tốt, ngươi không nói, vậy chúng ta liều mạng cá chết lưới rách là được, dù sao căn cơ Lưỡng Nghi các ta vẫn chưa nhúc nhích, ta ngược lại nhìn, sáu người các ngươi, có thể tiêu hao được hay không.
Lời này vừa ra, sắc mặt mấy người ở đây đều khó coi.
Tên này nếu thật sự tính toán hao tổn chết, hắn hao binh tổn tướng, nhưng mà bọn họ lại là đều bị hủy căn cơ.
Trên ngàn vị ở đây, đều căn cơ của lục đại tông môn.
- Ở đây phong ấn một ma đầu, nhưng nơi này tồn tại hơn vạn năm, ma đầu này hẳn là khí số đã hết, cách cái chết không xa, nhưng phong ấn ma đầu này, lại là một ngọn núi.
- Một ngọn núi?
Đỗ Thành mắng:
- Một ngọn núi mà đáng để các ngươi hưng sư động chúng như vậy, còn muốn bỏ rơi ta!
- Đó là một tòa núi cao do bổ thiên thạch ngưng tụ.
- Bổ Thiên Thạch.
Giờ khắc này, cho dù Đỗ Thành, sắc mặt cũng mừng như điên.
Ngày xưa Mục Vân đạt được một khối Bổ Thiên Thạch, hưng phấn không thôi, Bổ Thiên Thạch đừng nói ở Tiên giới, cho dù là ở Thần giới, cũng rất ít.
Loại linh thạch thiên địa cực hạn này, đã sớm bị thập đại cổ tộc thu thập xong, những thế lực như bọn họ, đừng nói một ngọn núi Bổ Thiên Thạch lớn, chính là một khối bổ thiên thạch to bằng bàn tay, đều cực khó tìm được.
- Khó trách các ngươi đào rỗng tâm tư, cũng muốn loại bỏ ta ra ngoài.
Đỗ Thành hừ một tiếng, không nói nhiều.
Nếu biết bên trong là Bổ Thiên Thạch, như vậy lần này, coi như là hao phí lớn hơn nữa, cũng phải đạt được Bổ Thiên Thạch.
Thần binh lợi khí dùng bổ thiên thạch đoán tạo, có thể nói cứng cỏi bất tận, phẩm chất cực cao, hoàn toàn có thể làm cho sức chiến đấu của võ giả Lưỡng Nghi Các tăng vọt lên một cấp bậc.
Ánh mắt Đỗ Thành rơi về phía cánh cửa khổng lồ kia, nhìn vào trong cự môn tối đen như mực, ánh mắt lóe lên.
- Không vào hang hổ sao làm bắt được hổ con.
Hắn không nói hai lời, trực tiếp xông vào trong cự môn, tùy ý lực xé rách cường đại kia, cuốn thân ảnh của hắn vào trong đó.
Một màn này, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều trợn tròn mắt.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nhìn thấy cảnh này, Tiền lão, Ngũ lão, Chu lão ba người, vẻ mặt cũng kinh biến, lập tức đuổi theo, xông vào trong đó.
- Người điên.
Tư Đồ Minh Hạo giờ phút này cơ bắp run rẩy.
Làm như vậy, quả thật là điên.
Căn bản không quan tâm đến sinh tử.
Thế nhưng, hắn nói hạ xuống, tông chủ năm đại tông môn khác, cũng là nhìn nhau.
- Các ngươi cũng muốn như thế?
Thanh Lãm Vân giờ phút này mở miệng nói:
- Nếu chúng ta không tiến vào, làm sao có thể đạt được Bổ Thiên Thạch? Bổ Thiên Thạch thần bảo như vậy, nếu bị Lưỡng Nghi các lấy được, lục đại tông môn chúng ta lần này đắc tội Đỗ Thành, chẳng phải là chết không có chỗ chôn?
Nghe được lời này, mấy người đều gật đầu.
Thanh Lãm Vân nói không sai, nếu bọn họ không tiến vào trong đó, bổ thiên thạch kia, rơi vào trong tay Đỗ Thành, vậy thì thất bại trong gang tấc.
Tư Đồ Minh Hạo nhất thời mở miệng quát:
- Nghe mệnh lệnh của ta, Bát Nguyên Thần Quân, Cửu Nguyên Thần Quân cùng với Thần Vương cảnh, theo ta tiến vào, những đệ tử khác, ở lại bên ngoài!
Tư Đồ Minh Hạo hạ lệnh, mọi người Tư Đồ gia lập tức chỉnh đội.
Lần này, thật sự biết rõ là miệng hổ, cũng muốn chạy như bay mà vào.
- Giết.
Nhất thời, lục võ giả đại tông môn, ước chừng hai ba trăm người, giờ phút này trực tiếp xông vào trong đó.
Ngoài cửa lớn, giờ phút này mấy trăm người còn lại, một đám đứng vững.
- Lần này đại phát.
- Đúng vậy, Đỗ Thành tự mình xông vào trong đó, đây là vì bổ thiên thạch, mệnh cũng không cần.
- Tông chủ bọn họ làm sao không phải.
Từng đạo âm thanh nghị luận, giờ phút này xuất hiện.
Mà đúng lúc này, giữa sơn cốc, từng đạo thân ảnh đi ra.
Cầm đầu một người, một thân trường sam màu đen, mặc sa y màu đen, mặc ở bên ngoài trường sam, bên hông có một cái đai lưng màu trắng, hai tay chắp ra sau, chậm rãi đi ra.
Đó là Mục Vân.
- Mục Vân.
Nhìn thấy Mục Vân, trong lục đại tông môn, một ít võ giả nhất thời vẻ mặt khẩn trương.
Hiện tại võ giả trên bát nguyên Thần Quân cảnh đều đã tiến vào trong cự môn, còn lại phần lớn đều llà ục nguyên, thất nguyên Thần Quân cảnh.
Mục Vân hiện tại xuất hiện, cũng không phải là một điềm tốt.
- Hừ, Mục Vân, ngươi còn dám xuất hiện.
Tư Đồ Kiệt giờ phút này đi ra, nhìn Mục Vân hừ nói:
- Giết huynh trưởng ta, không nhanh chóng tìm chỗ trốn đi, còn xuất hiện ở chỗ này!
Mà giờ phút này, Nhị công tử Tử Tiêu tông Tử Động cũng là đứng ra hừ nói:
- Chẳng lẽ cho rằng, cao thủ lục đại tông môn ta tiến vào trong cự môn, ngươi có thể diễu võ dương oai?
Nhìn biểu tình của mấy người, Mục Vân không thèm để ý tới chút nào.
Chậm rãi tới gần cánh cửa khổng lồ.
- Làm càn.
- Muốn chết.
Tử Tiêu tông cùng Tư Đồ gia còn lại một ít hộ vệ võ giả, giờ phút này một đám rống giận.
Mục Vân giờ khắc này, quả thật có chút càn rỡ, căn bản không để ý tới bọn họ.
Đây quả thực là không để người ở trong mắt.
Nhất thời, vài tên võ giả thất nguyên Thần Quân cảnh trực tiếp đánh về phía Mục Vân.
- Cút.
Lời nói nhàn nhạt hạ xuống, Mục Vân nắm chặt một quyền, trực tiếp đánh ra.
Ầm...
Trong nháy mắt, bảy tám đạo thân ảnh lao ra, từng đạo lui về phía sau, một đám miệng phun ra máu tươi, thân thể cứng ngắc.
Mục Vân từ đầu đến cuối, ánh mắt rơi vào trên cự môn.
Tay vịn khung cửa, nhìn cửa khổng lồ, Mục Vân khẽ cười nói:
- Đã lâu không gặp... Mạn Đà La!
Mà giờ phút này, gia mọi người Tử Tiêu tông cùng Tư Đồ, càng tức giận, hơn mười đạo thân ảnh, lần thứ hai giết tới.
Bang bang bang...
Nhưng cơ hồ trong nháy mắt, hơn mười đạo thân ảnh, một đám thân thể bạo liệt ra, căn bản không cách nào tới gần Mục Vân.
Nhậm Thiếu Long và Trác Viễn Hàng hai người, giờ phút này ra tay.
Hai người là Cửu Nguyên Thần Quân, hiện giờ gặp phải những người này, căn bản không có bất kỳ gánh nặng gì.
- Chúng ta cũng đi vào đi.
Nhìn cự môn, Mục Vân mở miệng nói.
Mấy người Nhậm Thiếu Long căn bản không có do dự gì.
Mấy đạo thân ảnh rắc rắc, trực tiếp xông vào trong cự môn, biến mất không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận