Vô Thượng Thần Đế

Chương 1455: Tử Kim Thanh Lang (1)

Cho dù Song Xỉ Phi Thiên Hổ cảm thấy rất hứng thú với hươu thịt, thế nhưng nếu như no bụng, cũng rất khó để bọn chúng xuất động.
Mục Vân vẩy một chút thuốc bột bên trên nhục thân những con hươu kia.
Chỉ là một ít thuốc bột gia tăng cảm giác thèm ăn, kiếp trước Mục Vân làm không ít những chuyện thất đức này, xe nhẹ đường quen hoàn thành, tiện thể lấy vơ vét sạch sẽ mấy khỏa Nhân Dương Đan trên người tên đệ tử này.
Làm xong hết thảy, Mục Vân rời đi.
Nhưng trước khi rời đi, không quên hô to một tiếng.
- Mục Vân ở đây.
Một tiếng kêu to rõ vang lên, Mục Vân không rời đi, ngược lại trên lên trên cây, che lại khí tức linh hồn của mình, ngồi xổm ở trên cây, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Bá bá bá...
Ngay khi Mục Vân giấu kỹ mấy hơi, từng tiếng xé gió vang lên, năm người khác đã đến nơi này.
Thấy cảnh này, Mục Vân càng thêm cẩn thận.
Dùng bản lĩnh hắn ẩn nấp hiện tại, trừ phi là võ giả cảnh giới Địa Tiên, nếu không căn bản không có cách phát hiện hắn.
- Là Tần Hào.
Diệp Hoa Anh chạy tới đầu tiên, nhìn thi thể trên đất, sắc mặt khó coi.
Hắn thế nào cũng không nghĩ ra, Tần Hào thế mà gọi ra một tiếng Mục Vân đã bị Mục Vân giết.
- Đáng chết, tên ngu xuẩn này, quá đần, chí ít cũng nên chống đỡ một đoạn thời gian chứ.
Nghe đến lời này, bốn người xung quanh nhíu mày.
Ở trong mắt Diệp Hoa Anh, bọn hắn chỉ là bị nô lệ tiện tỳ, sinh tử đều đáng đời.
Nhưng không có cách, dù sao Diệp Hoa Anh có một vị đại ca xuất sắc, bọn hắn thì cái gì cũng không có, bọn hắn chỉ có dựa vào chính mình.
Giờ khắc này, nếu không phải vì Nhân Dương Đan, bọn hắn mới sẽ không đi theo Diệp Hoa Anh đến đây.
- Làm sao bây giờ?
Sắc mặt Trầm Thiên Nhiên cũng khó nhìn.
Hắn đột nhiên cảm thấy, trước đó ngoài động phủ, đối bính cùng Mục Vân, tựa hồ là Mục Vân ẩn tàng thực lực mình.
Giờ khắc này, có lẽ Mục Vân còn cường đại hơn nhiều so với bên trong tưởng tượng của hắn, lợi hại hơn.
- Diệp Hoa Anh.
Trầm Thiên Nhiên giờ phút này mở lời:
- Chúng ta tạm thời rút lui trước đi, đợi đến khi nhân thủ đại ca ngươi điều động đến, chúng ta lại đuổi bắt Mục Vân, kẻ này, không đơn giản.
Khâu Nhiễm, La Thiên, Tần Hào ba người đều chết để Diệp Hoa Anh cũng cảm giác được Mục Vân không có đơn giản.
Nhưng giờ khắc này từ bỏ, hắn thực sự không cam tâm.
Thế nhưng nhìn thấy mấy người xung quanh biểu lộ lui bước, Diệp Hoa Anh oán hận nói:
- Không có cách nào, chỉ có thể rút lui.
Ngao...
Mà Diệp Hoa Anh vừa dứt lời, xung quanh vang lên từng tiếng sói tru.
- Xảy ra chuyện gì?
Vừa dứt lời, Diệp Hoa Anh khẩn trương nhìn bốn phía.
Loại tiếng này, hắn thực sự rất quen thuộc.
- Tử Kim Thanh Lang.
Nghe được tiếng gào thét, sắc mặt Trầm Thiên Nhiên càng kịch biến.
Tử Kim Thanh Lang, chính là một loại khá khủng bố bên trong tiên thú huyết mạch phàm cấp.
Sự khủng bố này cũng không phải thực lực bọn nó rất cường đại, mà là bọn nó phi thường đoàn kết.
Trầm Thiên Nhiên vừa dứt lời, xung quanh có lần lượt từng thân ảnh đi ra.
Một đám thân ảnh đi ra.
Nhóm người kia, từng người mang quần áo màu lam, nhìn như người nguyên thủy, thế nhưng phía trên làn da có từng đường văn màu xanh, lại để bọn hắn biết, những người này căn bản không phải người nguyên thủy gì.
- Ngân ngân, xem ra hôm nay vận khí không tệ, vốn cho rằng là một đám Ngão Xỉ Song Đầu Lộc, không nghĩ tới là vài tên nhân loại.
Một nam tử trung niên cầm đầu dáng người khôi ngô cao lớn, lúc này mở lời.
- Lão đại, ta thấy chúng ta xé bọn hắn là được rồi, khẳng định trên người bọn gia hỏa này có đồ tốt.
Tiên thú, không chỉ là có thể miệng ra tiếng người, càng có thể hóa thành hình người.
- Hắc hắc, yên tâm, mấy tiểu tử này, chạy không thoát, các con, hiện tại có thể ăn một bữa tiệc lớn.
Trung niên nam tử kia gào thét một tiếng, hai tay chạm đất, thân ảnh cả người hóa thành một thân sói cao mười mấy mét, lớn hơn năm mét.
Toàn thân sói mọc ra lông tóc màu vàng tím, một đôi mắt, thâm thúy mà xa xăm, vẻn vẹn nhìn một cái đã để người ta cảm giác nội tâm phát lạnh.
- Xong đời rồi!
Thấy cảnh này, Diệp Hoa Anh đều triệt để bị dọa sợ.
Trong đàn sói, mấy con cầm đầu đều là cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, mà quan trọng nhất là, xung quanh còn có hai mươi, ba mươi con.
Vừa rồi đều là hình người, nhìn còn tốt một chút.
Giờ khắc này, hóa thành bản thể Tử Kim Thanh Lang, nhìn qua, thực sự rất khủng bố.
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Hoa Anh hãi nhiên.
Một đám Tử Kim Thanh Lang, năm con là thực lực nhị phẩm Nhân Tiên, hai mươi mấy con khác đều là cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên.
Bọn hắn truy đuổi Mục Vân, lại không nghĩ tới đuổi tới tuyệt lộ.
- Mục Vân, đáng chết, đều do tên Mục Vân đáng chết kia.
Cho tới giờ khắc này, Diệp Hoa Anh vẫn mắng Mục Vân.
Mục Vân đợi trên tàng cây nghe lời này, không khỏi sững sờ.
Gia hỏa này thật hận mình.
Chính Mục Vân cũng không nghĩ tới, vốn muốn dựa vào thịt Ngão Xỉ Song Đầu Lộc hấp dẫn Song Xỉ Phi Thiên Hổ, lại không nghĩ tới hấp dẫn đến một nhóm Tử Kim Thanh Lang.
Tử Kim Thanh Lang, từng người đều cường đại, mà quan trọng nhất là, vô cùng đoàn kết, tuyệt đối sẽ không vứt bỏ đồng bạn.
Phân công minh xác.
Cho nên bọn nó, rất khủng bố.
- Mặc dù không phải Song Xỉ Phi Thiên Hổ, thế nhưng đại trận thế này, so với Song Xỉ Phi Thiên Hổ còn lợi hại hơn rất nhiều.
Mục Vân mỉm cười, lại lần nữa cẩn thận từng li từng tí che giấu khí tức của mình, nhìn trò hay.
- Đáng chết!
Giờ phút này, phía dưới, một đám Tử Kim Thanh Lang đã triệt để vây quanh mấy người Trầm Thiên Nhiên, Diệp Hoa Anh.
Mắt thấy không thể trốn, Trầm Thiên Nhiên quát:
- Lão đại kia để ta ngăn chặn, bốn người các ngươi, tranh thủ thời gian giết ra một cái lỗ hổng, nếu không, chúng ta tuyệt đối ngỏm củ tỏi.
- Thủ đoạn bình thường giữ lại bảo mệnh, cũng không cần giữ lại, hiện tại lấy ra.
Nghe đến lời này, trên mặt Diệp Hoa Anh lộ ra vẻ đau lòng.
- Những Tử Tinh Bạo Đạn này có uy lực tương đương với một kích toàn lực của nhị phẩm Nhân Tiên, các ngươi coi mà sử dụng, đừng lãng phí.
Diệp Hoa Anh nói, phân cho mấy người một người hai viên.
Giữa sân chỉ còn lại năm người.
Trừ Trầm Thiên Nhiên cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, mấy người Diệp Hoa Anh đều là cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên.
Nhìn thấy Tử Tinh Bạo Đạn, sắc mặt ba người khác vui mừng.
- Tốt, có Tử Tinh Bạo Đạn, chúng ta tuyệt đối có thể trốn khỏi nơi đây.
Một tên đệ tử hưng phấn nói.
Vừa dứt lời, đám Tử Kim Thanh Lang đã vọt lên.
Thấy cảnh này, năm người rút kiếm, toàn lực ứng phó.
- Bạo!
Đột nhiên, một Tử Kim Thanh Lang vọt thẳng tới trước mặt một tên đệ tử.
Đệ tử kia không nói hai lời, ném Tử Tinh Bạo Đạn ra ngoài.
Oanh...
Lập tức, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, hai chân trước của Tử Kim Thanh Lang kia bị nổ máu thịt be bét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận