Vô Thượng Thần Đế

Chương 1202: Ta gọi Mục Vân

- La Địch.
La Địch, Tái Á, Tắc n, ba người chính là tam đại Ma Hoàng nổi danh Ma tộc, cũng là ba tướng tài đắc lực dưới tay Tra Khắc lần này, không ít đệ tử Thiên Kiếm sơn chết trong tay bọn hắn.
- Bạch Đồ Gian đúng không? Trưởng lão tiếng tăm lừng lẫy của Thiên Kiếm sơn.
La Địch cười hắc hắc nói:
- Xinh đẹp như vậy, làm gì nghĩ quẩn, hầu hạ các huynh đệ ta mấy cái, bảo đảm ngươi không chết, lại mang ngươi về đến Thiên Kiếm sơn, để thanh niên song kiếm môn chủ chưởng môn Thiên Kiếm sơn các ngươi triệt để hết hi vọng.
- Hắc hắc, nói không sai, nữ tử nhân loại bình thường quá yếu, còn chưa vào ra mấy lần liền không chịu nổi lực lượng Cự Ma nhất tộc chúng ta, vẫn là người tu luyện tốt hơn, tốt xấu gì là có thể chơi đùa.
- Tu luyện giả Vũ Tiên cảnh tốt hơn, chơi như thế nào đều chơi không chết, mà thân thể cũng rất tuyệt.
Tái Á cùng Tắc n hai người nhìn Bạch Đồ Gian, trong mắt lóe ra vẻ hưng phấn.
- Đúng thế đúng thế, nữ nhân xinh đẹp như vậy, cho những tên cẩu thí Ma tộc các ngươi chơi, phung phí của trời, muốn chơi cũng là Nhân tộc chúng ta tự mình chơi mới đúng.
Chỉ là ba người vừa dứt lời, một tiếng trêu tức đột nhiên vang lên từ trên một gốc đại thụ.
Một thân ảnh ngồi ở kia chém ra một cành cây, dựa lưng vào đại thụ, một cái chân duỗi thẳng, một chân khoác lên giữa không trung vừa đi vừa về lắc lư, cười hì hì nói.
Nhìn một thân ảnh đột nhiên xuất hiện, ba người La Địch khẩn trương lên, một ít chiến sĩ Ma tộc đuổi theo sau lưng cũng là nhìn chằm chằm.
Khi nhìn thấy một thân ảnh kia, Bạch Đồ Gian lại trong lúc nhất thời ngốc tại chỗ, không nhúc nhích.
- Ngươi là ai?
Hai mắt La Địch mang theo hàn mang, nhìn chằm chằm thanh niên.
- Ta à? Ta gọi Mục Vân, chỉ là rất nhiều năm không ở đây, không biết còn có ai nhớ kỹ ta.
Mục Vân?
La Địch cười lạnh:
- Gọi Mục Vân rất nhiều, ngươi tính là thứ gì, cút nhanh lên, nếu ngươi không phải là đệ tử Thiên Kiếm sơn, lăn, nếu là đệ từ... Thì lưu lại.
- Không thích nhất chiến sĩ Cự Ma nhất tộc các ngươi, Ma Phàm ngược lại có thể, thế nhưng các ngươi cũng quá kém cỏi, mỗi lần nhìn thấy nữ nhân liền muốn cưỡi người ta?
Miệng Mục Vân ngậm một cọng cỏ, cười nói:
- Tốt xấu gì cũng thay đổi sáo lộ, không quan tâm ta mỗi lần anh hùng cứu mỹ nhân.
- Mục Vân, Ma tộc tiến công Tây Vực, Phần Vân cốc đã bị diệt, hiện tại Thiên Kiếm sơn, chưởng môn sư huynh đang ra sức chống cự, ngươi còn ở nơi này thảnh thơi?
Bạch Đồ Gian quát:
- Nhanh đi Huyết Minh báo tin.
- Chưởng môn sư huynh?
Mục Vân nhìn Bạch Đồ Gian cười nói:
- Chu Tử Kiện tiểu tử này, xem ra thiên phú song thủ kiếm ngược lại để hắn phát giác, rất tốt, đã làm chưởng môn.
- Ngươi...
Bạch Đồ Gian giờ phút này sốt ruột không thôi.
Nhìn thấy Mục Vân, nàng đương nhiên vô cùng mừng rỡ, thế nhưng nàng đột nhiên nghĩ đến.
Mục Vân trước khi rời đi chính là Vũ Tiên cảnh thất trọng, thời gian mấy năm nay, dù cho thiên phú hơn người, có khả năng cũng chỉ là cảnh giới Sinh Tử cảnh, mấy người trước mắt, không bị hắn để ở trong mắt, thế nhưng lần này tới là Ma Đế Tra Khắc, còn có hai vị Ma Đế khác.
Chỉ bằng vào Mục Vân một người, trừ phi giống như mấy năm trước, lại thi triển bí kíp gì, thế nhưng kia Mục Vân không biết lại cần biến mất bao lâu.
Hiện tại, đến Huyết Minh thỉnh cầu chi viện hiển nhiên là tốt nhất.
- Ngươi còn có tâm tư nói đùa...
- Đương nhiên không có.
Mục Vân giơ bàn tay lên nói:
- Chỉ là ta nghe được Chu Tử Kiện làm chưởng môn, cao hứng cho hắn, được rồi, hiện tại đi đi.
Đi?
Chạy đi đâu? Trước tiên giải quyết mấy tên Ma tộc này mới được chứ.
- Thế nhưng bọn hắn...
Bạch Đồ Gian trở lại nhìn lại, lại phát hiện, bọn người La Địch, Tái Á, từng người đứng tại chỗ, không nhúc nhích, mở to hai mắt nhìn, như là như con.
- Không cần phải để ý đến.
Mục Vân cười nói:
- Ngược lại là ngươi, bị thương không nhẹ, há mồm.
Bạch Đồ Gian rất phối hợp há mồm, một viện đan dược bay vào.
Trong nháy mắt, Bạch Đồ Gian cảm giác bên trong thân thể của mình bừng bừng sinh cơ, cảnh giới vậy mà lần nữa được ổn định.
- Ngươi...
- Ta?
Mục Vân thúc giục:
- Được rồi, đi nhanh lên, không phải ngươi mới vừa rồi còn đang thúc giục ta gấp rút sao? Hiện tại thế nào trở nên lề mề chậm chạp.
- Ta...
- Đừng ở đó ta ta ngươi ngươi, đi thôi đi thôi.
Mục Vân kéo Bạch Đồ Gian, dậm chân một cái, thân ảnh đã xuất hiện bên ngoài vài dặm.
Trong khe núi, một cơn gió nhẹ quét qua.
Tiếng bịch bịch vang lên, mười mấy tên chiến sĩ Ma tộc, thân thể từng người té ngã trên đất, triệt để không một tiếng động.
Máu tươi, từ cổ, ngực, giữa hai đùi của bọn hắn chảy ra dày đặc.
- Ngươi quả thật không chết.
Bạch Đồ Gian nhìn Mục Vân, cười nói:
- Cũng không sai, toàn bộ Huyết Minh từ khi ngươi biến mất, từng người giống điên cuồng, tốc độ quật khởi quả thực kinh người, hận không thể đem một ngày tách ra thành hai ngày mà dùng.
- Có khủng bố như vậy sao?
Trong lòng Mục Vân thật ra cũng không lo lắng bọn hắn sẽ lo lắng cho mình.
Ban đầu gieo xuống Sinh Tử Ám Ấn ở trên người hai người Thiên Vô Viêm và Hắc Lân, nếu hắn chết, hai người cũng liền chết rồi, người Huyết Minh tất nhiên sẽ biết.
Cho nên mặc dù trôi qua mấy năm, bọn hắn hẳn biết, mình còn sống.
- Huyết Minh hiện tại đã trở thành thế lực địa vị ngang nhau cùng Huyền Không sơn, lần này ngươi trở về, xem ra Huyền Không sơn cũng nên kết thúc.
- Đương nhiên!
Nghĩ đến Huyền Không sơn, trong lòng Mục Vân hiện ra thân ảnh Vân Lang. Thể loại thí sư giết cha, hắn, nhất định sẽ không bỏ qua.
- Huyết Minh mạnh khỏe, ta cũng yên tâm, bất quá có một chuyện, lại khiến ta nhớ thương nhất, con của ta... Nam hài hay nữ hài?
- Ta không biết được.
Bạch Đồ Gian khổ sở nói:
- Sau khi ngươi biến mất không thấy gì nữa, Tần Mộng Dao cũng rời đi Huyết Minh, nói đi tìm ngươi, thế nhưng vài năm qua, một mực bặt vô âm tín, có khả năng...
- Khả năng cái gì?
- Khả năng như ngươi, đã không còn ở ba ngàn tiểu thế giới.
Nghe đến lời này, trong lòng Mục Vân vô hạn tự trách.
Bởi vì mình, Dao nhi lần này lại bị ủy khuất.
Mà nàng đang mang hài tử, hiện tại đến cùng đã sinh ra hay chưa? Nàng một người lại như thế nào bình yên đặt chân khi đến các địa phương khác?
Có thể nói lần này hắn đi một vòng các đại tiểu thế giới, Mục Vân thế nhưng biết, những thiên tài cùng cường giả của liên minh tiểu thế giới.
Quan trọng nhất là, bản thân Dao nhi chính là Băng Hoàng Thần Phách, lại thêm trên người hài tử.
Hết thảy, đều nói không chính xác.
Nghe đến lời này, tâm tình Mục Vân trở nên rất kém cỏi.
- Ma tộc xảy ra chuyện gì?
- Mười ngày trước, đại quân Ma tộc đột nhiên quy mô tiến công Phần Vân cốc, trong một đêm, tất cả mọi người Phần Vân cốc bỏ mình, không một người đào thoát. Sau đó Ma tộc dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, tiến công Thiên Kiếm sơn ta, bất ngờ không đề phòng, Thiên Kiếm sơn tổn thất nặng nề.
- Ta vốn muốn đi tới Huyết Minh cầu cứu , đáng tiếc...
- Đáng tiếc cái gì? Gặp được ta, không phải còn dễ dàng hơn đến Huyết Minh?
Bạch Đồ Gian cười khổ nói:
- Lần này tam đại Ma Đế Ma tộc xuất thủ, Tra Khắc tự mình chỉ huy, người này là Sinh cảnh giới Tử cảnh tam trọng, ngươi...
- Ồ? Tra Khắc?
Nghe được cái tên này, khóe miệng Mục Vân lại hiện ra ý cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận