Vô Thượng Thần Đế

Chương 2211: Đúng là rất thoải mái (1)

Hai đội nhân mã tựa hồ không có nguyên nhân gì, chém giết.
Mục Vân hiện tại không nóng nảy, tọa sơn quan hổ đấu.
Hai bên, đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ không trợ giúp bên nào.
Tọa sơn quan hổ đấu, cuối cùng kiếm bộn, hắn khá yêu thích.
Mặc dù bây giờ là tứ phẩm Kim Tiên, thế nhưng hắn nắm giữ thủ đoạn rất nhiều, bọn gia hỏa này, chưa hẳn có thể uy hiếp hắn.
Theo hai phe dần dần tranh đấu, dần dần, đều có đệ tử bắt đầu bị thương, thậm chí không ngừng, bắt đầu có người chết.
Mà cuối cùng, Hà Doãn cùng Văn Vũ thở hồng hộc.
Mà hai tên đệ tử thất phẩm Kim Tiên của Vũ Hóa Thiên Cung cũng là sắc mặt có chút tái nhợt.
Mục Vân nhìn tình huống, cũng kém không nhiều.
- Lạc Thiên Hành, ngươi dẫn người đi làm thịt bọn hắn, sau đó vơ vét đồ tốt, tiên đan, Tiên khí cùng với bảo bối, một cái không thể mất.
- Vâng!
Bá bá bá...
Hai phe giao chiến say sưa bên trong sơn cốc, từng tiếng xé gió vào hiện tại đột nhiên vang lên.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người biến sắc.
- Các ngươi là ai?
Hà Doãn nhìn đám người Lạc Thiên Hành, một thân hắc bào, toàn thân bao phủ dưới hắc bào, thấy không rõ dung mạo bộ dáng, chỉ có thể nhìn thấy thân hình.
- Các ngươi là... Người của Mục Vân.
Văn Vũ đột nhiên mở miệng.
Ban đầu, Mục Vân có phần danh tiếng bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, được Lâm Văn Hiên che chở, rất khó để người không ghi nhớ hắn.
Về sau cũng nghe qua Mục Vân, biết bên người Mục Vân có một đám khôi lỗi khô lâu.
Thế nhưng nàng không biết, những thực lực khô lâu khôi lỗi này sẽ còn tiếp tục tăng trưởng.
- Ngươi biết ta?
Mục Vân hiện tại lộ ra.
- Ha ha, ngươi tiến vào bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, thanh danh thế không nhỏ, động tĩnh cũng không nhỏ, không biết cũng khó.
Văn Vũ hạ thấp người nói:
- Chuyện này, tựa hồ không quan hệ với Mục công tử, tiểu nữ tử cũng không muốn hắn tranh cùng bọn, cáo từ.
- Đừng đi!
Mục Vân ra lệnh, ba trăm huyết vệ xuất động.
Giờ khắc này, ba trăm huyết vệ đều đến cảnh giới Kim Tiên.
Hắn không phải lo lắng, ba trăm Kim Tiên sẽ đánh không lại hơn mười người, hơn nữa còn là hơn mười người nguyên khí đại thương.
- Trước đó tại Lạc Nhật sơn mạch, ta có hai vị bằng hữu bị ngươi giết, hiện tại ta giết ngươi, vì bọn họ báo thù, không quá phận chứ?
- Bằng hữu của ngươi?
Văn Vũ cười bồi nói:
- Mục công tử nói đùa?
- Ta mới không có rảnh nói đùa với ngươi, ngươi hẳn nhận biết Tần Hàn, đi cùng với Tần Hàn có hai vị bằng hữu của ta, bị ngươi hại chết, ngươi đền mạng, thiên kinh địa nghĩa.
Nghe đến lời này, Văn Vũ biến sắc, sửng sốt một chút.
- Chuyện này...
- Chuyện này, ngươi có gì giải thích?
Mục Vân nắm chặt trường kiếm.
- Giải thích...
Khóe miệng Văn Vũ co giật, muốn nói chuyện, thế nhưng không biết nói cái gì.
Giờ khắc này hắn không có lời nào để nói.
- Không lời để nói?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Đã như vậy, vậy thành thành thật thật nhận lấy cái chết.
Vừa dứt lời, đám người Lạc Thiên Hành giết ra.
Phanh phanh phanh...
Lập tức, giữa sân vang lên từng tiếng chiến đấu.
Ba trăm khôi lỗi Kim Tiên, đối mặt hơn mười vị đệ tử bị thương hoặc nặng hoặc nhẹ, kết quả, không cần nói cũng biết.
Phanh phanh phanh...
Từng tiếng bành vang lên, mấy chục thân ảnh ngã xuống đất không dậy nổi.
Thời gian cũng không có kéo dài lâu, mấy chục thân ảnh triệt để không đứng dậy nổi.
Đám người Lạc Thiên Hành bắt đầu thu lấy chiến lợi phẩm.
Từng tiếng ầm ầm dần dần vang lên.
Mục Vân bước ra.
- Quả nhiên rất có ý tứ...
Loại này mình không cần động thủ đã giải quyết hết người mình muốn giải quyết, cảm giác rất thoải mái.
Nhất định phải tìm thêm đến mấy khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, để thực lực đám người Lạc Thiên Hành có thể đề thăng càng nhanh.
Mà quan trọng nhất là, Mục Vân gần đây thường xuyên đặt ba trăm huyết vệ vào bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
Bọn hắn tuy có hồn phách, nhưng cũng không phải thật sự là người sống, ở bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, ngược lại có thể sống sót.
- Vị trí đám người Trần Viễn nói cho ta chính là chỗ này, hẳn là ở đây mới đúng.
Ngay hiện tại, lần lượt từng thân ảnh đột nhiên chạy đến.
Lần lượt từng thân ảnh thân mang phục sức đệ tử Vũ Hóa Thiên Cung, khí tức từng người toàn cường đại, nhìn kỹ lại, không có một ai ở phía dưới ngũ phẩm Kim Tiên.
Mà quan trọng nhất là, khí tức những người kia rất cường đại.
Mục Vân tiến lên, chuẩn bị rời đi.
- Ở nơi đó!
Thế nhưng đã bị phát hiện.
Mục Vân biết, hiện tại chạy trốn không kịp.
- Ngươi là ai?
Một tên nam tử cầm đầu mi thanh mục tú, hai sợi tóc trắng rủ xuống nhẹ nhàng tung bay theo gió.
- Ách... Đi ngang qua, đi ngang qua!
Mục Vân giải thích.
- Ta chỉ nhìn thấy nơi này có tranh đấu, không nghĩ tới vừa tới đây thì người hai bên đều chết, chỉ đi ngang qua...
- Dừng lại!
Nhìn thấy Mục Vân muốn rút đi, nam tử dẫn đầu mở miệng quát:
- Ngươi đi ngang qua? Trùng hợp như vậy? Những người này, toàn bộ giết chết đối phương?
- Ta nói trùng hợp như vậy, ngươi tin không?
- Ta tin, tin ngươi cái đại đầu quỷ.
Nam tử vừa dứt lời, quát:
- Sở Nguyên, Sở Tiếu, làm thịt hắn.
- Vâng!
Nháy mắt, hai tên đệ tử thất phẩm Kim Tiên bên người nam tử giết ra.
Mục Vân đoán chừng, hiện tại dùng thực lực mình, đối mặt một tên thất phẩm Kim Tiên đã rất quá sức, đừng nói hai người.
Hắn muốn chạy, những người này cũng ngăn không được hắn.
Dù sao, một không gian độn lập, hắn ẩn nấp chân hồn mình vào Tru Tiên Đồ, mấy người kia thần thông quảng đại cũng không có khả năng tìm đến hắn.
Mục Vân hạ quyết tâm, thân ảnh lóe lên, muốn chạy khỏi nơi đây.
- Muốn chạy?
Nam tử cầm đầu lại đưa tay ra một trảo.
Tiếng tạch tạch tạch vang lên, không gian quy tắc vỡ vụn, Mục Vân vừa định độn đi, quy tắc không gian bị tổn hại, hắn nhất thời xuất hiện.
Khóe miệng mang theo một tia máu tươi.
Một màn này, Mục Vân kết luận ra, người này ít nhất là bát phẩm Kim Tiên.
Khống chế không gian quy tắc mạnh hơn hắn không chỉ mười lần.
- Huyết vệ xuất động.
Mục Vân mở miệng.
Ba trăm huyết vệ, lần nữa xuất hiện, giết ra.
- Ừm?
Thanh niên nam tử nhìn thấy Mục Vân thế mà còn có loại thủ đoạn này, giật mình.
- Không nghĩ tới ngươi còn có khôi lỗi, diệu, tiểu tử, Hạ Thiên Vũ ta tất sát ngươi, ta phải thật tốt nghiên cứu những khôi lỗi này một chút.
Vừa dứt lời, Hạ Thiên Vũ vung tay, chụp về phía Mục Vân.
Lần này Mục Vân có chuẩn bị, U Ngữ Kiếm vắt ngang trước người, tiếng oanh minh nổ vang.
Đông đông đông...
Mục Vân cảm giác nặng nề.
Hạ Thiên Vũ đánh ra một chưởng nhìn không có chút ba động, thế nhưng uy lực giống như núi cao vạn trượng đè xuống, mà hắn, càng giống một ngọn núi cao ngàn trượng bị triệt để nghiền ép.
Toàn thân kẽo kẹt kẽo kẹt, xương cốt hắn đều muốn nứt.
Nếu không phải thân thể hắn cho tới nay đều được rèn luyện đến trình độ rất cao, chỉ sợ ăn chiêu này, liền bị giết chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận