Vô Thượng Thần Đế

Chương 2164: Chuẩn bị huyệt mộ

Ba trăm huyết vệ, toàn thân đều là huyết khí, vốn là người chết được luyện chế thành khôi lỗi, hồn tức ba động không giống nhân loại, ngay cả Lôi Hoa Vân cũng không phát hiện ra.
Mục Vân an bài tốt hết thảy, đứng trong sơn cốc lẳng lặng chờ đợi.
- Lôi Hoa Vân, địa phương tốt như vậy làm mộ huyệt cho ngươi, cũng coi như tiện nghi ngươi.
Nhìn phía xa, Mục Vân thì thầm.
Bá bá bá...
Mà ngay hiện tại, từng tiếng xé gió vang lên, lần lượt từng thân ảnh,lao vùn vụt tới.
Hưu...
Nháy mắt, kiếm quang chợt lóe, Mục Vân một kiếm giết ra khỏi bụi cây.
Phốc phốc...
Hai thân ảnh tránh không kịp, bị đâm thành tổ ong.
Thấy cảnh này, hơn mười người khác khẩn trương lên.
- Dừng tay!
Nhưng ngay tại hiện tại, một giọng nói vang lên, Lôi Hoa Vân đi ra từ trong đám người, nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo một vòng cười lạnh.
- Mục Vân!
Lôi Hoa Vân lạnh nhạt nói.
- Xem ra ngươi căn bản không muốn chạy, có phải biết, chạy cũng không thoát, dứt khoát không chạy?
Lôi Hoa Vân tự tin nói.
- Lôi công tử, ngươi quá tự tin.
Mục Vân lại cười nói:
- Ta một năm qua đều đang chờ ngươi, thế nhưng ngươi quá phế vật, tìm không thấy ta, có rất tức giận hay không?
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, mấy người xông tới.
- Ta bảo các ngươi dừng tay, không nghe thấy sao?
Lôi Hoa Vân lần nữa nổi giận.
- Tốt, tốt, tốt, rất tốt!
Nhìn thấy Mục Vân tự tin xuất hiện ở đây chờ đợi hắn, Lôi Hoa Vân biết, gia hỏa này hoặc cố lộng huyền hư, hoặc có chỗ ỷ lại.
Chỉ là hắn cẩn thận điều tra bốn phía, căn bản không có ai.
Trong sơn cốc lớn như vậy chỉ có chính hắn.
Thế là Mục Vân cố giả vờ ra vẻ.
Lôi Hoa Vân nội tâm, lòng tin rất.
Tam phẩm Kim Tiên, đối đầu nhất phẩm Kim Tiên, Mục Vân hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Đều không cần động, kẻ này, ta tự tay tru sát.
Lôi Hoa Vân quát:
- Mục Vân, nếu ngươi nói tung tích của Tật Phong Phi Long, ta có thể tha cho ngươi một mạng không chết, nếu ngươi không muốn nói....
- Như thế nào?
- Vậy ngươi cũng chỉ có thể nhận lấy cái chết!
Nghe đến lời này, Mục Vân lại cười.
Nhận lấy cái chết?
Giơ lên U Ngữ Kiếm, Mục Vân cười nói:
- Tới đi!
Vừa dứt lời, Mục Vân tiến lên.
Lần này, hắn muốn nghiệm chứng một chút, hơn một năm qua, hắn không ngừng liệp sát tiên thú, lĩnh ngộ không gian bích chướng, lĩnh ngộ đến trình độ như thế nào.
Lôi Hoa Vân thấy thế không nhịn được muốn cười ha ha.
Mục Vân, thực sự quá cuồng vọng.
- Nhận lấy cái chết!
Vừa dứt lời, Lôi Hoa Vân xông ra, vung vẩy một quyền, quyền ảnh to lớn dùng Tiên khí ngưng tụ, lớn đến trăm mét nổ vang Mục Vân.
- Cửu Tuyệt Sát Quyền.
Mục Vân hiện tại ngang nhiên không sợ, đấm ra một quyền.
Rầm rầm rầm...
Khoảnh khắc, sơn cốc thiên băng địa lôi, đại thụ che trời bị đều oanh thành mảnh gỗ vụn.
Mục Vân bước ra, lực lượng toàn thân cao thấp đang không ngừng tích súc.
Một quyền tiếp lấy một quyền, Mục Vân đánh ra quyền ảnh vùn vụt.
Mà đổi thành một bên, Lôi Hoa Vân sao có thể lui, đánh ra từng quyền từng quyền, lực lượng ba động, va chạm nhau.
Tiếng đông đông đông ngột ngạt, một tiếng tiếp một tiếng.
Hai người giờ khắc này thế mà bất phân cao thấp, trong lúc không ngừng giao thủ, từng tầng từng tầng va chạm, Mục Vân từ đầu đến cuối chưa từng lui lại.
- Cổ quái!
Lôi Hoa Vân nhìn ra Mục Vân cổ quái.
Thứ nhất, gia hỏa này chỉ là nhất phẩm Kim Tiên, thế nhưng kim thân rất bền bỉ, rõ ràng là một đạo kim thân, phòng ngự lại cường hoành.
Giống như một đạo kim thân của người khác như một chồng giấy, chỉ có độ dày mười centimet.
Thế nhưng một đạo kim thân của Mục Vân lại giống như một tấm thép, hoàn toàn không cùng tính chất.
Thứ hai, quyền pháp của Mục Vân rất cao minh.
Mỗi khi oanh ra một quyền, không có một tia dư thừa lực lượng vung vãi lãng phí, đây chính là chỗ mạnh của tiên pháp cao cấp.
Mục Vân hiện tại thi triển Cửu Tuyệt Sát Quyền, mặc dù tu luyện công pháp nhìn rất đơn giản, không có chiêu thức đặc biệt, thế nhưng ứng dụng mỗi một chiêu, lực lượng bộc phát đều vừa đúng.
- Khó trách lớn lối, nguyên lai có át chủ bài.
Lôi Hoa Vân khẽ nói:
- Đã như vậy, đừng trách ta không khách khí, vốn định giữ ngươi một cái mạng, hiện tại xem ra, không cần.
Lôi Hoa Vân vừa dứt lời, tiến lên, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường thương.
Thân thương đen kịt một mảnh, sát khí lăng liệt tung hoành bốn phía.
- Nhận lấy cái chết!
Nhìn thấy Lôi Hoa Vân ra thương, Mục Vân tự nhiên dùng U Ngữ Kiếm giết ra.
Giữa không trung, tiếng đinh đinh đang đang vang lên, thương cùng kiếm giao phong, sơn cốc chưa hề đình chỉ tiếng oanh minh.
Thương, bản thân chính là kiên cường, thẳng tiến không lùi.
Mà kiếm, có thể kiên cường, thẳng tiến không lùi, cũng có thể mềm mại, được xưng bách binh chi vương, không phải không có đạo lý.
Hai người giao thủ, để đám người kinh ngạc đến ngây người.
Tình huống như thế nào?
Mục Vân một thanh kiếm, Lôi Hoa Vân một cây thương, thế mà chiến đấu có phần khó phân thắng bại.
Nói đùa à!
Nhưng Lôi Hoa Vân biết, đây không phải nói đùa.
Mục Vân là một kiếm khách cường đại chân chính, ngưng tụ kiếm giới.
Kiếm kiếm bức bách, đổi lại là những người khác, sớm đã chết.
Mục Vân một năm trước, nhẹ nhõm chém giết nhị phẩm Kim Tiên Tần Sam, hiện tại tôi luyện một năm, lĩnh ngộ Cửu Tuyệt Sát Quyền cùng Thanh Liên Kiếm Pháp, chính là vì thử nhìn một chút, tuyệt thế Thánh Nhân cộng thêm mình nghiên cứu tiến bộ về không gian, về kim thân, có thể đối kháng tam phẩm Kim Tiên Lôi Hoa Vân hay không.
Hiện tại xem ra, tựa hồ không chỉ có thể đối kháng, còn có thể để Lôi Hoa Vân khó mà chống đỡ được.
Mục Vân cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Chẳng lẽ Lôi Hoa Vân quá yếu?
Tam phẩm Kim Tiên, Lôi Hoa Vân hẳn là đã ở lâu tại cảnh giới này? Theo đạo lý mà nói, không kém.
- Đáng chết!
Hiện tại Lôi Hoa Vân đã đến biên giới bạo tẩu.
Mục Vân thực sự quá đáng ghét.
Bức bách hắn, không thể không lần lượt phòng thủ, khiến cho hắn căn bản không có cơ hội tốt công kích.
Thời gian trôi qua, tiểu tử này thậm chí còn có thể công kích hắn.
Cái này rất khủng bố.
Nếu mình bị một gia hỏa chỉ là nhất phẩm Kim Tiên làm bị thương, quả thật mất mặt xấu hổ.
Tuyệt không cho phép.
Lôi Hoa Vân triệt để phẫn nộ.
- Ngươi chết chắc!
Một bước lui lại, trường thương lơ lửng trước người Lôi Hoa Vân.
Sau đó, chỉ gặp trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một kiện Tiên khí.
Một cây cung.
- Hôm nay để Trảm Tiên Cung tiễn ngươi đến hoàng tuyền Địa Ngục!
Lôi Hoa Vân quát lớn một tiếng, toàn thân nổi gân xanh.
Hắn đã không chịu nổi, muốn triệt để chém giết Mục Vân.
Trảm Tiên Cung?
Kéo cung, cài tên.
Một thanh trường tiễn bất ngờ xuất hiện trên cung, nhìn kỹ lại, trên mũi tên dài mang theo điểm điểm tinh mang, hào quang rực rỡ.
- Trảm Tiên Cung cùng Trảm Tiên Tiễn, chính là Tiên khí thiếp thân của phụ thân ta, lần này cho ta mượn ra tôi luyện, tiểu tử, ngươi là người thứ nhất bức ta sử dụng cung tiễn này, chết cũng không tiếc.
Vừa dứt lời, Lôi Hoa Vân bắn ra một tiễn.
Hưu...
Tiếng chói tai mang theo từng đợt tia lửa, ánh sáng lấp lóe để người ta cảm giác trước mắt một mảnh u ám.
Trong chốc lát, mũi tên đã lao thẳng tới trước mặt Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận