Vô Thượng Thần Đế

Chương 696: Quân đoàn nữ tử

Gia hỏa này căn bản không biết nhẫn nại, xúc động như vậy, hoàn toàn là để đám người càng thêm tin tưởng Mục Vân, ngược lại hoài nghi bọn hắn.
Chỉ là Bạch Tuyệt ngu xuẩn, hắn không ngu.
Bá một tiếng vang lên, Cổ Phi Dương không nói hai lời, bay khỏi nơi đây.
- Chạy nhất tên!
Nhìn thấy Cổ Phi Dương trốn khỏi nơi đây, đám người càng thêm vững tin, long lân chính là bị Cổ Phi Dương cùng Bạch Tuyệt hai người lấy đi.
Lập tức có hơn phân nửa nhân mã đuổi theo Cổ Phi Dương.
- Mục Vân, ngươi thật sự là tâm cơ hay, tâm kế tốt!
Nhìn Mục Vân, Bạch Tuyệt cười lạnh.
- Không dám, sao có thể hơn được Huyền Không sơn các ngươi!
Mục Vân lạnh lùng nói:
- Người Huyền Không sơn, đều đáng chết!
Nửa câu đầu, Mục Vân nói ra, thế nhưng nửa câu sau, Mục Vân lại dùng linh hồn truyền âm.
- Ta sẽ để cho Huyền Không sơn các ngươi triệt để ghi nhớ tên của ta, một ngày nào đó, các ngươi sẽ biết, vạn năm trước, người Huyền Không sơn ngươi đã giết chính là người không nên giết nhất!
Vừa dứt lời, Mục Vân bước ra một bước, lao thẳng tới Bạch Tuyệt.
- Ngươi không thể giết hắn!
Ngay tại giờ phút này, lưu lại trong đám người, mấy bóng người đi ra.
- Hạng mười bảy Thiên Mệnh Bảng - Giả Trúc, hạng hai mươi sáu Thiên Mệnh Bảng - La Minh, hạng chín mươi tám Thiên Mệnh Bảng, Vu Dương.
Nhìn thấy mấy người cầm đầu, Mục Vân sâm nhiên cười nói:
- Rất tốt, hôm nay các ngươi đến bao nhiêu, Mục Vân ta có thể giết bấy nhiêu, Huyền Không sơn rất mạnh, thế nhưng các ngươi lại không phải nguyên nhân Huyền Không sơn mạnh.
- Dõng dạc!
Bạch Tuyệt hừ lạnh.
- Ngươi nói ít vài ba câu đi!
Giả Trúc không nhịn được nói:
- Long lân đến cùng có ở trên người của ngươi hay không?
- Ngươi cũng hoài nghi ta? Ngu xuẩn, các ngươi đều ngu xuẩn!
Bạch Tuyệt thật tức đến muốn nổ tung.
Mấy người Giả Trúc thế mà cũng không tin hắn, ngược lại tin tưởng Mục Vân.
- Ngươi để chúng ta như thế nào tin tưởng ngươi?
Giả Trúc cau mày:
- Trên người Mục Vân rõ ràng không có long lân, không ở ngươi nơi này, chẳng lẽ là bay đi rồi?
- Ta làm sao biết!
Giả Trúc nhíu mày, nhìn Mục Vân nói:
- Mặc kệ long lân có trên người Bạch Tuyệt hay không, ngươi đều không nên đoạt, hắn dù sao cũng là đệ tử Huyền Không sơn ta, chúng ta không có khả năng nhìn hắn bị ngươi sát hại.
- Không nhìn, vậy cùng lên đi, lại còn coi đệ tử Thiên Kiếm sơn ta dễ bị bắt nạt sao?
Ngay tại giờ phút này, một tiếng nói đạm mạc vang lên.
Chu Tử Kiện, Cừu Xích Viêm mấy người dậm chân mà tới.
- Tử Kiện...
- Tử Kiện!
Nhìn thấy Chu Tử Kiện, Giả Trúc cùng Vu Dương hai người lập tức biến sắc.
- Tử Kiện, ta không muốn đối địch với ngươi.
Giả Trúc khổ sở nói.
- Ta cũng chưa từng nghĩ tới là địch với ngươi, chỉ là thời điểm ta rời khỏi Huyền Không sơn, ngươi ta trong lúc đó đã là quá khứ!
Vẻ mặt Chu Tử Kiện không chút thay đổi nói:
- Mục Vân là đệ tử Thiên Kiếm sơn ta, bị các ngươi vũ nhục như thế, còn mưu toan liên thủ đối phó, nghĩ đệ tử Thiên Kiếm sơn ta không có ai sao?
- Tử Kiện, không phải!
Vu Dương bước ra một bước, nói:
- Lão tử giúp ngươi cũng không sẽ giúp Bạch Tuyệt, chuyện này ta không nhúng tay vào là được, ngươi thế nhưng là hảo huynh đệ của ta, ta mới mặc kệ chuyện khác.
Nhìn thấy Vu Dương nóng lòng giải thích, Chu Tử Kiện mỉm cười.
Nhân sinh, cũng nên gặp được mấy huynh đệ tri tâm, cho dù là chết cũng không hối hận.
Cũng nên có một người thật tâm yêu ngươi, cho dù là... Đạo tiêu bỏ mình.
Nhìn thấy mấy người Thiên Kiếm sơn đi ra, Bạch Tuyệt cười lạnh, nói:
- Phế vật không biết trời cao đất rộng, uy nghiêm Huyền Không sơn, há lại cho các ngươi khiêu khích? Thật đúng coi là ta không dám giết các ngươi?
Mấy tên đệ tử Huyền Không sơn đứng sau lưng Bạch Tuyệt lập tức bước ra một bước, nhìn bọn người Mục Vân, mang theo vẻ trêu tức.
- Ha ha, đệ tử Thiên Kiếm sơn lúc nào trở nên có huyết tính như vậy? Ta ngược lại rất muốn nhìn một chút, huyết tính này sau khi nhìn thấy máu tươi còn có thể duy trì mấy phần.
Mà ngay tại giờ phút này, một tiếng cười lạnh vang lên từ phía sau mấy người Mục Vân.
Một nam tử cầm đầu, làn da ố vàng, dáng người khôi ngô, bắp thịt cuồn cuộn.
- Thạch Đồng Minh!
Sắc mặt Cừu Xích Viêm phát lạnh, nói:
- Thạch Đồng Minh, chuyện ngươi giết đệ tử Thiên Kiếm sơn ta, còn chưa có giải quyết đây.
- Giết thì đã có sao?
Thạch Đồng Minh phẫn nộ nói:
- Mục Vân giết đệ tử Thạch gia ta, không phải là mệnh sao?
- Không có mắt chó, ta giết liền giết, như thế nào?
Mục Vân xoay người, nhìn Thạch Đồng Minh, ngữ khí âm lãnh.
Hôm nay nhất định là nợ mới nợ cũ cùng một chỗ thanh lý.
Ngưng kết ra lưu ly kim thân thứ ba, mà lại dung hợp long huyết, tính tình Mục Vân cũng trở nên táo bạo một chút.
Những thiên chi kiêu tử đại thế lực thật cho rằng Mục Vân hắn dễ bóp, ai muốn đến bóp hai ba cái liền đến, muốn giết cứ giết, đơn giản giống như một câu nói.
Nếu như không phải thế lực sau lưng bọn hắn, Mục Vân cam đoan, bọn hắn đã chết hơn trăm lần trên tay mình.
- Bạch Tuyệt, người Thiên Bảo các ta, ngươi muốn vu hãm liền vu hãm, muốn giết cứ giết rồi? Xem ra ngươi cũng không để Bảo Linh Nhi ta ở trong mắt.
Tiếng nói nhẹ nhàng vang lên, Bảo Linh Nhi chậm rãi mà đến, hai tay chắp ra về, không cao không thấp nói.
- Nàng là ai?
Nhìn thấy Bảo Linh Nhi, Tần Mộng Dao nhăn đầu lông mày, mang theo một tia cả giận nói:
- Xem ra khoảng thời gian này chàng cũng bận bịu không ít.
- Chỉ là quan hệ chủ tớ, lần trước kém chút chết, được nàng cứu, nàng cũng đừng suy nghĩ nhiều.
- Hừ, nếu chàng còn dám tìm đến người thứ tư, ta thiến…!
Nhìn Mục Vân, Tần Mộng Dao cảnh cáo.
- Người thứ tư? Cái quỷ gì? Chính ta cũng không biết có người thứ ba đây, nơi nào đến người thứ tư?
Mục Vân ngơ ngác.
Tần Mộng Dao nói:
- Tiêu Doãn Nhi, chàng muốn xử lý làm sao? Chẳng lẽ ném nàng đi? Chàng nhẫn tâm sao? Ta nhớ kỹ, phụ thân chàng đã an bài hôn sự cho các ngươi! Mà Tiêu Doãn Nhi kia hoạt bát sáng sủa, chàng xem bởi vì chàng, ẩn nhẫn làm thánh nữ Trì Dao thánh địa, chàng có thể làm như không thấy?
- Ách, cái kia, cái này, sau này hãy nói đi.
Mục Vân lúng túng đáp một câu.
Chăn lớn cùng ngủ, có thể chỉ là hắn nói đùa, này thật sự thành hiện thực, ngày ấy chắc sẽ lật trời.
Dứt khoát mình cũng không cần trở lại ngàn vạn đại thế giới, làm cái gì Vân Minh, trực tiếp tạo quân đoàn ngàn nữ tử, giết trở về là được.
Quân đoàn ngàn nữ tử, lại là ngàn người Mục gia quân, thức tỉnh huyết mạch, nhất thống ngàn vạn đại thế giới.
Nếu thật là dạng này, Mục Vân cảm giác mình nhất định phải sống không bằng chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận