Vô Thượng Thần Đế

Chương 859: Huyết Mệnh Thiên Luân (1)

Nếu như chỉ đơn giản như vậy đã bị mình giết, kia mới gọi không có ý nghĩa.
- Hộ thân nhuyễn giáp, đương nhiên phải có một hai kiện, bất quá cho dù không có hộ thân nhuyễn giáp, vừa rồi công kích của ngươi cũng không có khả năng làm ta bị thương.
- Ngươi rất tự tin!
Mục Vân đưa ngang trường kiếm trước người, nhìn Bạch Tuyệt.
Tuyệt phẩm Thánh khí hộ giáp, không đủ để phòng hộ trụ Hư Tiên khí công kích, nhưng lại thêm phòng ngự bản thân Bạch Tuyệt, vậy rất khó nói.
Mà trước đó hắn dùng hết toàn lực đánh lén Hàn Doãn, nhưng cũng vẻn vẹn khiến cho vị cường giả Vũ Tiên cảnh thập trọng này nhận một ít ngoại thương, căn bản không có nguy hiểm đến nội tạng hắn.
Bất quá Bạch Tuyệt dù sao không phải Hàn Doãn, đương nhiên không có mạnh mẽ như người kia.
Thế nhưng hắn cũng không phải như vừa rồi, có thể ẩn núp ở một bên, Bạch Tuyệt mặc kệ đứng ở nơi đó, để hắn phát động một kích ẩn núp.
Có chút khó khăn.
Bạch Tuyệt giờ phút này thầm nhủ, Mục Vân công kích tuyệt đối không có khả năng làm bị thương hắn.
Vừa đến đây, bản thân hắn mang tuyệt phẩm Thánh khí hộ giáp, thứ hai, công kích của hắn có thể đón đỡ một bộ phận công kích của Mục Vân.
Thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất, hắn là Vũ Tiên cảnh bát trọng, có thể chưởng khống không gian, mặc dù không cách nào khống chế thân hình Mục Vân, thế nhưng công kích kia, lại có thể khống chế lại.
Dưới tình huống như vậy, hắn ngược lại muốn nhìn, Mục Vân đến tột cùng làm sao có thể giết hắn.
Trong lòng hắn lại càng thêm có khuynh hướng chém giết Mục Vân.
Phòng ngự cùng công kích của kẻ này so với võ giả cảnh giới thất trọng bình thường đều mạnh hơn, nhưng chân chính so ra, phòng ngự Mục Vân chính lộ ra kém rất nhiều.
- Mục Vân, công kích của ngươi, ta có thể hoàn toàn đỡ được, mặc dù ta không cách nào khống chế ngươi, nhưng ta lại có thể đỡ được công kích của ngươi, mà trái lại ngươi, đối với công kích của ta, tựa hồ không có biện pháp.
Trên mặt Bạch Tuyệt mang theo tiếu dung, toàn bộ thân thể càng ức chế không nổi hưng phấn.
- Hiện tại, ta sẽ chơi ngươi giống như tiểu sủng vật, đùa bỡn đến chết!
Tiếu dung trên mặt Bạch Tuyệt dần dần trở nên âm trầm, mặt ngoài thân thể cả người càng tản ra ánh sáng một sáng một tối.
- Mục Vân, Huyền Không sơn có tứ đại bí tịch, tứ đại bí tịch mày, có thể nói là tiên thuật.
Bạch Tuyệt cao ngạo nói:
- Huyền gia Bàn Thiên Kinh, ngươi trước kia gặp qua, hôm nay, ta để ngươi nhìn, Diệt Thiên Sinh Tử Quyết của Bạch gia ta.
Vừa dứt lời, thân ảnh Bạch Tuyệt triệt để định trụ.
Mà lúc này, thân thể cả người hắn càng như đại thụ rắc rối khó gỡ, ổn định như núi.
Dần dần, quang ảnh một sáng một tối xuất hiện sau lưng Bạch Tuyệt lại hình thành một đồ án Thái Cực.
Thái cực một sáng một tối, một trắng một đen, càng ngày càng ngưng thực.
Vẻn vẹn như thế cũng thôi, nhưng bên trong Thái Cực Đồ án, một bên sáng tỏ giống như sinh sôi lực lượng không ngừng, mà hắc ám biến đổi lại như lực lượng Mộng Yểm Địa Ngục.
Thiên địa lực lượng, tụ hợp vào một người!
Đây là pháp thuật của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Hai mắt Mục Vân trong lúc nhất thời nhìn chăm chú, nhìn Bạch Tuyệt, trong mắt sát cơ dạt dào!
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, hắn cơ hồ có thể xác định là thế lực ngàn vạn đại thế giới ở sau lưng chống đỡ Huyền Không sơn.
Mà thế lực này càng không thể tách rời quan hệ với việc Huyết Kiêu chết.
Dùng thực lực Huyết Kiêu, toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, căn bản không có khả năng có người có thể giết đến hắn.
Cho dù hậu đại nhân tài xuất hiện lớp lớp, Huyết Kiêu không phải đối thủ, thế nhưng chí ít sẽ không bị chém giết.
Duy nhất có thể giải thích chính là đại thế lực phía sau xuất thủ.
Trước đó hắn đã xác định Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, mà bây giờ, nhìn thấy Bạch Tuyệt thi triển Diệt Thiên Sinh Tử Quyết, trong lòng của hắn càng vững vàng khẳng định, nhất định là Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn không thể nghi ngờ.
Diệt Thiên Sinh Tử Quyết!
Hừ!
Nhìn thấy thái cực ấn ký một sáng một tối sau lưng Bạch Tuyệt, khóe miệng Mục Vân đột nhiên toát ra một vòng tiếu dung âm trầm.
Dần dần, mặt ngoài thân thể của hắn, ánh sáng bảy màu nhàn nhạt xuất hiện, mà chín khỏa nguyên cầu lần nữa nở rộ.
Không chỉ như thế, phía sau thân thể Mục Vân, một đạo huyết luân lại chậm rãi ngưng tụ thành hình.
Đây là thủ đoạn gì?
Không chỉ Bạch Tuyệt, Tần Mộng Dao cùng ba người Vương Tâm Nhã, Tiêu Doãn Nhi đều sững sờ.
Bọn nàng không biết Mục Vân giờ khắc này thi triển đến cùng đang thi triển thủ đoạn gì.
Năm năm qua, bọn nàng cũng chưa từng gặp qua Mục Vân thi triển loại thủ đoạn này.
Chỉ là theo huyết luân dâng lên, cao thấp toàn thân Mục Vân mang theo một tia tràn ngập huyết khí, khí tức cả người lúc này cũng trong lúc đó tăng trưởng.
Bạch Tuyệt giờ phút này cũng triệt để ổn định tâm thần, nhìn Mục Vân, đã không còn một tơ một hào chủ quan.
Nếu như Mục Vân sở hữu công kích đánh trúng đánh lén, một kích trí mạng, cũng không thể giết chết Hàn Doãn, hắn tin tưởng vững chắc, mình cũng sẽ không bị giết.
Luận phòng ngự, hắn thật không bằng Hàn Doãn, thế nhưng giờ phút này, hắn cũng căn bản sẽ không cho Mục Vân cơ hội một kích trí mạng.
Đây là giao phong chính diện, không phải như Mục Vân công kích Hàn Doãn, có thể một kích trí mạng.
Diệt Thiên Sinh Tử Quyết, một chưởng sinh, một diệt tử.
Trong mắt Bạch Tuyệt mang theo sát ý điên cuồng, nhìn Mục Vân.
- Hủy thiên diệt địa!
Quát khẽ một tiếng, Bạch Tuyệt vỗ ra một chưởng, tiếng lốp bốp lúc này ầm vang vang lên.
Tiếng quát rơi xuống, thái cực đồ án phía sau Bạch Tuyệt lúc này ầm vang rời khỏi thân thể của hắn.
Sinh tử chuyển luân lúc này thế mà phân dời ra hai hướng đi chỗ khác, một nửa sáng tỏ như ban ngày, mang theo khí tức cường thịnh mạnh mẽ, lao thẳng tới Mục Vân.
Mà một nửa màu đen như Địa Ngục càng có tốc độ cực nhanh, mang theo khí tức thôn phệ hết thảy bay về phía Mục Vân.
Một trái một phải, một bên mạnh mẽ, một bên ảm đạm.
Hai bên va chạm, tựa hồ giữa lẫn nhau tách ra, thế nhưng vẫn mang theo sức lôi kéo mãnh liệt, khiến cho chúng nó hội tụ về phía Mục Vân, muốn chém Mục Vân làm hai.
- Đáng chết!
Khi hắc ám cùng ánh sáng tách ra rồi lại lần nữa có xu thế khép kín, Mục Vân nghiễm nhiên đã hiểu rõ quỷ kế cùng tâm tư Bạch Tuyệt.
Thầm mắng một tiếng, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí ngưng kết ra chín khỏa nguyên cầu, lúc này ầm vang nổ tung.
Chín khỏa nguyên cầu, một phân thành hai, nháy mắt tề tựu mười tám khỏa.
Thập bát khỏa nguyên cầu chia binh hai đường, nhưng cũng không phải nổ vang sinh tử thái cực hai bên thân thể, mà nổ vang tới Bạch Tuyệt.
Một cử động kia, ngay cả bản thân Bạch Tuyệt đều không nghĩ tới.
- Muốn cùng ta đồng quy vu tận?
Nhìn thấy Mục Vân không chỉ không phòng ngự, ngược lại đánh tới phía của mình, Bạch Tuyệt cười lạnh.
- Đồng quy vu tận? Ngươi còn chưa xứng!
Trong nháy mắt Mục Vân vung ra mười tám khỏa nguyên cầu Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí ngưng tụ, lao thẳng tới Bạch Tuyệt, huyết luân sau lưng của hắn lúc này thế mà cũng điên cuồng mở rộng.
Đường kính huyết luân lúc đầu vẻn vẹn có hơn một mét, thế nhưng khi Mục Vân thôi động bí kíp, huyết luân trong lúc nhất thời mở rộng đến mấy chục mét.
Ầm ầm...
Trong khoảnh khắc, từng tiếng ầm ầm vang lên, huyết luân tăng vọt, đón đỡ hai bên Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận