Vô Thượng Thần Đế

Chương 399: Vạn Quỷ Lão Nhân (2)

- Ồ? Đã như vậy, vậy chúng ta thủ hộ ở ngoài là được!
Phi Ngữ Chi mở miệng nói:
- Mệnh lệnh của đảo chủ, không lấy đầu của Mục Vân là không thể phục mệnh!
- Tốt!
Mấy người gật đầu, sau đó ngồi xếp bằng xuống.
Trong vực sâu nguy cơ trùng trùng, nhưng bọn hắn canh giữ ở bên cạnh, chỉ cần bọn hắn không rảnh để ý đến những ma thú bò lên trên kia thì căn bản sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Cùng lúc đó, Mục Vân đang rơi xuống trong Ma Uyên chỉ cảm thấy xung quanh thần hồn nát thần tính, mà hai bên, từng ma thú hình dạng khác nhau đang không ngừng leo lên phía trên.
Chỉ là hắn tuyệt không công kích những ma thú kia, cho nên những ma thú kia chỉ liên tục trèo lên trên trên.
Thời gian từ từ trôi qua, trọn vẹn qua gần nửa ngày sau, Mục Vân mới cảm giác được dị thường.
Càng rơi xuống, nhiệt độ không khí dần dần cao lên, chỉ là phía dưới nhiệt độ không khí cao lên kia lại mang theo một tia âm lãnh quỷ dị.
Mà trong lòng Mục Vân, cảm giác cường đại kia cũng càng ngày càng mãnh liệt, cũng vì vậy mà bản thân Mục Vân cũng cảm giác tính tình trở nên táo bạo lên.
Thật ra, từ khi tiến vào trong Ma Uyên này, hắn đã cảm thấy đáy lòng nấn ná một cỗ khô ý.
- A...
Lần nữa trôi qua nữa ngày, phía dưới, đột nhiên truyền đến một tiếng hô hoán tê tâm liệt phế, làm cho thân thể Mục Vân cả kinh run rẩy.
Có người!
Nghe được âm thanh gào thét kia, Mục Vân không rét mà run.
Trong vực sâu này, ma thú tung hoành, quanh năm không thấy ánh sáng, lại có thể có người tồn tại!
Một tiếng “bang” vang lên, Mục Vân cảm thấy chân mình chạm đất, lập tức Nhiếp Hồn Châu lơ lửng lên đỉnh đầu, một tay cầm Phong Hồi Kính, một tay nắm chặt Cổ Ngọc Long Tinh.
Nơi này, ẩn sâu một loại thiên hỏa khác - Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, hỏa quỷ dị chỗ chính là ở chỗ có thể thôn phệ linh hồn lực của võ giả, thậm chí có thể dẫn đốt Hồn Đàn của võ giả Niết Bàn cảnh.
Vạn Kiếp Vạn Kiếp, cái gọi là kiếp nạn chính là thiên hỏa như thế, bắt đầu từ khi xuất sinh chính là kinh lịch từng kiếp nạn, mới có thể trưởng thành.
Bởi vậy, ý thức của quỷ hỏa tự do như thế, cũng là cực kì âm hiểm xảo trá.
Từng bước một đi tới phía trước, Mục Vân mở ra toàn bộ lục cảm, lông tơ toàn thân lóe sáng, không dám chủ quan chút nào!
- A...
Đột nhiên, lại là một tiếng gào thét vang lên, âm thanh đó cường đại như trong miệng tuyên cổ hoang thú truyền tới, làm người kinh dị.
Đứng tại chỗ, hơi nhất định, Mục Vân cất bước, đi về phía âm thanh kia phát ra.
Theo Mục Vân tiến lên, quỷ khí âm trầm càng ngày càng mạnh, mà khí nóng quanh người Mục Vân cũng đang không ngừng tăng lên.
- Sắp đến!
Thu phục Tử Liên Yêu Hỏa, hiện tại Mục Vân chính là hạch tâm ý thức của Tử Liên Yêu Hỏa, ngày đó ý thức tự chủ của Tử Liên Yêu Hỏa quá mức tự tin, xâm nhập vào trong Tru Tiên Đồ, quả thực là tự tìm đường chết.
Mà bây giờ, nếu như hắn có thể dẫn ý niệm của Vạn Kiếp Quỷ Hỏa vào trong hồn hồ của mình trong, vậy thu phục Vạn Kiếp Quỷ Hỏa sẽ dễ như trở bàn tay.
Tiếp tục đi tới, lại qua nửa canh giờ, Mục Vân mới nhìn thấy cảnh tượng trước mắt bắt đầu thay đổi.
Trước mắt là một bệ đá khổng lồ, trên bệ đá có một Thập Tự Giá, cao cao đứng vững.
Mà giờ khắc này, phía trên thập tự giá kia có một bóng người hai tay, hai chân bị trói chặt, sợi tóc cả người giống như thác nước lan tràn.
Đây không phải khoa trương, sợi tóc của người kia thật như là thác nước, tản ra trên mặt đất của bệ đá.
Âm thanh gào thét thảm liệt kia chính là từ trong miệng người này truyền ra.
- Ngươi là ai?
Đi tới trước bệ đá, Mục Vân mở miệng nói.
- Hả?
Chỉ là, nghe được có người mở miệng, lão giả một thân hắc bào, tóc như thác nước kia đột nhiên ngẩng đầu, mục thả tinh quang.
Ánh mắt sắc bén kia thẳng tắp nhìn chằm chằm Mục Vân, như là nhìn quái vật.
Liên tục lắc đầu, hình như xác định Mục Vân không phải huyễn ảnh trước mắt mình, âm thanh của lão giả kia đột nhiên run rẩy, khàn khàn nói:
- Lám sao ngươi vào được? Sao ngươi có thể đi vào được?
- Hả? Thật là kỳ quái, ta chính là trực tiếp đi vào!
- Không thể nào!
Âm thanh lão giả khàn khàn nói:
- Vạn năm, thời gian vạn năm chưa hề có người đi vào đây, sao ngươi có thể đi vào?
Nhìn Mục Vân, thân thể lão giả run rẩy, bất khả tư nghị nói:
- Sao tử quỷ kia lại thả người vào đây, làm sao có thể?
- Loạn thất bát tao, không hiểu nổi ngươi đang nói cái gì!
Mục Vân nhếch miệng, đầu ngón tay bốc lên một luồng hỏa diễm.
Bá bá bá...
Nhất thời, trên trăm đoàn hỏa ảnh tản ra, tản mát ở trên thạch bích xung quanh, chiếu sáng toàn bộ bệ đá.
Giơ chân lên, Mục Vân muốn đạp lên bệ đá.
- Không được tiến lên!
Tóc dài lão giả đột nhiên quát:
- Đừng, đừng đi lên, đứng ở phía dưới, nếu còn đi lên, ngươi và ta đều sẽ chết.
Nghe được âm thanh của lão giả, lông mày Mục Vân nhíu lên, nhìn bốn phía.
- Ngươi là ai? Tại sao lại ở chỗ này? Vạn Kiếp Quỷ Hỏa đâu? Ta cảm giác được lực lượng của nó.
Mục Vân mở miệng nói.
- Ngươi cảm giác được lực lượng của nó?
Lão giả ngẩn ngơ, nhìn ánh lửa xung quanh, đột nhiên nói:
- Ta hiểu rõ, trong cơ thể ngươi có mang thiên hỏa, đây là... Tử Liên Yêu Hỏa, quả nhiên, Tử Liên Yêu Hỏa quả nhiên là ở Thiên Vận đại lục, vạn năm trước, ta đã biết Tử Liên Yêu Hỏa chính là ở trên Thiên Vận đại lục!
Lão giả lẩm bẩm, lộ ra rất là hưng phấn.
- Ngươi đến cùng là ai?
Mục Vân nhíu mày càng sâu.
- Ta là ai? Hừ, ngươi căn bản chưa từng nghe qua!
Lão giả kia hừ một tiếng, rất là kiêu ngạo nói:
- Tiểu tử, nghe rõ ràng, ta chính là anh hùng vạn năm trước của đại lục - Vạn Quỷ lão nhân!
- Ha ha...
Nghe thấy lời này, Mục Vân đột nhiên cười ha ha nói:
- Ngươi là Vạn Vô Sinh? Lão đầu tử, ngươi đừng đùa, Vạn Vô Sinh vạn năm trước vẫn luôn theo đuôi bên cạnh ta, thời gian vạn năm, chỉ sợ lão gia hỏa này sớm đã là cường giả Vũ Hóa Thành Tiên cảnh, tại sao lại ở chỗ này? Mà cho dù ngươi là Vạn Vô Sinh thì ngươi cũng đã sớm chết, thời gian vạn năm, ngươi coi ta là đồ đần sao?
- Làm sao ngươi biết tên của ta?
Mục Vân cười ha ha nói:
- Sao ta lại không biết, ngươi biết ta tên là gì sao? Ta tên là Mục Vân, Tiên Vương của ngàn vạn đại thế giới, chính là minh chủ Vân Minh, một đám huynh đệ dưới tay, xưng bá ngàn vạn đại thế giới!
- Năm đó, Vạn Vô Sinh là tướng tài đắc lực dưới tay ta, chỉ là ta sau khi đến ngàn vạn đại thế giới, tiểu tử này nói là tới tìm ta, thế nhưng đến lúc ta chết, hắn cũng không tìm đến ta!
Nhìn dáng vẻ lão giả kia trợn mắt hốc mồm, Mục Vân cười nói:
- Ngươi tin không? Chắc là không tin rồi!
Ngay cả hắn cũng không tin, lúc nói những lời này, chính Mục Vân cũng cảm giác giống như hắn đang nằm mơ, sau khi trùng sinh, thân nhân, huynh đệ, học sinh, người yêu, hắn cũng cảm giác mình không phải là mình trước kia.
- Thôi thôi, ta cũng không nói chuyện với ngươi nữa, ngươi hẳn là bị tứ đại thế lực vây ở nơi này đúng không?
- Tứ đại thế lực? Tứ đại thế lực gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận