Vô Thượng Thần Đế

Chương 1838: Ta chỉ đùa hắn

Đường Văn Bân lần nữa mở lời:
- Các vị, còn có Kim Tiên Lệnh thì lấy ra đi, mở ra trận pháp này, Kim Tiên Lệnh vẫn thuộc về riêng cho mọi người, chúng ta chỉ vì đi vào trong này.
Đường Văn Bân cuối cùng thở dài một hơi.
Hai mươi khối.
Nhìn như vậy, hẳn là không có ai cao hơn hắn, Thần Vũ Trúc, Dạ Như Huyết ba người.
- Mục huynh, giao ra không?
- Đương nhiên!
Mục Vân hiện tại khẽ mỉm cười nói:
- Trên người Giang huynh cùng Diệp huynh hai người, hẳn là có mấy khối nhỉ, để cho ta đoán một cái.
Mục Vân vừa dứt lời, nhìn hai người nói:
- Hẳn là sáu khối.
Nghe đến lời này, Diệp Vô Tình cùng Giang Diễm khẽ giật mình.
Nhưng hai người đều là người thông minh, Mục Vân đoán chuẩn như vậy, bọn hắn đã biết vì cái gì.
Diệp Vô Tình tiến lên, đi tới trước một cây cầu nước, bàn tay vung lên.
Sáu khối Kim Tiên Lệnh xuất hiện.
Còn có mười bốn khối Kim Tiên Lệnh.
Hiện tại đám người không khỏi hoài nghi, mười bốn khối Kim Tiên Lệnh còn lại không có nữa?
Không phải bọn hắn đến bây giờ còn không có tìm hết toàn bộ Kim Tiên Lệnh?
Ngay khi tất cả mọi người kinh ngạc, Mục Vân chậm rãi bước ra.
Bàn tay vung lên, ánh sáng lóe lên.
Bá bá bá...
Mười bốn khối.
Thấy cảnh này, trên mặt Đường Văn Bân vừa muốn xuất hiện ý cười, nháy mắt cứng lại.
Mười bốn khối.
Trên người Mục Vân sao có thể có mười bốn khối Kim Tiên Lệnh.
Mà Diệp Vô Tình cùng Giang Diễm lại nhìn nhau cười khổ.
Vừa rồi Mục Vân hỏi bọn hắn, hai người đã nghĩ đến.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, thế nhưng nhìn thấy, trong lòng bọn họ vẫn cảm giác rất kinh ngạc.
Thực lực Mục Vân bên trong Kim Tiên di chỉ không phải mạnh nhất, thế nhưng, từng bước đi tới, lại tụ tập mười bốn khối Kim Tiên Lệnh, mà đây là dưới tình huống trước đó đã cho bọn hắn hai khối Kim Tiên Lệnh.
Chính Mục Vân cũng rất bất đắc dĩ.
Hắn cũng không muốn làm náo động.
Lúc đầu hắn cũng chỉ có mười hai khối Kim Tiên Lệnh, bất quá Nhậm Cương Cương ba năm đi qua ngược lại cơ duyên xảo hợp, âm thầm phát hiện hai khối.
Cho nên lúc này mới có mười bốn khối.
Nhìn toàn trường, tựa hồ, Kim Tiên Lệnh trên người hắn mới là nhiều nhất...
Cái này khá xấu hổ.
Nhìn mọi người xung quanh trợn mắt hốc mồm, Mục Vân ho khan một cái, đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Trong ngực Đường Văn Bân hiện tại quả thực kìm nén một ngọn lửa còn muốn mạnh hơn cả thiên hỏa.
Hắn tính toán chuyện gì.
Thần Vũ Trúc vượt qua hắn, hắn nhận.
Dạ Như Huyết vượt qua hắn, hắn cũng nhận.
Dù sao hai gia hỏa này cũng là trước ba ngoại minh Tam Cực Thiên Minh, chênh lệch một hai khối Kim Tiên Lệnh, xem như hai người vận khí bọn họ tốt hơn mình một chút.
Nhưng bây giờ, thế mà nhảy ra một tên Mục Vân, Kim Tiên Lệnh trên người còn nhiều hơn hắn, cái này... Chỗ nào có thể chịu đựng.
Mục Vân này là cái thá gì, thu thập mười bốn khối Kim Tiên Lệnh.
Tức giận bành trướng cũng không chỉ Đường Văn Bân một người.
Kỷ Vũ, Lư Tuấn Vĩ, Trần Dư mấy người đều cảm giác tức đến nổ tung.
Mà giờ khắc này, đệ tử tứ đại Thanh Đồng cấp thế lực triệt để im lặng.
Cái này thì còn so sánh cái gì?
Bốn đại tông môn bọn hắn đạt được Kim Tiên Lệnh cộng lại còn không bằng Mục Vân một người.
Hạng nhất, hiển nhiên là Thiên Kiếm lâu.
Xảo Tâm Ngữ hiện tại giễu cợt nói:
- Lục Thiên Mệnh, hiện tại, không có lời gì nói nhỉ?
- Hừ!
Lục Thiên Mệnh hừ một tiếng, nói:
- Đắc ý cái gì? Còn chưa tới một bước cuối cùng, ai là vương giả, ai là con rùa, còn chưa nhất định đâu.
Nghe đến lời này, Xảo Tâm Ngữ càng bật cười.
Nàng thừa nhận mình ba năm qua đi vào Kim Tiên di chỉ đạt được chỗ tốt, cảnh giới đề thăng, quả thực là bằng mấy chục năm ở ngoại giới.
Thế nhưng, nàng càng xác định, Mục Vân đề thăng chỉ mạnh hơn bọn hắn chứ không yếu.
Còn nữa, Mục Vân đề thăng, nguồn gốc từ thực lực bản thân hắn, còn có chính là người đứng bên cạnh hắn.
Nhậm Cương Cương, tứ phẩm Thiên Tiên, cam nguyện đi theo làm tùy tùng cho Mục Vân.
Còn có tiên thú Tử Nha, thực lực tương đương Dạ Như Huyết cũng cam nguyện đi theo sau lưng của hắn, bị nô dịch, những thứ này chỉ có thể nói rõ một vấn đề.
Dù cho thực lực Mục Vân không bằng bọn hắn, thế nhưng... Năng lực chiêu hiền nạp sĩ lại phía trên bọn hắn.
Nghĩ đến Mục Vân vì đám người Ngọc Thanh Lan, phế cả Viêm Như Phong, phách lực bực này đúng là dễ dàng để người lòng bội phục cùng nguyện ý đi theo.
Cái này có lẽ chính là... Mị lực của lãnh tụ.
Mặc dù nói ra có phần huyền diệu, thế nhưng Mục Vân quả thật rất có mị lực.
Chỉ là hiện tại, mọi người đã không có thời gian tiếp tục kinh ngạc.
Trên bầu trời, chín cầu nước giờ khắc này bắt đầu phát sinh biến hóa.
Chín cây cầu nước hiện tại kết nối vào trong, chậm rãi nhảy múa, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Cuối cùng, chín cây cầu nước ngang qua, tiến vào bên trong trụ nước thông thiên.
Mà cùng lúc đó, chín cổng nước mở ra từ mặt ngoài thông thiên thủy trụ.
Chín cổng nước cao đều ba mét, rộng một mét, nhìn vào bên trong thì là một mảnh mông lung.
Thấy cảnh này, đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không dám nếm thử.
- Hừ!
Nhưng ngay hiện tại, Dạ Như Huyết hừ một tiếng, đi lên cầu, vung tay, mười hai khối Kim Tiên Lệnh bị hắn thu hồi, không nói hai lời, tiến vào bên trong cổng nước, biến mất không thấy gì nữa...
- Mục huynh, chúng ta cũng tiến vào đi.
Diệp Vô Tình hiện tại không kịp chờ đợi nói:
- Ta đã không nhịn được muốn nhìn, trong này, đến cùng là cái gì.
- Tốt!
Mục Vân và Diệp Vô Tình, Giang Diễm đám người đạp lên thủy cầu, thu Kim Tiên Lệnh, tiến vào bên trong cổng nước.
Nhìn thấy mấy người đều bắt đầu động thủ, những người khác cũng chịu đựng không nổi.
Từng người bắt đầu động thủ, lao tới.
Lần lượt từng thân ảnh dọc theo thủy cầu, bắt đầu tiến vào trong cột nước.
Ai cũng không biết bên trong đến cùng là cái gì, thế nhưng ai cũng biết, mặc kệ là cái gì, bọn hắn đều muốn tìm tòi hư thực.
Hoa...
Xuyên qua hơi nước, mọi người nhất thời xuất hiện bên trong một không gian thần bí rộng lớn.
Hết thảy thiên địa giống như nước biển xanh mang theo màu vàng nhàn nhạt.
Cảnh tượng quanh mình thực sự quá hư ảo.
Trong loại hư ảo này, phía trước tất cả mọi người xuất hiện một cung điện hùng vĩ bàng bạc.
Cung điện kia lẳng lặng đứng sững, giống như đứng ở trong biển sâu, khổng lồ, mênh mông, chấn nhiếp lòng người.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người nhịn không được ngược hít mạnh một hơi.
Ánh mắt Mục Vân rơi vào cung điện phía trước, lại hiện ra vẻ quỷ dị.
Cung điện này thực sự quá quỷ dị.
Hắn cứ mãi lo lắng, gặp được nước thì nữ nhân kia sẽ xuất hiện.
Dù sao cũng là Thủy Thần.
Mang tâm tình thấp thỏm, Mục Vân một bước vào trong.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, mọi người khác sớm đã vây quanh cung điện khổng lồ, quanh đi quẩn lại không chỉ một hồi.
- Cung điện này thật hùng vĩ.
- Đúng vậy, không hổ là Kim Tiên di chỉ, chỉ là không biết, trong này đến cùng có cái gì.
- Có phải là Kim Tiên Bi hay không?
- Chỉ cần tìm được Kim Tiên Bi là có thể tiến vào nội minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận