Vô Thượng Thần Đế

Chương 1470: Tới tay chạy trốn

- Đi mau!
Ngay khi hai người cảm giác đầu ông ông, một tiếng quát đột nhiên vang lên bên tai hai người.
Trong khoảnh khắc, hai thân ảnh chỉ cảm thấy một cánh tay lôi bọn hắn, cảnh tượng sau lưng, tốc độ thổi qua.
Trọn vẹn qua hồi lâu sau, hai người mới cảm giác được người lôi kéo bọn hắn nguyên lai là Mục Vân.
Ba người một đường lao vùn vụt, tốc độ cực nhanh.
Một trước một sau, trọn vẹn lại lần nữa tiến lên phía chỗ sâu mấy chục dặm mới ngưng lại.
- Tranh thủ thời gian tìm một chỗ ẩn núp đi.
Mục Vân không nói hai lời, mở lời.
- Tốt!
Không bao lâu, ba người tìm tới một chỗ cửa hang, vọt vào.
- Phá hỏng!
Mục Vân vội vàng phân phó.
Nhìn thấy thần thái Mục Vân khẩn trương, Lâm Chi Tu và Phàm Vô Ngôn hai người biết,lần này, Mục Vân chỉ sợ đã đắc thủ.
- Mục huynh, như thế nào?
Sau khi phá hỏng cửa hang, Lâm Chi Tu lấy lại tinh thần, nhìn Mục Vân, mở lời.
- Xong rồi!
Vừa dứt lời, Mục Vân cười cười, nói:
- Sơn động này vẫn quá lộ liễu, ba người chúng ta trước tiên mở sơn động ra, ta xây dựng trận pháp, phòng ngừa bị bọn hắn truy tìm đến.
Thiết trí trận pháp?
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn lần nữa sững sờ.
Mục Vân còn tinh thông trận pháp?
- Đừng chần chừ, nhanh lên.
Chỉ là hiện tại Mục Vân lại không có thời gian suy tư những thứ này.
Hai người bắt đầu công việc lu bù, Mục Vân đã tiến vào bên trong Thần Không bảo động, nói với Quy Nhất hết thảy vật liệu mình cần.
Vật liệu thiết trí trận nhãn trận pháp.
Luyện chế đan dược phối dược.
Mục Vân nói từng cái tớiQuy Nhất hào sảng lấy ra những bảo bối kia giao cho Mục Vân.
Nhưng đương nhiên cần Mục Vân khảo hạch, chỉ có thông qua khảo hạch, Mục Vân mới có thể đạt được những bảo vật kia.
Cấm chế hộ vệ xuất hiện lần nữa, Mục Vân bắt đầu chuẩn bị so chiêu với cấm chế hộ vệ.
Bình thường, Mục Vân thân là cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, cảnh giới cấm chế hộ vệ cũng sẽ điều tiết đến cảnh giới giống Mục Vân.
Nhưng, cấm chế hộ vệ thực lực nhị phẩm Nhân Tiên lại có thể phát huy hết thảy võ kỹ vô cùng tinh tế.
Mà cũng may, lần này vừa đúng, những vật liệu Mục Vân cần đối với thực lực hắn hiện nay khiêu chiến, cũng không tính quá khó.
Thứ hai, bản thân hắn đã là Tiên khí vận chuyển hai mươi lăm chu thiên, mạnh hơn cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên.
Khiêu chiến, cần chỉ thời gian, đối với hắn mà nói, cũng không phải không có khả năng hoàn thành.
Nhưng, đối với Mục Vân ba người giờ khắc này hưng phấn, một bên khác, đệ tử các đại môn phái lại giận sôi.
- Khụ khụ...
Bạo tạc kinh thiên động địa, một ít đệ tử cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên càng bị đánh chết, mà những đệ tử cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên tới gần cũng bị thương nặng.
- Đáng chết, xảy ra chuyện gì?
Cửu Trọng môn Chương Lập giờ này tràn đầy biểu lộ phẫn nộ.
Lửa giận trong lòng của hắn sắp thiêu đốt, là ai trong bóng tối động tay chân.
Tinh Nguyệt kiếm phủ Tinh Độc Ngọc cùng Nguyệt Thăng Thiên hai người, nhìn sắc mặt có chút tái nhợt.
Hai người bọn họ chính là phu phụ, đều là cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, liên thủ lại, thì ngay cả võ giả cảnh giới tam phẩm Nhân Tiên đều có thể chém giết.
Nhưng lần bạo tạc này xuất hiện thực sự vội vàng không kịp chuẩn bị, để người khó mà chống đỡ, cảnh giới bản thân hai người thấp một chút, cho nên bị thương cũng lớn hơn một chút.
- Thiên nhi, nàng không sao chứ?
Tinh Độc Ngọc nhìn Nguyệt Thăng Thiên, ân cần hỏi thăm.
- Còn tốt!
Gương mặt Nguyệt Thăng Thiên xinh đẹp mang theo một tia tái nhợt, nói:
- Tặc tử đáng ghét kia thế mà đục nước béo cò.
Mà lúc này một bên khác, Lạc Kiếm Tuyết cùng Hoán Thanh Sa hai nữ tử lại đứng trong trung ương chỗ mấy người giao chiến, giữ im lặng, cẩn thận tra tìm lấy cái gì.
- Hai vị tiên tử, có phát hiện gì?
Chương Lập đi ra phía trước, xúi quẩy hỏi.
Lúc đầu năm người liên thủ, tuyệt đối có thể cầm xuống tên to con kia, thế nhưng ai có thể nghĩ, bị người âm một tay.
Hoán Thanh Sa giờ khắc này ngẩng đầu nói:
- Ngược lại phát hiện một ít vết tích.
- Lần này bạo tạc cũng không phải thần binh lợi khí gây nên, mà là máu.
La máu?
Nghe đến lời này, mấy người xung quanh cảm thấy không thể tưởng tượng được.
- Làm sao có thể là huyết?
Tinh Độc Ngọc không thể tin nói:
- Huyết? Huyết gì có thể bộc phát ra ba động mạnh mẽ như thế? Chúng ta nếu không phải sử xuất tất cả vốn liếng, chỉ sợ muốn bị nổ chết.
Thông Thiên kiếm tông Lạc Tuyết Kiếm đi lên phía trước, cũng gật đầu nói:
- Đúng là huyết, những huyết khí kia tiêu tán rất nhanh, hiện tại đã thẩm tra không ra.
- Nhưng thực lực người này có thể xưng khủng bố, mấy người chúng ta nếu không phòng bị, đột nhiên bị huyết kia bạo tạc ra lực lượng đánh trúng, chỉ sợ phải chết.
Nghe đến lời này, trên mặt mấy người lộ ra biểu lộ kinh dị.
Huyết bạo!
Người này thật là lòng dạ độc ác.
Bọn hắn chỉ cần sơ ý một chút, chắc chắn sẽ chết.
Phải biết, bọn hắn đều là đệ tử khá có thiên phú cùng thực lực trong tông môn của mỗi người.
Tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng, nếu chết ở chỗ này, thật sự là chết oan.
Vù vù...
Ngay tại giờ phút này, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên, trên bầu trời, lần lượt từng thân ảnh lao vùn vụt tới.
Một người cầm đầu phong thần tuấn lãng, khí vũ hiên ngang, chính là Nhất Diệp kiếm phái Lâm Phong.
Mà bên cạnh Lâm Phong, một tên nam tử thân mang hắc y, đầu đội nón đen, hai tay ôm ngực, trong ngực có một thanh trường kiếm, khí thế uy vũ bất phàm.
- Lâm Phong!
- Lạc Nhạn Hành!
Nhìn thấy mấy người kia rơi xuống, vẻ mặt của mọi người trở nên mất tự nhiên.
- A? Nguyên lai là các ngươi.
Nhìn thấy mấy người, Lâm Phong rơi xuống, tựa hồ nhận biết mấy người.
- Lâm Phong, ngươi sao lại xuất hiện ở đây?
Chương Lập đi ra phía trước, chất vấn.
- Nói lời này, Bích Lạc tiên sơn, cũng không phải của sơn môn Cửu Trọng môn các ngươi, ta thế nào không thể tới?
Lâm Phong ha ha cười nói:
- Mà các ngươi có thể đến, ta thế nào không thể đến?
Lâm Phong lời này cũng không chút khách khí.
Chương Lập giờ phút này tức giận trong lòng, nghe đến lời này, đương nhiên càng thêm khó chịu.
Chương Lập mở miệng:
- Lâm Phong, ta lại hỏi ngươi, tên to con kia có phải bị ngươi bắt đi, ngươi cố ý xuất hiện lần nữa miễn cho chúng ta hoài nghi ngươi?
- Cái gì to con?
Lâm Phong hừ một tiếng nói:
- Chương Lập, ta chỉ vừa mới đến, ngươi cũng đừng nghĩ gán tội danh gì lên trên người ta, ta cho ngươi biết, Nhất Diệp kiếm phái ta không sợ Cửu Trọng môn của ngươi.
Nghe được Lâm Phong nói lời này, Chương Lập càng giận không kềm được.
- Ngươi chỉ là một nhị phẩm Nhân Tiên, cũng chỉ dựa vào gia gia ngươi Lâm Nhất Thâm chút bối cảnh, ở nơi này la to với chúng ta, ngươi cũng xứng?
- Lạc Nhạn Hành, Nhất Diệp kiếm phái chúng ta bị người xem thường như thế, ngươi chỉ nhìn bất động sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận