Vô Thượng Thần Đế

Chương 1964: Thiên Băng Địa Liệt (2)

- Tông chủ thần thông quảng đại, để chúng ta ẩn nấp thời gian vạn năm, tự có đạo lý của hắn, chúng ta chỉ cần tuân theo mệnh lệnh, ngươi đừng quên quy củ tông môn.
- Được được được, ta không nói.
Lệ Vân lắc đầu nói:
- Dù sao làm tốt chuyện mình nên làm là được , Bích Thanh Ngọc lần này cũng dặn dò, bất kỳ hành động gì đều nghe Kiếm Nhất Minh ngươi chỉ thị là được.
Sắc mặt Kiếm Nhất Minh hiện tại mới bình tĩnh trở lại.
- Lần này, tam đại Bạch Ngân cấp thế lực ra tay với Tam Cực Thiên Minh, thí luyện này chỉ sợ tiến hành không được.
Kiếm Nhất Minh mở lời:
- Chúng ta lần này yên lặng theo dõi kỳ biến, nếu quả thật Thái Hư tông cùng Xích Lôi điện có đệ tử tới chỗ này, lần thí luyện này liền kết thúc.
- Chúng ta bây giờ cùng Tam Cực Thiên Minh còn tính là có quan hệ hợp tác, nếu thật là Tam Cực Thiên Minh bị nuốt, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta cũng sẽ bị xa lánh.
- Kiếm Nhất Minh, ngươi hiểu lầm? Vẻn vẹn bằng vào đệ tử cùng hộ pháp thập tam đến thập ngũ Địa Ngục chúng ta, chống cự lại bọn hắn, tuyệt đối không phải vấn đề, võ giả Địa Ngục mười hai xuất động, bọn hắn, quân lính tan rã.
Lệ Vân đột nhiên chen miệng.
Chỉ là hắn vừa dứt lời, sáu người tại chỗ nhìn hắn như nhìn tên ngớ ngẩn.
- Ngươi quên lời nói của tông chủ Bích Thanh Ngọc rồi? Từ giờ trở đi, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta chỉ có sáu đại Ngục Vương, hiểu không?
Kiếm Nhất Minh lạnh lùng nói:
- Lệ Vân, ngươi tốt nhất chú ý lời nói của ngươi, ít nói lời vô ích.
- Ta...
Lệ Vân vốn định phản bác, thế nhưng nhìn thấy sắc mặt mấy người khác, ngừng miệng.
- Lần này trở về, ta nghĩ nên nói cho phụ thân ngươi, thập bát Ngục Vương về hành vi của ngươi.
- Đừng đừng đừng, tuyệt đối đừng.
Lệ Vân nghĩ đến phụ thân của mình, lông tóc toàn thân lóe sáng.
Lần trước, cũng bởi vì mình nói sai, kết quả mấy vị Ngục Vương khác không có biểu thị gì, phụ thân treo hắn lên, trọn vẹn xem như đan dược, luyện một năm...
Hắn thật sự sợ hãi.
Kiếm Nhất Minh im lặng không nói.
- Hảo, chúng ta cứ ở chỗ này chờ đợi, nếu như người Thái Hư tông cùng Xích Lôi điện ở đây, khẳng định sẽ xuất hiện, đến thời điểm đó, chúng ta lại xuất hiện! Nhưng mà...
- Nhưng mà cái gì?
Hạ Thiên Tề có phần khó hiểu hỏi.
Kiếm Nhất Minh lại nhướng mày, vung tay.
Xung quanh bảy đạo thân ảnh xuất hiện từng đạo không gian quỷ dị ba động.
Kiếm Nhất Minh đứng ở trung ương bảy người, há miệng nói một câu nói.
Còn dư sáu người toàn bộ trợn mắt hốc mồm.
Kiếm Nhất Minh vung tay, gợn sóng biến mất.
Mọi người nhất thời nhìn về phía trước, từng người không lên tiếng nữa.
Sáu người giống như nghe được chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, trên mặt từng người hiện vẻ chấn kinh, thật lâu không thể thối lui.
Mục Vân hiện tại mới không biết, những người kia của Bích Lạc hoàng tuyền tông đi nơi nào.
Hắn khá để ý là, đám người Thái Hư tông cùng Xích Lôi điện đang ở đâu.
Mà lúc này, Sở Bất Phàm dẫn theo đệ tử tam đại thế lực, Tiêu Chiến Thiên dẫn theo đệ tử Tam Cực Thiên Minh cơ hồ đều muốn đưa hắn vào chỗ chết.
Mục Vân dựa vào Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, đau khổ chèo chống.
- Mục Vân, ngươi chống đỡ tiếp cũng là chết, dứt khoát đưa đồ cho ta, ta sẽ một lần nữa đại biểu Tam Cực Thiên Minh dung nạp ngươi.
Tiêu Chiến Thiên mở lời.
- Ngươi lăn dùm.
Mục Vân mở miệng quát:
- Tiêu Chiến Thiên, ta cho ngươi biết, hôm nay qua đi việc này, Mục Vân ta cùng Tam Cực Thiên Minh lại không còn quan hệ, lần sau gặp mặt, Tam Cực Thiên Minh muốn để Mục Vân ta hỗ trợ thì cầm theo đầu ba người các ngươi để báo đáp lại đi.
- Xin ngươi giúp một tay?
Tiêu Chiến Thiên cười ha ha:
- Mục Vân, ngươi là cái thá gì? Xin ngươi giúp một tay, ngươi cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem mình.
- Sẽ có một ngày như vậy.
Mục Vân nhìn hơn vạn người hai phe, dồn ép không tha, trong lòng nổi lên tức giận.
Cặp mắt của hắn trở nên đỏ hồng.
Huyết mạch nhất đạo lần nữa mở ra.
Chỉ là lần này, mở ra lực lượng huyết mạch nhất đạo lại nhằm vào Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
Phàm là Tiên khí đều tương liên cùng huyết dịch võ giả.
Toàn thân cao thấp Mục Vân hiện tại, bốc lên khí tức huyết mạch, nhờ vào đó dẫn động toàn bộ Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ triệt để run rẩy.
- Các ngươi rất muốn đạt được bảo bối của ta, vậy ta để các ngươi nhìn, bảo bối này có bao nhiêu lợi hại, để cho các ngươi gia tăng chút quyết tâm.
Mục Vân đột nhiên quát khẽ một tiếng, tiến lên.
- Hải khiếu!
- Địa băng!
Cơ hồ trong nháy mắt, dùng Mục Vân làm trung tâm, đại địa bắt đầu run rẩy.
Ban đầu run rẩy, chỉ là nhỏ xíu, yếu không thể nhận ra.
Thế nhưng cơ hồ nháy mắt, chớp mắt như là mặt trời mới mọc dâng lên, toàn bộ đại địa triệt để vỡ ra.
Mà cùng nhất thời, nháy mắt sụp đổ, từng vết rách giống như từng bàn tay héo úa tản ra lực hút cường đại.
- Thiên hàng.
Mục Vân lần nữa quát một tiếng, trên bầu trời có lực áp bách hư vô hạ xuống.
Phía trên có lực áp bách khủng bố, mà phía dưới lại có sụp đổ khiến người cảm giác không thể chống cự.
Nhưng vẻn vẹn những thứ này cũng thôi.
Mục Vân làm trung tâm, thủy triều kinh đào hải lãng phô thiên cái địa khuếch tán ra.
Lực lượng hai thứ tác dụng đã để đám người không cách nào chống lại, nhưng bây giờ lại là xuất hiện một cỗ lực lượng nhu hòa.
Thủy triều giống như đằng mạn yếu ớt, phô thiên cái địa mà đến, phân tán ra lực lượng mềm mại để người ta ngạt thở.
Thế nhưng ngưng tụ cùng một chỗ lại thành lực lượng cuồng bạo, cương mãnh đến cực điểm.
Lập tức, song phương hơn vạn người triệt để loạn.
Đệ tử cảnh giới hơi thấp bị xé rách, đánh vào phía dưới.
Mà đệ tử cảnh giới hơi mạnh giờ khắc này cũng không cách nào tiếp tục tiến thêm một bước, chỉ có thể đau khổ chèo chống.
Sát na, tràng cảnh đại loạn.
- Đáng ghét!
Tiêu Chiến Thiên hiện tại cũng không thể không thối lui.
Mà đổi thành một bên, Sở Bất Phàm cũng không thể tốt hơn hắn.
Hai đại thiên tài lục phẩm Huyền Tiên giờ khắc này đều lui lại.
- Nếu không phải hồn giai Tiên khí trong tay hắn, kẻ này đã chết không dưới mười lần.
Sở Bất Phàm tức giận.
Tiên khí tốt như vậy, vì cái gì không phải trong tay hắn, ngược lại ở trong tay Mục Vân.
Bất quá không sao, chỉ cần giết Mục Vân, đồ tốt sẽ nằm trong tay hắn.
Đến thời điểm đó, lợi dụng vật này, toàn bộ đệ tử Tam Cực Thiên Minh lần này tham gia thí luyện đều muốn táng mệnh.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Tiêu Chiến Thiên cũng như thế ý nghĩ.
Chỉ là trước mắt, tràng cảnh để bọn hắn trợn mắt hốc mồm lại đột nhiên xuất hiện.
- Thiên hàng.
- Địa băng.
- Sơn xuất.
- Hải khiếu
.
Trong nháy mắt, miệng Mục Vân đột nhiên lần nữa bộc phát ra lực lượng cường hoành để người kiêng kị.
Từng tiếng ầm ầm, tràn ngập ra.
- Chạy!
Cơ hồ đồng thời, Sở Bất Phàm cùng Tiêu Chiến Thiên hai người gầm thét, điên cuồng gào thét.
Bọn hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Mục Vân thế mà có thể lần nữa thôi động hồn giai Tiên khí kia.
Đây quả thực là để bọn hắn không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng sự thật phát sinh ở trước mắt, bọn hắn không thể không tin.
Trong nháy mắt, thiên băng khiếu, hải xuất sơn lật, thiên địa biến sắc.
Các đệ tử phát ra tiếng khóc, tiếng mắng, tiếng ảo não, tiếng tuyệt vọng, không ngừng vang lên.
Toàn bộ đại địa biến thành nhân gian địa ngục...
Bạn cần đăng nhập để bình luận