Vô Thượng Thần Đế

Chương 4175: Đông Hổ Phế Tích

Mấy ngày tiếp theo, Đông Hổ thành càng thêm náo nhiệt.
Thánh Đế, Thiên Thánh Đế, Cổ Thánh Đế, Nhân Quân võ giả tứ đại cảnh giới, đến rất nhiều.
Phần lớn đều là võ giả thế lực lục đẳng tông môn.
Một bộ phận nhỏ, là đệ tử đến từ thế lực ngũ đẳng.
Đủ để nhìn ra, đại thiên thế giới, cửu đẳng thế lực chênh lệch lẫn nhau.
Nhân Quân, trong lục đẳng thế lực, đủ để xưng lão tổ.
Mà trong thế lực ngũ đẳng, chỉ có thể tính là đệ tử.
Phân chia đẳng cấp, không phải nói đơn giản như vậy, chênh lệch, thật sự rất lớn.
Mục Vân thân ở trong Đông Hổ thành, cũng âm thầm phái mấy vị cốt vệ đi tìm hiểu tin tức.
Không ngoài dự đoán, Lưỡng Nghi Các, Thương Long Tông, Vô Lượng Tông, Cửu Tinh Tông tứ đại ngũ đẳng tông môn, lần này phái đi không ít đệ tử.
Nhập phàm thần khí, nhất phẩm cổ thần đan, đối với những đệ tử Nhân Quân này, tác dụng không nhỏ, hơn nữa vừa vặn cho những đệ tử này cơ hội tôi luyện.
Hơn nữa lần này, không chỉ đệ tử Nhân Quân cảnh giới xuất động, tứ đại tông môn cũng phái mấy vị đệ tử thực lực Địa Quân làm khảo sát.
Điều này đối với Mục Vân mà nói, không phải là tin tốt.
Những tông môn đệ tử này, hợp tác lẫn nhau, quan hệ chặt chẽ.
Nếu tất cả đều tụ tập cùng một chỗ, vậy thì phiền toái.
Chờ đợi mấy ngày, Đông Hổ thành dần dần yên ổn.
Rất nhiều người vẫn chưa dừng lại ở Đông Hổ thành quá lâu ddax đứng dậy xuất phát.
Đông Hổ phế tích.
Nơi này tồn tại mấy chục vạn năm, kiến trúc sớm đã tàn phá điêu linh.
Hơn nữa trong mấy chục vạn năm này, không ít võ giả qua lại, không ngừng điều tra, trên cơ bản có thể khai quật, toàn bộ đều bị khai quật.
Mà thứ tốt xuất hiện lần nữa, làm cho người ta cũng cảm giác, nơi này, còn có bí mật.
Nghe nói mấy chục vạn năm trước, ở nơi này lập tông, tên là Đông Hổ Tông. Đông Hổ tông, đã từng một lần hưng thịnh, áp đảo tứ đại tông môn.
Thế nhưng kết quả, trong một đêm bị diệt, tông môn địa chỉ trở thành phế tích.
Chỉ còn lại một tòa Đông Hổ thành.
Đông Hổ phế tích, trước khi Đông Hổ tông thành lập, truy trở lại thời đại xa xưa, tựa hồ cũng là nơi của một tông môn.
Tương tự như vậy, nó đã bị phá hủy trong một đêm.
Nơi này, có thể nói là tà dị.
Cũng chính như thế, lần này Đông Hổ tông phế tích phát sinh quỷ biến, mọi người mới sốt ruột chạy tới nơi này.
Có lẽ, có những bí mật chưa được khám phá ở đây.
Đông thành phế tích, giờ phút này, nơi này đã tới rất nhiều người.
Mục Vân đến nơi này, nhìn cảnh hoang tàn khắp nơi, thật khó tưởng tượng, nơi này sẽ sinh ra bảo vật.
Tiếng nổ vang lên, một số người bắt đầu đào bới mặt đất, một số người bởi vì tranh chấp, ra tay đánh nhau.
Mục Vân nhìn bốn phía, thật cẩn thận.
Lạc Thiên Hành cùng Bàn Cổ Linh hai người giờ phút này đi theo bên người.
Dù sao, tiến vào nơi này, phần lớn đều kết bạn mà đi, một mình Mục Vân, không khỏi nổi bật.
- Kế tiếp như thế nào?
Bàn Cổ Linh mở miệng nói:
- Ta xem những người này, cũng không dễ chọc.
- Ta cũng không dễ chọc.
Mục Vân cười nhạt một tiếng.
Sưu.
Đang lúc này, từng tiếng phá không vang lên.
Phía chân trời, hơn mười đạo thân ảnh, giờ phút này hạ thân xuống.
Cầm đầu một thân ảnh, dáng vẻ thanh niên, sống mũi cao, đôi mắt có thần, nhìn bốn phía.
- Hình như đã gặp qua ở đâu...
Nhìn thấy người nọ, Mục Vân hơi sửng sốt.
Mà giờ phút này, hơn mười người kia hạ thân xuống, nhìn bốn phía.
- Vạn sư huynh!
Bên cạnh thanh niên, một nam một nữ.
Nữ tử mở miệng nói:
- Phế tích đông thành, thật sự còn tồn tại di tích?
- Hẳn là có.
Vạn Thịnh Danh từ từ nói:
- Trưởng lão trong tông môn suy đoán ra, trước Đông Hổ tông, còn tồn tại một tông môn tương đối cường đại, Vạn Đỉnh tông!
- Nghe nói Vạn Đỉnh tông, lúc cường đại, trong tông môn từng xuất hiện một vị đế quân.
- Đế quân...
Vài tên đệ tử đều biến sắc.
Đế Quân, ở Đông Hoang đại địa, đế quân chính là bá chủ, không ai có thể so sánh.
Vạn Đỉnh Tông, từng nằm ở phế tích Đông Hổ, cư nhiên tồn tại Đế Quân.
Nhưng nội tình cường đại như thế, lại một đêm bị diệt.
Thật không thể tin được.
Quan trọng nhất là, Đông Hổ tông cư nhiên còn dám ở trên Đông Hổ phế tích, thành lập tông môn.
Kết quả, vẫn là bị diệt.
- Rất nhiều điều, ngươi không biết, cũng không có tư cách để biết.
Vạn Thịnh Danh hừ lạnh nói:
- Vạn Phương Bình và Vạn Khắc, chết ở trong Vô giản cổ sơn, ngươi ngược lại còn sống, Tinh Nguyệt Nhi, lần này, ngươi phải cẩn thận.
- Vạn sư huynh...
Tinh Nguyệt Nhi vội vàng nói:
- Vạn Phương Bình cùng Sắc Như Ngọc cùng nhau tiến vào trong trận viện, ta ngăn cản không được...
- Được rồi.
Vạn Thịnh Danh hừ một tiếng nói:
- Chuyện này, ta sẽ điều tra rõ ràng, nếu như có liên quan đến ngươi, Tinh Nguyệt Nhi, ngươi trốn không thoát.
- Trước tiên nhìn vào trong phế tích, có chỗ nào cổ quái.
Vạn Thịnh Danh nói xong, không nói nhiều nữa.
Tinh Nguyệt Nhi giờ phút này sắc mặt lại khó coi.
Vạn Thịnh Đanh chính là Dịa Quân nhất phủ cảnh.
Nhân Quân cùng Địa Quân, chênh lệch một chữ, nhưng thực lực lại khác nhau một trời một vực.
Trong Cửu Tinh tông, Địa Quân chính là đệ tử hạch tâm, quyền cao chức trọng.
Tinh Nguyệt Nhi mặc dù là Nhân Quân ngũ tạng thần cảnh, nghe qua chỉ kém Vạn Thịnh Danh một bước. Nhưng chênh lệch chân chính giữa hai người, có thể nói là núi cao vạn trượng.
Tinh Nguyệt Nhi giờ phút này, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, lần này, Vạn Thịnh Danh không có thời gian bận tâm đến nàng.
Dù sao, lần này, không chỉ người Cửu Tinh Tông tới.
Bên kia, cũng có một đội nhân mã, giờ phút này cẩn thận dò xét bốn phía.
- Nhiếp Song Ngữ.
Cầm đầu một thanh niên cười nói:
- Nghe nói lần trước đệ đệ ngươi thiếu chút nữa bị người của Thương Long tông lấy mồi nhử làm thịt.
- Lần này, hai người Đinh Tịch và Tông Bác Minh của Thương Long Tông dẫn đội, có muốn giết mấy đệ tử bọn họ trút giận không?
- Đúng vậy, đại ca.
Nhiếp Tử Vân giờ phút này vội vàng phụ họa nói:
- Thương Long tông, hiện tại càng ngày càng quá phận.
- Câm miệng lại.
Nhiếp Song Ngữ nhìn về phía Nhiếp Tử Vân, nói:
- Lần này Đông Hổ phế tích liên quan trọng đại, làm hỏng, ngươi ta đền mạng cũng không đủ tư cách.
Lời này vừa nói ra, Nhiếp Tử Vân há miệng, một câu nói không nên lời.
- Tưởng Tự Như.
Nhiếp Song Ngữ nhìn về phía một người khác, nói:
- Ngươi cũng đừng khiêu khích, đệ tử Thương Long Tông mà Vô Lượng Tông chúng ta giết chết, cũng không ít.
- Trước mắt, trước tiên phải dò xét Dông Hổ phế tích mới là chính đạo.
Nghe được lời này, Tưởng Tự Như cười hắc hắc, không nói nhiều nữa.
Lần này Vô Lượng Tông là Nhiếp Song Ngữ cùng Tưởng Tự Như hai người dẫn đội, đều là cao thủ Địa Quân thần cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận